Lão già kia nghe được những lời nói này của Lâm Phong thì cười híp cả mắt lại nói:
– Thiên Nhãn thuật tuy rằng không thể so sánh với bí pháp che dấu khí tức này, nhưng nó cũng là một loại thần thông không thông thường, nếu ngươi lại muốn có thêm Thiên Nhãn thuật thì cũng có thể được, tuy nhiên ngươi phải thêm một viên nguyên thạch thượng phẩm nữa, ngươi thấy thế nào?
– Lão này thật khôn khéo.
Lâm Phong nhìn ánh sáng lóe lên trên đôi mắt đang nheo lại của đối phương thầm nghĩ trong lòng, nhưng vẫn gật đầu:
– Thiên Nhãn thuật cộng với bí pháp này sáu miếng nguyên thạch thượng phẩm, ta đồng ý, tuy nhiên trước tiên ta muốn nhìn xem thật hay giả sau đó ta sẽ trả nguyên thạch cho ngươi.
– Không thành vấn để.
Lão già gật đầu cười lại lấy từ trong cái túi vải rách trên người ra một phiến ngọc nữa đưa tất cả cho Lâm Phong.
– Tiểu tử, ngươi hẳn là người ở một quốc gia khác, tuổi còn trẻ như thế mà đã đạt được đến tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bốn, thật hiếm có.
Lão già gầy yếu này cười nói:
– Miếng ngọc này bên trong có chứa đựng những đoạn ngắn trí nhớ là vật thường dùng nhất trên đế quốc Long Sơn, chỉ cần dùng ý thức của ngươi thâm nhập vào bên trong đó, lau quệt dấu vêt bên trong nó là có thể đọc được các đoạn ngắn trí nhớ chứa trong đó.
Lâm Phong liếc mắt nhìn đối phương, ở cái thành Thiên Long này đúng là ngọa hổ tàng long, hắn nhìn lão già gật gật đầu cười sau đó đem ý thức phân biệt xâm nhập vào giữa hai phiến ngọc đọc đến trí nhớ ở trong đó, ánh mắt hắn không ngừng lóe ra.
Chỉ sau một lúc trên mặt của Lâm Phong lại lộ ra một ý cười, trong hai khối ngọc này đúng là những đoạn ngắn ghi lại trí nhớ, đúng là Thiên Nhãn thuật và bí kíp che dấu khí tức là không sai, điểm này Lâm Phong đương nhiên có thể thấy được.
– Quả nhiên rất tinh diệu.
Trong lòng Lâm Phong có một tiếng nói nhỏ, sử dụng Thiên Nhãn thuật cùng với phương pháp ẩn nấp khí tức đều là cần vận dụng lực lượng linh hồn, cái gọi là Thiên Nhãn thuật chính là lấy hồn phách ngưng tụ thành một loại thủ đoạn đặc thù mở ra thiên nhãn quan trắc trên người đối phương, trình độ khí huyết lưu thông và mức độ hùng mạnh của linh hồn, chỉ sau một cái liếc mắt là có thể kết luận được tu vi của đối phương.
Mà phương pháp ẩn nấp khí tức đó là, căn cứ phá giải Thiên Nhãn thuật này, khống chế dao động hơi thở trên thân người, lấy lực lượng linh hồn hùng mạnh để chế tạo ra một biểu hiện giả dối quấy nhiễu linh hồn thiên nhãn của đối phương, đương nhiên điều này cũng có một loại hạn chế đó là, nếu lực lượng linh hồn của đối phương so với ngươi mạnh hơn, ngươi đối diện với Thiên Nhãn thuật của đối phương thì không thể nào che dấu được, sử dụng bí pháp ẩn nấp này cũng vô dụng, không ảnh hưởng được phán đoán của đối phương.
Từ trên người lấy ra sáu miếng nguyên thạch thượng phẩm, Lâm Phong trao cho lão già:
– Đây, ta trả cho ngươi.
– Sảng khoái.
Sau một cái phất tay của lão già, sáu miệng nguyên thạch thượng phẩm của Lâm Phong vừa đưa liền biến mất không thấy đâu nữa.
Lâm Phong gật gật đầu với lão già sau đó liền dời đi, ở trên người hắn một cỗ lực lượng linh hồn điều động, dao động không ngừng.
Chỉ có sau đó một lát, Lâm Phong có cảm giác lực lượng hồn phách của mình đang hồi tụ ở chỗ mi tâm, dường như ở đó sinh ra một đôi mắt, đối với mọi người hắn chỉ cần nhìn thoáng qua, liền hiểu được ngay tu vi của đối phương, rất rõ ràng.
– Không tồi.
Trong lòng Lâm Phong có tiếng nói thầm, hắn lại bắt đầu điều động lực lượng hồn phách ẩn nấp khí tức của mình, lấy lực linh hồn của mình Lâm Phong có thể dễ dàng không chế hơi thở của mình, chế tạo ra một biều hiện giả dối, thoạt nhìn chẳng qua chỉ là một Huyền Vũ cảnh tầng một mà thôi giống như chỉ là vừa mới bước chân vào Huyền Vũ cảnh.
Bất kể là Thiên Nhãn thuật hay là phương pháp ẩn nấp đều chỉ là những thủ đoạn nhỏ không cần phải nhiều công tu luyện chỉ cần trực tiếp điều động là được, cho nên chỉ sau một lát thời gian Lâm Phong đã có thế nắm trong tay cả hai loại thủ đoạn này.
– Tiểu tử, có một việc ta phải nhắc nhở ngươi, dù có mở Thiên Nhãn thuật cũng không phải để nhìn trộm lung tung tu vi của người khác, nếu là đối phương cũng có sử dụng Thiên Nhãn thuật sẽ có cảm giác nhạy cảm, đó cũng không phải là một việc làm có lễ phép, nếu gặp phải một số người tính tình cổ quái nói không chừng có thể sẽ trực tiếp động thủ.
Một giọng nói truyền vào trong tai Lâm Phong, Lâm Phong rất sửng sốt quay lại nhìn về phía sau nhưng lại không có nhìn thấy bóng người nào, hắn không khỏi cười lắc đầu, xem ra chủ nhân của thanh âm này chính là lão già gầy yếu kia, xem ra tu vi của đối phương cũng không đơn giản.
Ánh mắt hắn quét lên các quầy hàng ở bên đường, trên đó bày la liệt hàng hóa không chừng còn có thể kiếm được một vài thứ tốt nữa.
– Thiếu gia, đây là Huyết Thiết kiếm, ngươi có cần không?
Có người gọi Lâm Phong, Lâm Phong liếc mắt nhìn người kia rồi lập tức nhìn thanh kiếm trên tay hắn cười cười lắc đầu, Huyết Thiết kiếm chẳng qua cũng chỉ là một thanh linh khí mà thôi, một chưởng của hắn cũng có thể nghiền nát.
Ánh mắt tiếp tục nhìn về phía trước, đôi mắt của Lâm Phong dừng lại ở bên trên môt quầy hàng, đây đúng là một vật trang sức của phụ nữ, có thể đeo lên cái cổ ngọc ngà của họ ngoại hình rất đẹp đẽ.
– Ở đại lục Cửu Tiêu lại vẫn có bán những loại đồ trang sức này.
Lâm Phong rất sửng sốt, tuy nhiên những cửa hàng này lại vô cùng vắng vẻ, ngay đến cả người hỏi cũng không có.
– Xin hỏi viên ngọc này có giá bao nhiêu?
Một giọng nói êm ái vang lên, lập tức Lâm Phong nhìn thấy có hai phụ nữ đi đến quầy hàng ở phía trước, người có giọng nói êm ái kia cả người lộ ra một vẻ dịu dàng dường như là rất mảnh mai điều này làm cho người ta rất rễ dàng nảy ra ý thương tiếc, còn người phụ nữ ở bên cạnh mặc quần màu xanh, mặc dù dung mạo không được dịu dàng như người phụ nữ kia nhưng lại có một vẻ đoan trang, trên người lại lộ ra một vẻ giỏi giang, sành sỏi.
– Những thứ này quả nhiên vẫn là những thứ mà phụ nữ thích.
Lâm Phong mỉm cười đang chuẩn bị tránh ra thì lại nghe người trung niên bán hàng nói:
– Cô nương, đây không phải là ngọc khuyên tai đâu, mà nó là ngọc Tuyền Âm, nó có thể hấp thu khí âm hàn xâm nhập trong cơ thể, nếu cô nương sử dụng thì sẽ rất tốt, rất thích hợp.
– Ngọc Tuyền Âm.
Cô gái sửng sốt lập tức nhìn gian hàng nói:
– Tiền bối, tiền bối cố ý dẫn ta tới đây hay sao?
– Đúng.
Người nữ trung niên gật đầu cười nói.
Lúc này ở cách đó không xa Lâm Phong cũng đang dừng bước đi tới một cửa hàng bên cạnh lại nghe cô gái hỏi:
– Ngọc Tuyền Âm này thật sự có thể hấp thu được khí âm hàn trong cơ thể, có thể bảo vệ cho thân thể không bị khí âm hàn ăn mòn sao?
– Yên tâm, ngay bây giờ ngươi có thể thử xem.
Người phụ nữ ttrung niên gật đầu nói
– Được.
Người thiếu nữ lên tiếng, đem một viên ngọc Tuyền Âm để ở bên dưới cổ áo của mình, một cụm ánh sáng trắng thản nhiên hiện lên dường như trong đó có mang theo vài phần lãnh ý.
– Tiền bối, ở đây có mấy viên là ngọc Tuyền âm.
Người thiếu nữ dường như có một chút hưng phấn cất tiếng hỏi.
– Những viên này đểu là ngọc Tuyền âm, tuy nhiên viên ngọc trong tay ngươi với viên ngọc này là ngọc Tuyền âm vương, nó có thể liên tục không ngừng hấp thu khí âm hàn, những viên ngọc Tuyền âm khác thì không được tốt như vậy, chỉ trong một thời gian thì nó tự sẽ bị phá hủy.
Người trung niên rất thắn thắn thật thà cất giọng nói, người thiếu nữ cười ôn hòa:
– Tạ ơn tiền bối, viên ngọc Tuyền Âm này có giá bao nhiêu?
– Hai viên ngọc Tuyền Âm vương mỗi viên đều có giá hai mươi viên nguyên thạch thượng phẩm, còn những viên ngọc Tuyền Âm phẩm chất không thật cao này nếu là ngươi trả cho ta năm mươi viên nguyên thạch thượng phẩm, ta sẽ bán tất cả cho ngươi.
Người phụ nữ trung niên nói.
– Năm mươi viên nguyên thạch thượng phẩm.
Thiếu nữ nói nhỏ, đôi mắt liếc về phía người bạn cùng đi bên cạnh, người thiếu nữ có vẻ giỏi giang cất giọng lạnh lùng nói:
– Ngọc Tuyền âm của ngươi ở đây cũng chẳng thấy có ai thèm đến xem, ta thấy căn bản là rất khó bán, nói năm mươi viên nguyên thạch thượng phẩm không phải là quá đắt hay sao, ngươi xem, ngươi nói thách quá cao rồi đấy.
– Nếu ngươi không muốn mua thì thôi, ngươi có thể đi.
Người trung niên nghe thấy giọng nói lạnh lùng của đối phương, ả cũng không khách khí có vẻ rất dứt khoát nói.
– Xin chào, ngọc Tuyền Âm Vương kia có thể bán cho ta một viên hay không.
Lúc này, Lâm Phong đã tiến đến cất tiếng hỏi người trung niên kia, nếu ngọc Tuyền Âm này có thể liên tục hấp thu khí âm hàn đúng như lời nói thì đối với Mộng Tình sẽ rất tốt, tuy nhiên nếu là đến hai mươi viên nguyên thạch thượng phẩm cái giá này cũng thật là khủng bố, nhưng nếu là đối với người cần nó thì nó lại tuyệt đối có giá trị.
– Ngươi chen miệng vào làm gi?
Người thiếu nữ có vẻ giỏi giang kia khó chịu trừng mắt nhìn Lâm Phong, ánh mắt ả hướng vào Lâm Phong, giờ khắc này Lâm Phong cảm nhận được rõ ràng có người nhìn quét trên người mình, linh hồn có hơi hơi rung động.
– Thiên Nhãn thuật.
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, người tu luyện Thiên Nhãn thuật quả nhiên có thể dễ dàng phát hiện người khác có ý đồ thăm dò đối với chính mình.
– Cô nương này đã tới trước, nếu là cô ấy không mua thì ta có thể bán cho ngươi.
Người trung niên gật đầu với Lâm Phong, sau đó lập tức nhìn về phía người thiếu nữ kia dịu dàng nói:
– Cô nương không biết cô đã suy nghĩ kỹ chưa.
– Ừm, ta sẽ lấy viên này.
Cô gái kia cắn chặt răng lấy ra trên người năm mươi miếng nguyên thạch thượng phẩm đưa cho người trung niên.
– Thi Vận.
Người phụ nữ giỏi giang đứng bên cạnh gọi to, dường như là không còn khó chịu trong lòng vì giá cả, tuy nhiên người thiếu nữ xinh đẹp được gọi là Thi Vận đã cùng với người trung niên kia trao đổi nguyên thạch và ngọc Tuyền âm, ả có gọi cũng vô ích.
Đôi lông mày của Lâm Phong hơi hơi nhíu lại, thật vất vả mới tìm được một vật hữu dụng với Mộng Tình, hắn quả thật không nghĩ rằng có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, hắn đã thấy Mộng Tình đã thống khổ nhường nào khi mà khí âm hàn phát tác, nếu là trên người nàng có Tuyền Âm ngọc vương thì có thể giảm bớt thống khổ được rất nhiều.