Về quy tắc chọn người cuối cùng này cũng rất đơn giản, chỉ cần đánh bại một trong số những thanh niên đứng trên đài, cũng đủ để chứng minh bản thân có tư cách được tham gia đại hội Tuyết Vực.
Đương nhiên, như vậy còn chưa đủ, dù sao, danh sách tham dự đại hội Tuyết Vực lần này chỉ thiếu năm người, điều này cũng có nghĩa là. Nếu số người chiến thắng trên đài vượt quá năm người, bọn họ sẽ đấu với nhau, từ đó, chọn ra năm người cuối cùng chứng minh bản thân đủ tư cách, chính thức lấy được vị trí tham dự đại hội Tuyết Vực.
Trước kia, ở đế quốc Long Sơn, cường giả bọn hắn phải đối mặt đều là những thiên tài kiệt xuất nhất của đế quốc Long Sơn, danh sách bị giới hạn cố định, bọn hắn không bằng nên không có tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực, nhưng hiện giờ thì khác, những thiên tài đế quốc Long Sơn như bọn hắn chỉ cần có thể đánh bại người của nước Tuyết Nguyệt hoặc nước Thiên Phong thì cũng có thể đạt được tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực.
Bọn hắn có thể đạt được cơ hội mà không phải đối mặt với những thiên tài mạnh nhất đế quốc Long Sơn.
Đương nhiên, rất nhiều người quăng ánh mắt về hướng đoàn người Thiên Phong và Tuyết Nguyệt, những người này khẳng định dễ đối phó hơn so với người của đế quốc Long Sơn.
Lúc này, có một người đi tới võ đài thật lớn phía trước, hướng mọi người phất tay, lập tức toàn bộ mọi người đều yên tĩnh lại, chuẩn bị nghe người này nói như thế nào.
Ánh mắt mong chờ càng ngày càng mãnh liệt, tham gia đại hội Tuyết Vực là ước mơ tha thiết của rất nhiều người, ở bên trong đại hội Tuyết Vực tuy có nguy cơ, nhưng là có kỳ ngộ vô tận, có thể có được kinh nghiệm, trở nên hùng mạnh.
– Hôm nay chư vị tới đây, chắc hẳn đều rõ ràng sắp phát sinh cái gì, ta cũng không nhiều lời, lên đài chiến đấu có thể tùy ý chọn đối thủ. Nhưng ta phải nhắc nhở một chút, chỉ có thể đánh, không được giết người, nhưng các người thì có thể bị giết. Có lẽ các người cho rằng chuyện này không công bằng, nhưng sự thật chính là không công bằng như thế, không có dũng khí và thực lực thì không cần bước lên.
Người này chậm rãi nói, khiến ánh mắt rất nhiều người đều nhíu lại, tuy rằng bọn họ cũng đã biết kết quả này, nhưng được nghe tuyên bố trước mặt mọi người vẫn rất không thoải mái.
Đây là một hồi chiến đấu không công bằng, bởi vì những người này đã là những ứng cử viên do đế quốc Long Sơn chọn ra, cho nên không thể chết được, cho dù bản thân người khiêu chiến có thực lực giết bọn họ, cũng không thể giết.
Nhưng, những người này có thể giết những người khiêu chiến, bị khiêu chiến đó đã là bị sỉ nhục, bị miệt thị, tất cả mọi người đều hiểu vì chỉ có bọn họ đạp lên, chỉ vào người khác muốn khiêu chiến, ngược lại, bọn họ sẽ không chút lưu tình ra tay hạ sát thủ với đối phương.
Chỉ cần thực lực bọn hắn không bằng người, thì có thể chết, bị người giết chết.
Muốn đạt được tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực này, quả thực cần dũng khí, người không có dũng khí nào dám tiếp thu loại hình thức khiêu chiến tử vong này.
Nhưng người thực sự có dũng khí lớn, lại sẽ không sợ hãi, suy nghĩ trong lòng bọn họ chỉ có chiến, chỉ có võ đạo.
– Tốt lắm, kế tiếp, ta để thời gian cho các ngươi, trước chính ngọ, đều có thể khiêu chiến.
Người nọ lên tiếng nói, rồi lập tức rời đi.
Ánh mắt đám người lóe lên, cuối cùng, một người bay lên trên chiến đài. Người này đương nhiên cũng là thanh niên, đại hội Tuyết Vực lần này, chỉ có người dưới ba mươi tuổi mới có thể tham chiến, đây là quy củ ngầm, căn bản không cần nói ai cũng rõ.
Người này ánh mắt sắc bén, trực tiếp khóa chặt một người, thậm chí còn không liếc mắt nhìn người thứ hai một cái.
Dễ nhận thấy, thời điểm hắn đi lên cũng đã tìm đúng mục tiêu của mình.
Mà ánh mắt muốn người của hắn, chính là chỉ Vân Phi Dương của nước Tuyết Nguyệt.
– Ngươi, Huyền Vũ cảnh tầng bốn, lại cũng có tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực, đi ra đi.
Người này lạnh lùng nói, mọi người đều là âm thầm cười lạnh, quả thực, nước Tuyết Nguyệt này dường như còn có mấy người của Huyền Vũ cảnh tầng bốn, vớ vẩn, loại tu vi này có tư cách gì tham gia đại hội Tuyết Vực.
Vân Phi Dương mặt không chút đổi, chậm rãi đứng dậy, nhìn người đó nói:
– Ngươi lựa chọn ta?
– Phí lời, nếu loại tu vi như ngươi cũng có tư cách tham gia đại hội Tuyết Vực, đế quốc Long Sơn ta không biết có bao nhiêu người có thể đi rồi, Tuyết Nguyệt cùng Thiên Phong lãng phí quá nhiều vị trí.
Người này nói gọn gàng, dứt khoát, dường như có lòng không phục, đối với người của nước Tuyết Nguyệt và nước Thiên Phong, hắn luôn nhìn không thuận mắt, loại tu vi này dựa vào cái gì tham gia đại hội Tuyết Vực.
– Được.
Vân Phi Dương khẽ gật đầu, chậm rãi bước ra, đi tới chỗ thanh niên kia, một bước chân bước ra dường như đều có một cỗ lực lượng vô hình xao động tỏa ra, vì hắn tụ họp khí thế.
Ầm ầm!
Một thanh âm vang vọng, dường như chấn động trong nội tâm mọi người, khiến tim rất nhiều người cũng nhảy lên.
Thanh niên kia nhướn mày, đây là có chuyện gì?
Bước chân người này dường như ẩn chứa một cỗ khí thế cuồn cuộn vô biên.
Ầm ầm…
Vân Phi Dương lại bước chân, một bước này nhìn như thong thả, nhưng là một bước dài, vừa bước ra, tim mọi người lại hung hăng nhảy lên.
Khí thế bước chân của Vân Phi Dương ẩn chứa khí thế của thiên địa.
Cảnh giới của Vân Phi Dương là Thiên Nhân Hợp Nhất.
– Tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bốn, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.
Ánh mắt mọi người co rút, thực lực của Vân Phi Dương này dường như bị đánh giá thấp, có được cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất liền có khả năng chiến đấu vượt cấp. Giống như Lâm Phong, mỗi kiếm của hắn đều cùng thiên địa tương hợp, người kiếm hợp nhất, Thiên Nhân Hợp Nhất, bởi vậy, một kiếm tùy ý của hắn cũng có thể giúp hắn chiến đấu vượt một cấp bậc, nếu sử dụng ý chí kiếm đạo, thì có thể dễ dàng mạt sát vượt cấp.
Vân Phi Dương này, ngoài trừ có Thiên Nhân Hợp Nhất, dường như còn đạt tới một loại cảnh giới kỳ diệu khác, cùng phù hợp với xu thế thiên địa, cực kỳ hoàn mỹ, đây là một loại cảnh giới, một loại lĩnh ngộ.
Thanh niên kiêu ngạo lên đài chiến đấu kia, ánh mắt hơi sợ, chau mày, hình như hắn chọn sai đối thủ rồi.
Ầm ầm!
Lại một thanh âm vang lên trong lòng hắn, khiến tâm hắn nhảy lên, ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy Vân Phi Dương sải bước đến, một bước đơn giản, lại ngay lập tức tới trước người hắn.
Một cỗ áp lực thiên địa đè lên người hắn, khiến cả người hắn đột nhiên bị buộc chặt, trong lòng hoảng sợ.
– Cút.
Một thanh âm ngang ngược phun ra, thậm chí lòng của hắn còn đang run lên, thì nhìn thấy một đôi quyền đánh tới, một cỗ lực lượng vô hình điên cuồng đánh ở trước ngực, khiến thân thể hắn chấn động mãnh liệt, trực tiếp bay lên, trên hư không vẩy ra một mảnh máu tươi đỏ sẫm.
Oanh!!!
Theo thân hình người nọ ngã xuống, tâm mọi người cũng nhảy lên một cái, một quyền, kia là cường nhân Huyền Vũ cảnh tầng bốn bị coi thường, đánh bại thanh niên Huyền Vũ cảnh tầng năm chỉ dùng một quyền.
Một quyền này mang theo thế áp bách của thiên địa, không thể địch nổi.
– Không cần lại có người đến quấy rầy ta, nếu không tự gánh hậu quả.
Vẻ mặt Vân Phi Dương vẫn như cũ, lạnh lùng nói, hắn là một người sợ phiền toái, hắn chán ghét phiền toái, thích thanh tịnh, để một lần làm khỏe cả đời, hắn đánh một quyền đơn giản, kinh sợ mọi người.
Mà dường như Vân Phi Dương cũng đạt được mục đích, nhìn thấy hắn trở về chỗ, nhắm mắt dưỡng thần, rất nhiều người đều muốn loại Vân Phi Dương khỏi danh sách mục tiêu, người này không thể chọc.
Huyền Vũ cảnh tầng bốn?
Có thể được chọn từ trong những người tham gia đại hội Tuyết Vực, quả nhiên không có đơn giản như vậy. Vân Phi Dương này tuy chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng bốn, nhưng một quyền có thể dễ dàng đánh bay người Huyền Vũ cảnh tầng năm, ai dám coi thường.
Mà ngay cả những người của nước Tuyết Nguyệt cũng kinh ngạc nhìn Vân Phi Dương nhắm mắt, trong lòng khiếp sợ, bọn họ cũng không biết nội tình của Vân Phi Dương. Vân Phi Dương vốn thần bí, đột nhiên xuất hiện, cũng không biểu hiện gì nhiều, trong lúc vô ý đi vào vòng loại đại hội Tuyết Vực, thẳng đến lần này, mọi người mới chính thức chú ý tới, trong những thiên tài nước Tuyết Nguyệt, có một người như vậy.
Nghe nói, Vân Phi Dương chính là xuất thân từ thành Đoạn Nhận.
Dưới võ đài, trong đám người, một thanh niên sắc mặt vàng như nghệ, thân hình trẻ tuổi, nhìn Vân Phi Dương, ánh mắt lóe lên, lộ ra nụ cười kinh ngạc.
Thanh niên mặt vàng như nghệ này chính là Lâm Phong, mà ở bên cạnh hắn, Tiêu Nhã đang kéo ống tay áo của hắn, an tĩnh đứng bên cạnh, ánh mắt ngắm nhìn đám người trước mặt.
– Xem ra mọi người đều bị hắn lừa.
Trong lòng Lâm Phong âm thầm nói, Vân Phi Dương này thoạt nhìn cực kỳ bình thường, không có bất kỳ chỗ nào tài giỏi, mặc dù Lâm Phong và hắn từng tiếp xúc vài lần, nhưng chưa từng chân chính chú ý hắn.
Hôm nay là lần đầu tiên, Vân Phi Dương thi triển thực lực bản thân.
Lâm Phong biết rằng, đây không phải là lực lượng Thiên Nhân Hợp Nhất, mà là lực lượng của ý chí.