*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quyển 2 – Chương 139: Cảnh giác đến từ thế tục
Cảnh giác đến từ thế tục
? Lượt xem,
Tướng Dạ
Author: Miêu Nị
Từ rất lâu đã có nhiều vùng đất chưa một ai biết đến... một trong những vùng đất đó có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ. Khi hoàng hôn buông xuống, giữa bầu trời cao nguyên treo lơ lửng một quả cầu rực lửa, những tia sáng như dải lụa đỏ lan tỏa. Tuyết trên mặt đất đã bắt đầu tan, những đám rêu lại mọc loang lổ khắp nơi. Bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng chim từ xa xăm vọng về.
Trên hoang nguyên trống trải, bỗng xuất hiện ba gã thiếu niên. Họ cùng nhìn chăm chú vào một cái cây và suy nghĩ một điều gì đó. Hai đàn kiến xung quanh rễ cây đã bắt đầu tiến hành tấn công nhau. Trong chốc lát, vài nghìn con kiến đã biến thành những thi thể. Mặc dù bốc mùi máu tanh tưởi nhưng trong mắt nhiều người cũng chỉ là những đốm đen nhỏ xíu, không đáng để quan tâm.
Ngay từ đầu, chim ưng đã chẳng sợ gì loài kiến nhỏ bé. Loài kiến cũng chẳng phải sợ chim ưng, khi mà cái tư cách để làm thức ăn chúng cũng không có nổi. Trong thế giới của chúng, loại sinh vật mạnh mẽ như ưng căn bản không hề tồn tại, quá xa xôi mờ ảo, nhìn không thấy, chạm không tới.
Nhưng sau ngàn vạn năm trôi qua, vì một nguyên nhân huyền diệu nào đó, trong đàn kiến bỗng xuất hiện vài con không theo quy tắc thông thường. Chúng vươn ánh mắt thoát khỏi những tầng lá mục mà hướng đến tận trời xanh cao vút, thoát khỏi những định kiến gò bó ban đầu. Thế giới trong mắt chúng lập tức thay đổi. Khiến cho những người chứng kiến cũng phải hoảng sợ...
Trên hoang nguyên trống trải, bỗng xuất hiện ba gã thiếu niên. Họ cùng nhìn chăm chú vào một cái cây và suy nghĩ một điều gì đó. Hai đàn kiến xung quanh rễ cây đã bắt đầu tiến hành tấn công nhau. Trong chốc lát, vài nghìn con kiến đã biến thành những thi thể. Mặc dù bốc mùi máu tanh tưởi nhưng trong mắt nhiều người cũng chỉ là những đốm đen nhỏ xíu, không đáng để quan tâm.
Ngay từ đầu, chim ưng đã chẳng sợ gì loài kiến nhỏ bé. Loài kiến cũng chẳng phải sợ chim ưng, khi mà cái tư cách để làm thức ăn chúng cũng không có nổi. Trong thế giới của chúng, loại sinh vật mạnh mẽ như ưng căn bản không hề tồn tại, quá xa xôi mờ ảo, nhìn không thấy, chạm không tới.
Nhưng sau ngàn vạn năm trôi qua, vì một nguyên nhân huyền diệu nào đó, trong đàn kiến bỗng xuất hiện vài con không theo quy tắc thông thường. Chúng vươn ánh mắt thoát khỏi những tầng lá mục mà hướng đến tận trời xanh cao vút, thoát khỏi những định kiến gò bó ban đầu. Thế giới trong mắt chúng lập tức thay đổi. Khiến cho những người chứng kiến cũng phải hoảng sợ...
Để lại cảm xúc của bạn
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất