Chương 46: Nhất chiến thành danh

Nhất chiến thành danh

Năm chiến đấu tọa lạc ở trung ương diễn võ trường, mỗi một đài chiến đấu có tám người đi lên., Phủ thành chủ Nạp Lan gia ở trung ương, tám người đứng ở đài chiến đấu trung ương cao nhất, ngạo thị quần hùng. Mà bốn chiến đài theo các hướng Đông Nam Tây Bắc tương ứng phân biệt là Cổ gia, Lâm gia, Văn gia, cùng với tán tu thế lực lấy Thu Lam làm chủ.

Lúc này, ở phương hướng Nạp Lan gia, bên cạnh thành chủ Nạp Lan Hùng, một vị lão giả đứng dậy, nhìn lên chiến đài.

-Hôm nay là hội võ, vì để kiểm nghiệm thực lực các đệ tử vĩ đại Dương Châu thành ta như thế nào, mọi người không cần thủ hạ lưu tình! Người chiến bại có thể nhận thua, chiến đấu chấm dứt, nếu như không chịu nhận thua thì chiến đấu sẽ không dừng lại, cho đến khi một phương hoàn toàn ngã xuống, sinh tử miễn bàn.

Lời nói lão giả buông xuống, nhất thời ở trong lòng mọi người nhấc lên gợn sóng không nhỏ, không chịu nhận thua, tức là sinh tử miễn bàn, thật ác độc.

Có một số võ tu cao ngạo, đối với mặt mũi cực kỳ coi trọng, nhất là người đối với chiến bại nhận thua là cực kỳ trơ trẽn, bởi vậy có rất ít người cố ý nhận thua, mặc dù không địch lại, cũng sẽ tiếp tục chiến đấu, cho dù thua nhưng vẫn vẻ vang.

Nhưng lão giả nói một câu, lại không thể không làm cho những người đó cân nhắc rồi, không hạn chế chém giết thế này, nếu thực lực song phương tương đương mà không chịu nhận thua thì phải không chết không ngừng rồi, kết xuống thâm cừu đại hận.

-Cao minh. Rất nhiều người thầm khen một tiếng, hiển nhiên lão giả là đại biểu ý tứ Nạp Lan Hùng. Mà làm như vậy, đối với Nạp Lan gia chỉ có lợi mà không hại, dù sao thì lần này phủ thành chủ bọn họ cũng là chủ nhà, ai dám ở phủ thành chủ giết người của bọn họ. Nhưng những người khác thì không giống như vậy, rất có thể sẽ xuất hiện tình huống liều sống liều chết, do đó sẽ khiến cho gia tộc hai bên kết thù hận.

Nạp Lan Hùng đây là muốn thông qua một cuộc hội võ để gây nên mâu thuẫn giữa các đại gia tộc. Tuy rằng ba vị tộc trưởng kia biết rõ ý Nạp Lan Hùng, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể chui vào bên trong. Bọn họ ai mà không muốn làm cho gia tộc của mình cao cao tại thượng, được gia tộc khác ngưỡng mộ, bởi vậy bọn họ muốn đệ tử nhà mình toàn lực chiến thắng.

Hơn nữa lão giả cũng nói, không địch lại thì chịu thua, chấm dứt chiến đấu, bởi vậy nên quy tắc này nhìn như cũng không có vấn đề, bọn họ cũng phản bác không được, ai sẽ đi thừa nhận đệ tử của gia tộc mình không bằng người khác.

-Lần hội võ này, ta đã lấy được danh sách đệ tử tham chiến, toàn bộ chiến đấu sẽ do ta làm chủ, không biết các vị gia chủ có ý kiến gì không? Ánh mắt lão giả dừng tại trên người của ba vị gia chủ.

-Ha ha, nếu là phủ thành chủ an bài, ta tự nhiên đồng ý. Gia chủ Cổ gia cao giọng nói, nhìn như tuyệt không thèm để ý.

-Trước kia hội võ cũng đều là Nạp Lan thành chủ chủ trì, lần này tự nhiên cũng như vậy. Gia chủ Văn gia Văn Nhân Nhạc cũng mở miệng nói.

-Ta cũng không có ý kiến. Lâm Bá Đạo đương nhiên cũng không phản đối.

-Vậy lão hủ đại biểu Nạp Lan thành chủ tạ ơn ba vị gia chủ! Lão nhân đối với ba người mỉm cười, tuyên bố: -Hội võ chi chiến, theo trận chiến đầu tiên bắt đầu, đó là đào thải chiến, người chiến bại bị loại, người chiến thắng tiếp tục tiến vào vòng sau.

-Hiện tại ta bắt đầu tuyên bố người chiến đấu, gọi đến tên ai thì ở lại đài chiến đấu, những người khác xuống chiến đài chờ. Chủ chiến đài, Nạp Lan gia Nạp Lan Phượng đối chiến Văn gia Văn Hân; Đông chiến đài Cổ gia Cổ Vân đối chiến Lâm gia Lâm Võ; Nam chiến đài Lâm gia Lâm Vũ đối chiến Văn gia Văn Phong; Tây chiến đài Nạp Lan gia Nạp Lan Trúc đối chiến Phong Càn; Bắc chiến đài Đoạt Mệnh đối chiến Cổ gia Cổ Thanh.

Năm đài chiến đấu, một lần chiến mười người, bốn mươi người chỉ cần bốn vòng chiến đấu là có thể chấm dứt, đào thải một nửa, còn lại hai mươi người.

Người không được gọi tên đều đi xuống đài chiến đấu, mà mười người được hô tên kia thì đi đến đài chiến đấu thuộc về mình.

-Ha ha, Văn gia Văn Hân thật không may, ngay trận đầu tiên gặp phải Nạp Lan Phượng, tuy rằng thực lực nàng không kém nhưng cũng chỉ có thể nuốt hận bị đào thải.

-Nghe nói Lâm gia Lâm Võ thực lực cũng không tồi, tu vi đã tới Khí Vũ cảnh tầng chín, xem ra Đông chiến đài thắng lợi thuộc về y không thể nghi ngờ.

-Nam chiến đài chắc chắn là Văn Phong thắng, Tây chiến đài thì là Phong Càn thắng. Còn về Bắc chiến đài, tuy rằng Đoạt Mênh kia mang theo mặt nạ trông vô cùng thần bí, nhưng hắn đối chiến với Cổ Thanh, chỉ trách hắn xui xẻo, không có nửa điểm thắng lợi.

Chiến đấu còn chưa bắt đầu, mọi người cũng đã định ra được thắng thua, dù sao, mọi người cũng hiểu những thanh niên tuấn kiệt thành Dương Châu này, thấy rõ ràng sự chênh lệch thực lực của bọn họ.

Mà Đoạt Mệnh ở Bắc chiến đài cũng đưa đến người chú ý, mang theo mặt nạ màu bạc, bọn họ chưa từng nghe nói qua, hơn nữa nhìn bộ dáng khí độ bất phàm, đáng tiếc là gặp Cổ Thanh, bại cục đã định. Phải biết rằng, Cổ Thanh đã có thực lực Khí Vũ cảnh đỉnh phong, dưới Linh Vũ chưa có ai là địch thủ, mà một người không có danh khí gì ở thành Dương Châu đương nhiên là không thể chiến thắng được Cổ Thanh.

Mọi người đoán trước cũng có chút tinh chuẩn, Văn Hân gặp được Nạp Lan Phượng chưa chiến đấu đã nhận thua. Tuy thể diện cực kỳ quan trọng nhưng thua dưới Nạp Lan Phượng cũng không có mất mặt, nếu là đi chiến mới là không biết sống chết.

Hai chiến đài Đông Tây cũng dần dần phân ra thắng bại, người thắng như dự định là Lâm Vũ cùng Văn Phong. Tây chiến đài Văn Phong hoàn toàn áp chế đối thủ, chiến đấu rất nhanh có thể chấm dứt. Duy chỉ có Bắc chiến đài, chiến đấu nhưng lại mãi chưa bắt đầu, làm cho người ta không nói được lời nào.

Nhất là Cổ Thanh, trong mắt người này căn bản cũng không có Đoạt Mệnh hắn, coi đối phương là không khí, ánh mắt luôn luôn tại mặt khác mấy cái chiến đài, xem người khác chiến đấu. Dù sao, y sẽ nhanh chóng tiến vào vòng tiếp theo, đương nhiên muốn biết thực lực những người khác như thế nào.

-Nạp Lan Phượng thì ta không phải địch thủ, hi vọng không nên đụng đến! Lâm Võ và Văn Phong thực dễ đánh bại, còn về Phong Càn dường như còn lợi hại hơn không ít so với trước, nhưng mà vẫn có thể giải quyết. Vòng tiếp theo đụng tới ba người bọn họ cũng không có vấn đề.

Cố Thanh thầm nói trong lòng, hoàn toàn đem Đoạt Mệnh đeo mặt nạ màu bạc như không có gì, đã lo lắng đến vòng chiến đấu tiếp theo rồi.

Rốt cục, Phong Càn một chưởng đánh trên người đối thủ Nạp Lan Trúc. Nạp Lan Trúc không thể chiến tiếp, đầu hàng nhận thua, ánh mắt mọi người đều rơi lên Bắc chiến đài.

-Đã xong, thật nhanh. Mọi người nói nhỏ một tiếng, vòng thứ nhất xem ra cứ như vậy là xong.

-Cổ Thanh, đừng chậm trễ thời gian nữa. Gia chủ Cổ gia cao giọng nói, tiếng nói cao ngạo giống như đệ tử nhà mình cường đại, tùy thời có thể giải quyết đối phương.

-Vâng, gia chủ. Cổ Thanh lên tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Phong, đạm mạc nói: -Tự mình lăn xuống đi, ta lười động thủ.

Lâm Phong đứng chắp tay, mang theo mặt nạ màu bạc, chỉ lộ ra đôi mắt cùng nửa mặt bên ngoài, nhìn không ra vẻ mặt của hắn như thế nào.

Cũng giống như Cổ Thanh, vừa rồi hắn vẫn luôn quan sát chiến đấu, nếu đối phương không vội động thủ, hắn cần gì phải gấp gáp. Về phần Cổ Thanh cao ngạo như thế, Lâm Phong đã thấy thành quen với cái bộ mặt của những kẻ tự cho mình là thiên tài.

-Không nghe ta nói sao, ta cho ngươi lăn xuống đi! Nếu là ta động thủ, ngươi ngay cả tư cách lăn xuống cũng không có, ta trực tiếp lấy tính mạng của ngươi.

Cổ Thanh nhìn thấy Lâm Phong không có phản ứng, nhíu mày nói. Mấy gia tộc bọn họ vốn là khinh thường những kẻ gọi là tán tu thiên tài này, không có gia tộc bồi dưỡng làm sao có thể thành châu báu, giống như Lâm Phong loại tán tu không có danh tiếng này, y càng khinh thường, bởi vậy Cổ Thanh chẳng thèm liếc Lâm Phong dù chỉ một cái.

-Thừa dịp ta còn chưa đổi ý, cút. Trong miệng Lâm Phong phun ra một tiếng nói, làm cho ánh mắt mọi người phải kiềm hãm, lập tức có người cười ta tiếng, thầm nghĩ người này chẳng nhẽ điên rồi.

Duy chỉ có Thu Lam cùng mấy người đến cùng không cười, ở trong mắt bọn họ Lâm Phong rất thần bí, thực lực cường đại, ngay cả Ngô Tiêu cũng không chịu một kích.

-Cổ Thanh, coi như ngươi mệnh khổ. Phong Càn vừa thắng lợi nhìn đến tình huống bên này nói thầm một tiếng, hành vi của Cổ Thanh đúng là tìm chết.

Nhưng mà, sắc mặt Cổ Thanh lúc này rất khó coi, không nghĩ tới một kẻ không có danh khí gì cũng dám nói chuyện với mình như vậy. Cổ Thanh đứng thứ hai ở Cổ gia, một trong mấy người mạnh nhất dưới Linh Vũ cảnh, rất được gia tộc coi trọng.

-Thành toàn hắn. Gia chủ Cổ gia cao giọng quát một tiếng, thanh âm lạnh lùng làm cho thần sắc mọi người ngưng trọng, nghĩ thầm Lâm Phong xong rồi. Hiển nhiên, ý của Gia chủ Cổ gia là muốn Cổ Thanh giết Lâm Phong.

-Vâng. Cổ Thanh nghe được thanh âm gia chủ mang theo chút tức giận, thân ảnh chớp động, nhanh vô cùng, thậm chí không có ý định cho Lâm Phong cơ hội nhận thua.

-Cuồng Mãng quyền. Cổ Thanh quát to một tiếng, quyền phong phần phật, khủng bố vô cùng, giống như không khí đều bị xé rách.

Nhưng mà Lâm Phong vẫn bất động như núi. Lúc Cuồng Mãng Quyền tới trước mắt, kiếm quang rực rỡ từ trên trời giáng xuống, nuốt hết tất cả.

Tuyệt Thế Vũ Thần

Tuyệt Thế Vũ Thần

Score 8.1
Cửu Tiêu đại lục, tông môn mọc lên san sát như rừng, võ đạo vi tôn, kẻ yếu tầm thường, bị người khi nhục, cường giả giận dữ, máu chảy thành sông. Võ đạo hoàng giả, càng có thể quan sát thiên địa, ngạo cười non sông, động tắc thì thiên kinh thạch phá, phơi thây trăm vạn. Một đời cường nhân Lâm Phong, nghịch thiên xuất thế, đến kinh thế truyền thừa, tu võ đạo, đạp trời cao, phá thiên địa, ngạo trời xanh!

Đôi lời của dịch giả:
Tuyệt Thế Vũ Thần là một bộ thuộc thể loại Huyền Huyễn, nó có kiếm hiệp kiếm tu hay những loại Vũ Hồn huyền ảo đầy màu sắc. Lâm Phong, nhân vật chính, hắn có một đời tuổi trẻ ngông cuồng và những năm tháng thanh niên đầy nhiệt huyết. Hắn có những bóng hồng xinh đẹp và những cuộc tình đẹp đẽ đầy tình cảm. Người vì hắn từ bỏ tất cả, người vì hắn chờ đợi trong cô quạnh, người vì hắn cởi bỏ phong ấn khiến vạn kiếp bất phục…
Để có thể bảo vệ tất cả, hắn nhập ma, nhưng…

Mời mọi người hãy ghé xem Tuyệt Thế Vũ Thần để có thể dõi theo bước chân của Lâm Phong.

Cảnh giới tu luyện: Khí Vũ, Linh Vũ, Huyền Vũ, Thiên Vũ, Tôn Vũ...
Mỗi cảnh giới lại phân làm chín tầng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset