– Bất chấp.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống thủ ấn của hắn lập tức dồn dập mà đánh ra sau đó lập tức thu hồi vào trong bản thể.
Ở giữa không trung một con rồng lớn trực tiếp nhảy ra, đấu khí trên thân của Nhạc Hạo bị con rồng lớn thôn phệ, ngay lập tức thân thể Kim Long trở nên ảm đạm.
– Độn địa phù, độn địa.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, ngay lập tức thân ảnh của hắn quay thành một cái vòng sáng, vượt không gian hướng về phía lòng đất.
– Ngao.
Ở giữa không trung con rồng lớn gào thét xung quanh khí tức lập tức tràn ngập, ngay lập tức đuổi theo Nhạc Thành.
– Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, sau đó thân ảnh của hắn bỗng nhiên trở nên chậm hơn rất nhiều, cũng may đã cách mặt đất mấy chục thước, vượt không gian vào trong lòng đất.
– Ngao.
Ở giữa không trung con rồng lớn gào thét một tiếng, sau đó thân ảnh tiến nhập vào trong lòng đất.
Thân hình khổng lồ tiến vào trong lòng đất, đột nhiên mặt đất hiện ra một khe hở, cả lòng đất trở nên chấn động kịch liệt.
Ở trên mặt đất Long cốc, đã có một khe hở thật dài, khe hở này có độ rộng rất nhiều, chiều sâu như không đáy.
– Ngao.
Một tiếng rồng ngâm vang lên thật lớn, thanh âm giống như từ trong lòng đất cửu u vậy.
Ở trên mặt đất không ngừng đong đưa, cả căn phòng chuyển động không ngừng.
– Mấy cường giả này thực lực thật là cường hãn.
Nhìn thấy khe hở dưới lòng đất, ba mươi vạn hộ vệ Thanh Long ở xung quanh cũng hít một hơi lạnh.
Mà lúc này, Nhạc Thành cảm thấy buồn bực, không ngờ con rồng này lại lợi hại như thế, thủ đoạn của hắc y thanh niên này thật là bất phàm.
– Ta lại muốn nhìn ngươi, có thể đuổi theo ngươi rất xa.
Nhạc Thành hừ lạnh trong lòng, sau đó thủ ấn của hắn hơi biến đổi, thân ảnh cứ như vậy mà chuyển động.
– Ngao.
Mà mơ hồ Nhạc Thành có thể nghe thấy con rồng đang đuổi theo mình, chỉ là khí tức ngày càng yếu đi.
– Không sai biệt lắm, tới phiên ta.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến chuyển, thủ ấn của hắn biến đổi,
– Ầm.
Một thân ảnh màu vàng từ trong mặt đất hiện ra.
– Ầm ầm ầm.
Từng tiếng vang kinh thiên, một cái hố sâu thật lớn hiện ra sau lưng của Nhạc Thành, cả tòa núi cũng nhanh chóng sụp đổ.
Lực lượng như vậy khiến cho người ta không thể tự hỏi, ngọn núi này không nhỏ, trọn vẹn phạm vi có mấy nghìn thước, cao cũng tới hai nghìn thước, tất cả đều bao phủ.
– Hu.
Con rồng lớn bay lên trên trời, tiêu tán ở trên không trung, năng lượng của con rồng này tựa hồ như tiêu hao không còn gì nữa.
Ở giữa không trung, Nhạc Thành trước tiên nhìn thấy Nhạc Hạo phía xa xa liền thả người tới, thân ảnh của hắn cũng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh hắn.
– Xoẹt.
Ở giữa không trung, sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, hắn lập tức biến đổi thủ ấn, mi tâm của hắn đột nhiên lóe lên, đồng thời Nhạc Thành há miệng ngậm lấy Âm Dương Kiếm, ngay lập tức Kim Long thân thể được thu lại, sắc mặt của Nhạc Thành sau đó trắng bệch.
– Ong Ong.
Thanh kiếm Âm Dương kịch liệt chuyển động quanh thân thể của Nhạc Thành, thủ ấn của Nhạc Thành sau đó liền đánh ra.
Đây tất cả là chuyện vượt không gian, mà lúc này Nhạc Thành chỉ còn cách Nhạc Hạo một nghìn thước.
– Xoẹt xoẹt.
Thanh kiếm Âm Dương kịch liệt chuyển động trên không trung, ngay lập tức bổ về phía Nhạc Hạo.
Mà ở trong kiếm quang, Âm Dương Kiếm chia ra làm bảy thanh.
Sắc mặt của Nhạc Hạo thay đổi lớn, Long Khiếu Cửu Thiên đã tiêu hao toàn bộ đấu khí của hắn, bây giờ vô lực phản kích.
Sắc mặt của hắn thay đổi lớn thân ảnh cấp tốc lui lại, thân thể Kim Long miễn cưỡng cưỡng chuyển động, đồng thời một vòng đấu khí cũng được ngưng tụ, Nhạc Hạo không nghĩ đến chuyện Nhạc Thành ở phía sau phá không, trốn thoát công kích của mình.
– Xoẹt xọe.
Kiếm mang thật lớn bổ vào bờ vai của Nhạc Hạo, đấu khí phòng ngự của Nhạc Hạo trở nên văng tung tóe, sắc mặt của hắn ngày càng thêm trắng bệch.
– Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.
Ngay lập tức bóng kiếm nổ ra, bảy thanh kiếm Âm Dương bổ vào vai của Nhạc Hạo.
– Ầm ầm ầm.
Từng thanh âm va đập ở trên không trung không ngừng vang lên, Âm Dương Kiếm khi đánh vào vai của Nhạc Hạo cũng không có cách nào tiến lên nửa phân, và thanh kiếm thứ hai cũng bổ xuống, ngay lập tức dung hòa với thanh kiếm thứ nhất thành một thể, cuối cùng cũng nhìn thấy khóe miệng của Nhạc Hạo hiện ra một vết máu.
– Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lập tức thanh kiếm thứ tư, thanh kiếm thứ năm thanh kiếm thứ sáu cho đến thanh kiếm thứ bảy cũng xuyên qua vai của Nhạc Hạo đi ra ngoài, một cỗ máu tươi cũng bắn ra.
– Xoẹt.
Nhạc Hạo phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch đồng thời thân thể Kim Long đã biến mất không còn thấy gì nữa, cả người từ trên không trung ngã xuống mặt đất.
– Nhạc Hạo thua rồi, đúng là đã thua.
Đám trưởng lão còn có cả Nhạc Duy lúc này cũng đã mờ mịt ánh mắt mà bất đắc dĩ thở dài.
– Nhạc Thành thắng, đúng là Nhạc Thành đã chiến thắng.
– Nhạc Thành, Nhạc Thành Nhạc Thành.
Ba mươi vạn hộ vệ đội Thanh Long cuối cùng cũng phục hồi tinh thần mà điên dại hò hét.
– Ta thua, ngươi thắng, ta thua tâm phục khẩu phục.
Nhạc Hạo cố gắng dùng đấu khí còn sót lại mà kìm chế, khóe miệng của hắn vẫn tiếp tục chảy ra từng giọt máu tươi.
– Thu.
Sắc mặt của Nhạc Thành cũng trắng bệch, sau đó thủ ấn của hắn thu lại, Âm Dương Kiếm quay trở lại trong mi tâm, hắn chăm chú nhìn Nhạc Hạo mà nói:
– Ta cũng may mắn thôi.
Nhạc Thành rõ ràng nhất nếu như vừa rồi không dùng độn địa phù thì người thua có lẽ cũng là mình, vừa rồi Kim Long thân thể trên người của Nhạc Hạo bị suy yếu hắn mới có thể đánh bại, lực phòng ngự của người này thật là cường hãn.
– Không có gì may mắn, ta thua là thua.
Nhạc Hạo cất tiếng nói.
– Nhạc Hạo, ngươi không có chuyện gì chứ?
Nhạc Duy cuối cùng cũng đến bên cạnh Nhạc Hạo.
– Gia gia, con không sao, chỉ là con đã thua, làm mất thể diện của Nhạc Tề lão tổ.
Nhạc Hạo nói với Nhạc Duy.
– Thi đấu thì phải có thua có thắng, không cần quá để ý, Nhạc Tề lão tổ có lẽ đã sớm đoán ra.
Nhạc Duy cất tiếng mà nói.
– Nhạc Thành, ngươi đã chiến thắng, chỉ là bây giờ ngươi cũng đã tiêu hao rất nhiều sức lực, ngươi nên nghỉ ngơi đi, mấy ngày nữa ta sẽ tìm ngươi kể một số chuyện.
Nhạc Duy do dự một lát rồi nói với Nhạc Thành.
– Được, ta đi trước.
Nhạc Thành lúc này cần nghỉ ngơi, bây giờ nếu như không điều tức khôi phục thì đối với tu vi về sau sẽ vô cùng có hại.
– Nhạc Thành, ngươi không sao chứ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Hỏa Lão thả người tới cạnh Nhạc Thành mà hỏi.
– Không có chuyện gì, Hỏa Lão chúng ta vè trước thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn cũng thả người mà trở về.
Chương 502: Ta thua ngươi thắng(2)
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Nhân vật chính là Nhạc Thành, một phế vật không tu luyện được đấu khí và ma pháp nên đã bị hôn thê của mình là Dịch Thiến từ hôn, thất vọng vì cuộc sống, Nhạc Thành đã chọn cách tự kết liễu cuộc sống của mình. Đúng lúc mọi người tưởng rằng Nhạc Thành đã chết thì siêu cấp tán ma Lục Phong vì độ kiếp năm lần thành công, đến lần cuối thì thất bại, thân thể tan nát đã nhập hồn vào Nhạc Thành, nắm giữ cả thể xác và suy nghĩ của hắn.
Sau khi sống lại, Nhạc Thành từ một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp đã có thể tu luyện chân khí và luyện đan, hắn bắt đầu lột xác, trở thành một con người khác hẳn, đầy mạnh mẽ và lãnh khí. Với thực lực tu chân, cùng với các pháp khí, trận pháp, đan dược của mình, Nhạc Thành đã từng bước gây dựng thế lực cho mình, nắm trong tay Phá Quân doanh kiêu hùng, dưới trướng có không ít cường giả siêu cấp, Đấu sư, luyện dược sư ma pháp sư, ma thú cho đến cổ thú, thần thú đánh bại rất nhiều kiêu hùng và bá chủ một phương… Trong quá trình gây dựng thực lực hắn đã gặp và chiếm được trái tim của rất nhiều mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành: Yến Hiểu Kỳ, Tư Mã Yên Nhiên, Đông Phương Hiểu Hiểu.. mỗi người đều là một câu chuyện hấp dẫn... Tạo ra một cảnh tượng tu chân hoành hành ở dị giới.
Tình tiết truyện rất kích thích, miêu tả sống động, logic, ít tự sướng, tốc độ tu luyện của nhân vật chính hơi nhanh nhưng rất hợp lý, những độc giả yêu thích thể loại tu luyện, chiến đấu, pháp bảo, nhiều vợ không nên bỏ qua, truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế được đánh giá hay ngang với các bộ truyện đỉnh cấp cùng thời.