Nhìn thấy thân ảnh của nhóm người Nhạc Thành biến mất, mọi người liền hồi phục lại tinh thần, cảnh tượng trước mắt quả là khiến cho bọn họ phải rung động quá mức, hơn mười Đấu hoàng và gần trăm Đấu Vương bị giết chết, còn có ba Đấu Tông cường giả cũng bị giết.
– Thiếu tông chủ, chúng ta có đi khai thác một chút linh được hay không?
Lão giả áo xám của Quỷ Tông nói với Cao Long Hoa, rất may mắn vì hắn vừa rồi không gia nhập vào đội hình đối phó với Nhạc Thành, bằng không thì đã sớm biến thành một cỗ tử thi rồi.
– Đi, chúng ta đi nhanh thì sẽ có nhiều đồ.
Cao Long hoa khôi phục lại tinh thần mà nói với lão giả áo xám, những linh dược ở đây có giá trị rất xa xỉ, tất cả mọi người bây giờ đều nghèo rớt mồng tơi, nếu như không có linh dược thì sẽ không đủ lộ phí để trở về Quỷ Tông.
– Sưu sư.
Ngay lập tức hơn mười thân ảnh bay lên trên trời, tiến nhập vào trong thung lũng.
– Chủ nhân, linh dược phía trước không hề ít.
Thông Thiên thử nói với Nhạc Thành, nó đã ngửi thấy mùi Linh dược.
– Làm sao ngươi biết?
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi với Thông Thiên Thử, Nhạc Thành cũng cảm nhận được linh dược tồn tại.
– Chủ nhân.
Thông Thiên Thử đắc ý nói:
– Thông Thiên thử trời sinh có thiên phú cảm nhận được linh dược, bất kể linh dược gì trong vòng hơn mười dặm cũng có thể cảm nhận được, chỉ là không biết phẩm chất tốt hay xấu.
Nhạc Thành không ngờ Thông Thiên Thử lại có thiên phú này, về sau nếu như mình cần tìm linh dược thì nhờ nó sẽ tốt hơn rất nhiều.
Một lát sau, dưới sự suất lĩnh của Thông Thiên Thử, Nhạc Thành tiến vào trong một hạp cốc, nếu như không có sự dẫn dắt của nó thì không dễ dàng gì mà tiến vào trong này. Thung lũng này khắp nơi đều có linh dược, giá trị xa xỉ trân quý vô cùng.
Mọi người không khách khí mà thu hết linh dược vào trong người.
Thu thập xong linh dược ở hạp cốc này, Thông Thiên thử lại dẫn bọn họ tới một sơn động khác, sơn động này cũng có không ít linh dược.
Cứ như vậy, bọn họ nhanh chóng trở về đường cũ, lúc này tòa tháp Vĩnh Hằng bắt đầu lung lay như là bị một cơn động đất lớn vậy.
– Mọi người nhanh lên, tòa tháp này sắp sụp xuống rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, phải nhanh lên nếu không bị chôn bởi tòa tháp này thì thê thảm rồi.
Mọi người nhanh chóng lao ra khỏi tòa tháp Vĩnh Hằng.
– Ầm ầm.
Từng tảng đất sụp xuống, Nhạc Thành quay đầu lại nhìn tòa tháp Vĩnh Hằng đã sụp đổ thành từn mảnh nhỏ, khiến cho hắn rung động vô cùng.
Nhóm người Nhạc Thành nhìn tòa tháp Vĩnh Hằng đang chìm nghỉm, trong lòng kinh hãi không thôi.
– Hừ.
Tòa tháp Vĩnh Hằng sụp đổ, nước trong hồ liền tăng vọt lên, tốc độ thật dọa người, một lát sau dưới lòng đất tòa tháp truyền tới thanh âm quỷ dị, tựa như là có vật gì muốn bạo phát vậy.
– Mau rời khỏi nơi này.
Sắc mặt của Nhạc Thành liền trầm xuống, hắn sau đó nhanh chóng gọi phi kiếm ra mà bay lên trên không trung, đưa cả bọn Khiếu Thiên Hổ biến mất.
Nhạc Thành hiện tại đã đạt tới tu vi Tích Cốc kỳ, sau khi đạt tới tu vi Kim Đan kỳ thì không cần ngự kiếm cũng bay được.
– Xoẹt.
Nhóm người Yêu Huyên nghe được lời nói của Nhạc Thành cũng nhanh chóng chạy đi, vừa mới bay lên trên không trung, chỉ thấy một làn gió đánh về phía bọn họ, nguyên một đám giống như sóng lớn không ngừng phóng về phía đỉnh núi.
– Thịch.
Tiếp đó là một tiếng vang thạt lớn, Nhạc Thành nhìn thấy tòa núi kia đột nhiên đổ xuống như điên dại thì kinh hãi.
Ba ngày sau bọn người Nhạc Thành mới rời khỏi Vĩnh hằng cấm khu, khí độc và sương mù sau đó cũng biến mất, mọi người lúc này có thể phi hành trên không trung, mà trong ba ngày này, một lượng nước rất lớn bao phủ toàn bộ Vĩnh Hằng cấm khu, ma thú cũng ào ào chạy ra.
Lần này tiến vào Vĩnh Hằng cấm khu, Nhạc Thành ngược lại không hề hối hận, cuối cùng cũng kiếm được một đống linh dược, Nhạc Thành ước tính số linh dược này ít nhất cũng phải bán được năm trăm vạn kim tệ.
Lần này đi một chuyến tới tháp Vĩnh Hằng, thu hoạch của Nhạc Thành ngày càng tăng cao, cộng thêm linh dược, hắn hiện tại đã có hơn hai nghìn vạn kim tệ, đối với con số lớn này, Nhạc Thành cũng hơi khiếp sợ, ở trong Quỷ Uyên sợ rằng chỉ có Dược môn mới có con số này.
Cách tháp Vĩnh Hằng là một sơn động không xa, Nhạc Thành bố trí một cấm chế sau đó khoanh chân điều tức, những người khác cũng đều dưỡng thương. Ba ngày trước đại chiến mặc dù mọi người không ai có chuyện gì nhưng ai cũng bị một số vết thương nhẹ, Nhạc Thành cũng không phải là ngoại lệ.
Nhạc Thành vận khởi Hỗn Nguyên chân Kinh trong người, sau khi chân khí rót vào,toàn thân của hắn nổi lên một màn xanh nhẹ, Nhạc Thành cũng tiến nhập vào trạng thái điều tức, hô hấp trở nên thấp dài trầm ổn, trong đan điền một luồng khí màu xanh không ngừng tản nhẹ ra.
Bảy ngày sau mọi người đã từ sơn động đi ra thương thế cũng khỏi hắn, chỉ là trên người bị thương một chút mà thôi.
– Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi nơi nào đây.
Tử Điện Mãng nói với Nhạc Thành.
– Mau đi tìm người của Phá Quân bang đi.
Nhạc Thành quay lại nói, hắn hiện tại ở trong Quỷ Uyên cũng đã hơn ba tháng, còn hơn ba tháng nữa cần phải trở về hợp với người của Phá Quân Bang, hiện tại Nhạc Thành đúng là có bận tâm về đám người Yên Nhiên và Hân Nhi, ở trong Quỷ Uyên có nhiều Đấu Hoàng như vậy, Nhạc Thành thật sư rất lo lắng.
Ở bên trong tiểu trấn Hoa môn, có gần hai trăm người cấp tốc chạy vào trong đó, dáng người vô cùng chật vật, giống như là chạy trối chết vậy, không ít người trên người còn có vết thương không hề nhẹ.
Hai trăm người này chính là đoàn người của Phá Quân bang, trải qua ba tháng đi vào trong Quỷ Uyên có không ít thế lực muốn gia nhập, thực lực của Phá Quân bang mạnh lên không ít, hai trăm người này tu vi hiện tại toàn bộ đã trở thành nhỏ nhất là nhất tinh Đấu vương, so với các thế lực hạng hai ở Quỷ Uyên cũng không kém bao nhiêu.
– Hân nhi, muội không so chứ?
Tư Mã Yên Nhiên lo lắng hỏi Tô Hân Nhi.
– Yên Nhiên tỷ tỷ, muội không sao, chỉ là một vết thương nhẹ mà thôi, không có gì đáng ngại.
Tô Hân Nhi cất tiếng nói sau đó lập tức rút ra một viên đan dược nhét vào trong miệng, một lát sau khuôn mặt đã ửng hồng.
– Vậy thì tốt rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Vừa nhìn thấy Tô Hân Nhi, Tư Mã Yên Nhiên đã thở dài một hơi, sau đó lập tức nói với Đỗ Mật Nhi, Nhạc Kiều và Âu Dương Phiên Tình:
– Các ngươi không có chuyện gì chứ, Kiều tỷ, vừa rồi tỷ mới chảy máu, tỷ cảm thấy thế nào?
– Không có chuyện gì, nuốt đan dược vào thì đã tốt hơn rất nhiều.
Nhạc Kiều cất tiếng trả lời.
– Tên Nhạc Thành khốn kiếp này hiện tại không biết ở nơi này để bọn mình phải liều chết liều sống.
– Có thể hắn có chuyện gì đó trọng yếu.
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng nói, nàng có chút bận tâm với Nhạc Thành, ở trong Quỷ Uyên đúng là hỗn loạn, chỉ sợ Nhạc Thành sẽ gặp phải nguy hiểm gì đó, cũng may ở bên cạnh Nhạc Thành có hai con lục giai ma thú nên nàng cũng yên tâm.
– Người kia đúng là cường giả Đấu hoàng, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Đỗ Mật Nhi cất tiếng hỏi.
– Năm vị phó bang chủ, không bằng năm vị mang theo một nửa ngươi đi trước, tại hạ ở lại chặn bọn hắn.
Nạp Duy Tư nói với chúng nữ, hắn biết rằng bang chủ đối với năm người này vô cùng thương yêu, ngàn vạn lần không thể để xảy ra chuyện gì.
– Năm vị phó bang chủ, năm vị nên nghe theo lời của Nạp Duy Tư phó bang chủ, mang theo một nửa đi trước đi, chúng ta ở lại cản bọn họ.
Quách Dương nói.
Đỗ Mật Nhi nói:
– Chúng ta đã đi ba ngày, bọn họ cũng âm hồn bất tán mà đuổi theo, các ngươi mang một nửa không ngăn nổi bọn họ đâu, chúng ta cần phải ở tại chỗ, nếu không thì bọn chúng sẽ tiêu diệt từng phần một.
– Không sai, chúng ta ở cùng một chỗ mới có thể chống lại đám cường giả Đấu Hoàng kia, nếu tách ra thì Mã gia sẽ tiêu diệt từng phần.
Âu Dương Phiên Tình nói.
Mã gia chính là một đại gia tộc ở nơi này, phụ cận mấy nghìn dặm ở đây chính là địa bạn của Mã gia, Ma gia cũng chính la thế lực hạng hai ở Quỷ Uyên, ba ngày trước, Phá Quân bang vô tình tiến tới địa bàn của Mã gia, bị người của Mã gia công kích, vốn cái này cũng không kí gì nhưng Mã thiếu gia nhìn thấy Tư Mã Yên Nhiên và chúng nữ xinh đẹp cho nên nảy sinh sắc tâm, quyết bắt lấy bọn họ, vì vậy Phá Quân bang cùng với Mã gia liền nảy sinh đại chiến.
Chương 175: Mã gia
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Nhân vật chính là Nhạc Thành, một phế vật không tu luyện được đấu khí và ma pháp nên đã bị hôn thê của mình là Dịch Thiến từ hôn, thất vọng vì cuộc sống, Nhạc Thành đã chọn cách tự kết liễu cuộc sống của mình. Đúng lúc mọi người tưởng rằng Nhạc Thành đã chết thì siêu cấp tán ma Lục Phong vì độ kiếp năm lần thành công, đến lần cuối thì thất bại, thân thể tan nát đã nhập hồn vào Nhạc Thành, nắm giữ cả thể xác và suy nghĩ của hắn.
Sau khi sống lại, Nhạc Thành từ một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp đã có thể tu luyện chân khí và luyện đan, hắn bắt đầu lột xác, trở thành một con người khác hẳn, đầy mạnh mẽ và lãnh khí. Với thực lực tu chân, cùng với các pháp khí, trận pháp, đan dược của mình, Nhạc Thành đã từng bước gây dựng thế lực cho mình, nắm trong tay Phá Quân doanh kiêu hùng, dưới trướng có không ít cường giả siêu cấp, Đấu sư, luyện dược sư ma pháp sư, ma thú cho đến cổ thú, thần thú đánh bại rất nhiều kiêu hùng và bá chủ một phương… Trong quá trình gây dựng thực lực hắn đã gặp và chiếm được trái tim của rất nhiều mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành: Yến Hiểu Kỳ, Tư Mã Yên Nhiên, Đông Phương Hiểu Hiểu.. mỗi người đều là một câu chuyện hấp dẫn... Tạo ra một cảnh tượng tu chân hoành hành ở dị giới.
Tình tiết truyện rất kích thích, miêu tả sống động, logic, ít tự sướng, tốc độ tu luyện của nhân vật chính hơi nhanh nhưng rất hợp lý, những độc giả yêu thích thể loại tu luyện, chiến đấu, pháp bảo, nhiều vợ không nên bỏ qua, truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế được đánh giá hay ngang với các bộ truyện đỉnh cấp cùng thời.