Chương 874: Biến cố

Biến cố

Tâm thần Tả Mạc vừa chìm vào trong thủy vương ma giác thì thủy vương ma giác bỗng run lên, Tả Mạc cảm thấy tai toàn những tiếng ô ô như tiếng kèn.

Tiếng kèn ô ô đầy quỷ dị đâm thẳng vào lòng người, cả người Tả Mạc không khỏi run lên, máu huyết trong cơ thể đột nhiên trở nên nóng rực.

Tả Mạc giật nảy mình!

Quả nhiên không hổ là thủy vương ma giác, với cảnh giới thần cấp của hắn mà cũng không thể nào chống đỡ được uy lực của nó.

Đúng vào lúc này, ám kim cầu trong cơ thể Tả Mạc đột nhiên sáng lên, bên ngoài mặt cầu hiện lên vô số thái dương thần văn. Ám kim cầu này chính là do Tả Mạc luyện hóa chiếc xương đùi của cường giả thần cấp viễn cổ mà thành, nó bị thủy vương ma giác kích thích lập tức bạo động! Lực lượng sí lưu thái dương hỗn tạp nhanh chóng lan tràn khắp người Tả Mạc.

Tâm thần Tả Mạc lập tức bình tĩnh hơn.

Nhưng biến cố vừa rồi vẫn khiến Tả Mạc sợ chết khiếp, lúc này hắn mới phát hiện ra bản thân thật quá lỗ mãng. Thân thể còn chưa khôi phục, thần lực hoàn toàn không có, nếu như gặp phải nguy hiểm thì không ai có thể cứu được hắn.

Quá sơ ý!

Tả Mạc không khỏi run sợ.

Lúc này quang mang do ám kim cầu phát ra đang chống lại tiếng kèn, Tả Mạc tập trung tinh thần quan sát tỉ mỉ.

Thần văn bên trong thủy vương ma giác Tả Mạc chưa bao giờ gặp qua. Tả mạc từng nghe đồn rằng âm thanh của tiếng kèn có thể khiến máu người nghe đột nhiên sôi lên. Bản thân mình có dòng máu ma tộc, chẳng lẽ thủy giác ma vương thật sự có thể trực tiếp tác dụng lên huyết mạch của ma tộc?

Mặc dù Tả Mạc đã quá quen với các loại bảo bối nhưng cũng cảm thấy rất bất ngờ.

Bên trong huyết mạch ma tộc có ẩn chứa sức mạnh vô cùng cường đại, đây là kiến thức cơ bản mà ma tộc nào cũng biết nhưng loại sức mạnh tồn tại trong huyết mạch này rốt cuộc là cái gì thì không ai biết rõ! Mọi người chỉ biết rằng những bộ tộc có huyết mạch viễn cổ luôn có sức mạnh cường đại hơn người. Ngoài ra huyết mạch càng tinh thuần thi sức mạnh ẩn chứa trong huyết mạch càng cường đại.

Nếu thứ nào đó có thể trực tiếp khống chế hoặc ảnh hưởng tới sự tồn tại của sức mạnh huyết mạch thì điều đó thật đáng sợ!

Cẩn thận nghĩ lại thì hình như ngay cả Bồ yêu và Vệ cũng không biết nơi hạ lạc của vương chi hào giác.

Tả Mạc cố gắng giữ bình tĩnh, tâm thần hắn từ từ thoát khỏi thủy vương ma giác. Dù cho hắn đã đạt tới cảnh giới thần cấp nhưng thế giới này vẫn còn nhiều điều thần bí cần hắn tìm hiểu.

Tả Mạc mở mắt, cúi đầu nhìn kỹ thủy vương ma giác rồi sửng sốt.

Trường giác vừa rồi còn ngăm đen ảm đạm bây giờ đã thay đổi, trên trường giác phủ đầy những lạc văn tinh mịn màu đỏ sậm, một văn tự đồ đằng đỏ tươi như máu với phong cách cổ xưa thần bí hiện ra.

Tả Mạc biết chữ này.

Vương!

Đầu Tả Mạc như bị sét đánh trúng, ngơ ngạc nhìn trường giác trong tay rực rỡ hẳn lên.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Tả Mạc ngơ ngác suy nghĩ cả nửa ngày cũng không hiểu đã có chuyện gì xảy ra.

Trường giác trong tay truyền tới cảm giác ấm áp, khí tức thê lương viễn cổ khiến nó nhìn qua tràn ngập vẻ thần bí và rất hoa lệ.

Chẳng lẽ đây thực sự là vương chi hào giác?

Ý nghĩ này vừa hiện ra trong đầu Tả Mạc thì lập tức ăn sâu bén rễ không thể nào xóa nổi. Trường giác trước mặt vô cùng tinh xảo hoa lệ, còn có ấn ký vương đỏ như máu kia vô cùng ăn khớp với những miêu tả về vương chi hào giác trong truyền thuyết.

Trường giác màu đỏ nhạt truyền tới những ba động mơ hồ giống như trời cao đang nhìn xuống chúng sinh.

Vương chi hào giác!

Đây là vương chi hào giác!

Trong lòng Tả Mạc mừng như điên, đối với tiểu Mạc ca chỉ cần là bảo bối thì hắn đều thích, bảo bối càng đáng giá càng hiếm thấy hắn càng thích. Hắn yêu thích không nỡ buông tay, vương chi hào giác, lần này kiếm lớn rồi!

Trong truyền thuyết vương chi hào giác là bảo vật tuyệt thế có thể đại sát tứ phương, nói thế nào ấy nhỉ? Ồ ồ, tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực, đúng là nói rất hay!

Tả Mạc vô cùng mừng rỡ.

Trong truyền thuyết vương chi hào giác có thể chỉ huy ma tộc, nhất thống thiên hạ. Tả Mạc dám khẳng định không có truyền thuyết mơ hồ như vậy, phỏng chừng đây là một kiện pháp bảo có thể suất lĩnh toàn quân.

Suy nghĩ một lát, Tả Mạc cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, hắn quyết định chờ sau khi thần lực bản thân khôi phục rồi mới thử lại.

Được rồi, nhanh thôi là mình sẽ khôi phục lại, Tả Mạc tự an ủi bản thân.

Một lần nữa sinh hoạt của hắn trở lại bình thường, một bên luyện hóa minh quỷ âm trầm mộc chữa trị thân thể, một bên luyện chế thần trang và chuẩn thần binh cho ngũ quỷ.

Kì thực với gia sản của ngũ quỷ có thể luyện chế được thần binh nhưng hiện tại Tả Mạc luyện chế thần binh có chút khiên cưỡng, mà chuẩn binh thì dễ dàng hơn nhiều.

Về cuộc chiến giữa Đông Minh phủ và Âm Lăng vệ, Tả Mạc không thấy liên quan gì tới bản thân cả nhưng có một điều hắn không ngờ tới nó đã lan tới hắn.

“Không có minh quỷ âm trầm mộc?” Tả Mạc nhíu mày, tầm quan trọng của minh quỷ âm trầm mộc không nói cũng biết, không có minh quỷ âm trầm mộc vậy thời gian chữa trị thân thể sẽ tăng vọt.

Mặt Hoắc hộ vệ đầy sầu khổ nói: “Giao thương giữa chúng ta với bên ngoài đều bị chặt đứt. Đông Minh phủ không biết nghe được từ đâu đại sư cần minh quỷ âm trầm mộc nên bọn họ đã giành phần mua hết. Số lượng minh quỷ âm trầm mộc mà chúng ta tích lũy được cũng đã sử dụng hết.”

Loại biến cố này thoáng cái đã làm xáo trộn kế hoạch của Tả Mạc, hắn trầm giọng nói: “Còn các tài liệu thay thế thì sao?”

“Tất cả các tài liệu đều bị Đông Minh phủ đi trước một bước mua hết.” Hoắc hộ vệ thấp giọng nói: “Hiện tại mọi người đều đang chuẩn bị đánh nhau, người đi lấy tài liệu cũng thiếu rất nhiều.”

Khả năng buôn bán làm ăn của Âm Lăng vệ kém rất xa so với Đông Minh phủ, mặc dù bọn họ luôn sưu mua ở khắp mọi nới nhưng không ngờ không những không mua được ngược lại còn bị Đông Minh phủ đoạt mất.

“Ta biết rồi.” Tả Mạc gật đầu.

Hoắc hộ vệ ngẩng đầu, há mồm muốn hỏi nhưng không biết phải nói gì, ủ rũ đi về.

Toàn bộ kế hoạch của Tả Mạc đều bị xáo trộn, ba mươi sáu tầng thân thể hắn hiện tại mới chữa được hai mươi hai tầng, còn kém mười bốn tầng nữa. Dựa theo tiến độ này cũng tính là nhanh nhưng không ngờ lại gặp phải phiền phức như vậy.

Hoắc hộ vệ không nói dối, tài liệu như minh quỷ âm trầm mộc sinh trưởng ở những nơi vô cùng khắc nghiệt, không phải cao thủ thì tuyệt đối không hái được. Nhưng đại chiến trước mắt khiến Âm Lăng vệ không thể cho cao thủ đi lấy minh quỷ âm trầm mộc được.

Quả nhiên làm việc tốt thường gian nan!

Tả Mạc không hề cảm thấy buồn bực, mười năm trong hư không vô tận hắn đã sớm luyện được tính nhẫn nại kiên trì.

Hiển nhiên Âm Lăng quỷ chủ không thể dựa vào rồi nhưng nghĩ lại thì thấy chỗ tốt mà mình có được đã vượt xa những đóng góp của bản thân.

Cho nên mặc dù không có minh quỷ âm trầm mộc nhưng Tả Mạc vẫn tận tâm giúp bọn họ luyện chế thần trang và chuẩn thần binh.

Cho tới tận khi chiến tranh giữa hai bên nổ ra, Tả Mạc đã luyện chế được khoảng ba ngàn thần trang, số lượng kinh người này này khiến những người biết rõ tình hình cảm thấy khiếp sợ. Ba ngàn thần trang đã tiêu hao toàn bộ tài liệu của Âm Lăng vệ. Tài liệu theo không kịp tiến độ, chuyện ngược đời như vậy lại diễn ra ngay trước mắt họ.

Chuẩn thần binh của Âm Lăng ngũ quỷ cũng hoàn thành thuận lợi, Tả Mạc căn cứ theo đặc điểm của năm người luyện chế ra năm bộ chuẩn thần binh hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù mười năm đã trôi qua, trình độ thần lực bình quân của mọi người cũng tăng lên một mốc mới nhưng số lượng trang bị thần binh vẫn không có biến hóa quá lớn, tu chân giới cũng thế.

Tu chân giới kẹt ở tài liệu, mà ma tộc và yêu tộc thì lại kẹt ở luyện khí sư.

Ma tộc và yêu tộc không ngốc, mặc dù bọn họ không có luyện khí sư đỉnh giai có thể luyện chế thần binh nhưng bọn họ cũng nghĩ hết cách để cướp đoạt các loại tài liệu cao cấp, tuyệt đối không bán ra ngoài. Cho nên tài liệu có thể luyện chế trang bị thần binh tuyệt đối không thể mua được trên thị trường.

Từ đó đã hình thành nên một cục diện vô cùng kì lạ, luyện khí sư của tu chân giới khổ vì không có tài liệu cấp cao, mà cao thủ ma tộc và yêu tộc thì giữ chặt lấy tài liệu cấp cao, dù có hỏng cũng không chịu bán ra.

Ở Minh cảnh, năm kiện chuẩn thần binh tuyệt đối xếp hạng đầu, Âm Lăng ngũ quỷ được trang bị chuẩn thần binh thực lực đại tăng.

Tất cả Âm Lăng vệ và Âm Lăng ngũ quỷ đều vô cùng tin tưởng vào trận chiến này. Có ba ngàn thần trang, Âm Lăng vệ như hổ thêm cánh, ngoài ra còn có năm kiện chuẩn thần binh càng khiến lòng tin của bọn họ tăng vọt.

Bọn họ vô cùng kính nể Tả Mạc, chưa bao giờ nghe nói có ai chỉ dùng sức một người có thể trong một tháng luyện chế ra ba ngàn bộ thần trang có phẩm chất cao như vậy.

Thật đáng sợ!

Tồn tại như vậy có thể thay đổi cả một cuộc chiến!

Âm Lăng vệ được trang bị tới tận răng nên vô cùng tự tin vào tương lại. Chỉ có Âm Lăng quỷ chủ là cảm thấy tiếc nuối, kế hoạch luyện chế thần binh của hắn phải hoãn lại do không đủ tài liệu luyện chế. Vào thời điểm này chẳng ai muốn bán tài liệu cấp cao cho Âm Lăng vệ cả.

Nhưng khiến hắn cảm thấy có chút an ủi là Tả Mạc đưa cho hắn một bộ chuẩn thần binh, đó là để cảm tạ chiếc xương đùi ám kim.

Khi làm xong những điều ày Tả Mạc quyết định xông vào tử nhãn của vạn phí hải trì lần nữa.

Minh quỷ âm trầm mộc không đủ, Tả Mạc đã nghĩ ra một cách khác. Nếu minh quỷ âm trầm mộc sinh trưởng ở những cực tử mà dựng dục ra sinh cơ vậy hắn sẽ làm theo cách đó.

Mặc dù hiệu quả chưa chắc đã tốt như minh quỷ âm trầm mộc nhưng ngồi chờ hiển nhiên không phải là phong cách của Tả Mạc. Sinh cơ được dựng dục trong tử vong luôn là vấn đề được Tả Mạc suy nghĩ và hắn cũng đã có chút thu hoạch.

Hắn muốn thử xem có thể từ trong tử vong luyện ra được sinh cơ không.

Nếu thật sự có thể thành công và không cần minh quỷ âm trầm mộc nữa, điều đó có nghĩa lý giải của hắn về sinh tử đã đạt tới một tầng cao chưa bao giờ có.

Từ trong tử vong dựng dục ra sinh cơ cần phải tìm được một tử địa, nơi đầu tiên Tả Mạc nghĩ tới chính là tử nhãn của vạn phí trì hải.

Không có nơi nào có tử khí đậm đặc hơn ở đây!

Tả Mạc không phải người hay do dự, sau khi cẩn thận cân nhắc, hắn cảm thấy khả thi liền quyết định thử một phen.

Thanh Hiểu được sắp đặt tiếp tục chỉ đạo đám đệ tử Ngô tộc chờ Tả Mạc trở về. Thanh Hiểu không vui chút nào nhưng vẫn phải đồng ý. Đáng thương thay cho đám đệ tử Ngô tộc, bọn họ không biết sắp tới sẽ phải đối mặt với sự không vui của Thanh Hiểu, tu luyện tiếp theo chính là địa ngục.

Tả Mạc và Âm Lăng quỷ chủ gặp mặt một lần. Âm Lăng quỷ chủ cũng khuyên can nhưng thấy thái độ cứng rắn của Tả Mạc nên đành thôi, sau đó đáp ứng sẽ trông nom Thanh Hiểu và đám đệ tử Ngô tộc.

Âm Lăng quỷ chủ không rảnh để quan tâm tới Tả Mạc vì cuộc chiến trước mắt đang trở nên vô cùng kịch liệt.

Toàn bộ tinh thần của Tả Mạc đều đặt ở chuyến đi tới tử nhãn này, hắn đã có chuẩn bị rất tốt.

Đám chim ngốc ai vào chỗ nấy phòng ngừa gặp phải nguy hiểm như lần trước, năm cỗ thần mộc quan được hắn kéo đi. Tử nhãn mới là nơi thích hợp để thần mộc quan tẩm bổ, hắn tin rằng với độ đậm đặc của tử khí ở tử nhãn, nói không chừng đám người đại sư huynh có thể sớm tỉnh lại.

Cứ như vậy, Tả Mạc kéo theo năm cỗ thần mộc quan đi theo con đường lần trước tiến sâu vào trong tử nhãn.

Tu Chân Thế Giới

Tu Chân Thế Giới

Score 10.0

Tả Mạc là 1 đứa trẻ mất trí nhớ, mất đi dung mạo vứt ở ven đường... được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về cho làm ngoại môn đệ tử ... Công việc chính của hắn là trồng linh cốc (1 loại ngũ cốc có linh khí) cho môn phái. Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành, ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết (tạo mưa) đến tầng 3, mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu (đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp).



Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu ) chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử. Thiên phú của hắn không ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý.

Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ. Tả Mạc ko thích tu kiếm, cũng không có năng khiếu tu kiếm, hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai, nên hắn phải luyện kiếm, chết cũng phải luyện....

- Nói chung, cũng như Tạp Đồ, Truyện của Phương Tưởng thường có bối cảnh rất rộng, nhiều nhân vật... từ ngữ thì lại cô đọng, súc tích, sức tưởng tượng lại cực kỳ phong phú nên nhiều người đọc cảm thấy hơi khó hiểu... nhưng cũng như Tả Mạc bị buộc phải luyện kiếm vậy... truyện của Phương Tưởng mà bỏ qua thì quá phí... vì thế nên khó hiểu cũng phải cố mà đọc.


Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset