– Lực lượng không phải quá mạnh mẽ.
Lâm Phong lấy Phong Ma thạch đánh Ma kiếm trở về, cảm nhận được uy lực của Ma kiếm không có quá mạnh. Rất hiển nhiên, đối phương tuy rằng có thể dùng ý thức nắm Ma kiếm trong tay, cướp được quyền khống chế, nhưng mà y bị phong ấn, nên năng lực ý chí không đủ lớn mạnh, cho nên không phát huy ra uy lực đáng sợ vốn có của Ma kiếm. Bằng không, trước khi Lâm Phong đến, đối phương đã phá tan phong ấn rồi. Cho nên đối phương mới lấy Ma hóa Phật, muốn lừa gạt Lâm Phong, mượn dùng lực lượng của hắn để sử dụng Ma kiếm, phá vỡ phong ấn.
– Xem ra lực lượng của ngươi không đủ sức phá phong ấn.
Lâm Phong thản nhiên nói. Phong Ma thạch quả nhiên dũng mãnh khôn cùng, một khối Phong Ma thạch nhỏ đủ để trấn áp ma tính của Ma kiếm. Trước mặt hắn lúc này là một vách núi Phong Ma thạch lớn không biên giới, lớn hơn khối Phong Ma thạch trong tay hắn không biết bao nhiêu lần, thánh văn trong chữ Phong cực kỳ khủ.ng bố, trấn áp được cả Ma đầu.
– Có lẽ chúng ta có thể nói chuyện thương lượng một chút.
Đối phương chậm rãi nói, Lâm Phong trả lời:
– Trả lại Ma kiếm cho ta trước đã.
– Có thể, loại lợi khí này vô dụng đối với ta, ngươi thu hồi là được.
Ma đầu đáp ứng ngay, Lâm Phong cầm Ma kiếm trong tay, tâm thần vừa động, Ma kiếm lập tức nhập vào trong cơ thể, lại dùng Phong Ma thạch trấn áp. Chỉ khi Ma kiếm không đi ra, đối phương mới không thể khống chế Ma kiếm được. Tuy nhiên Lâm Phong bắt buộc phải thừa nhận, ý chí của Ma đầu kia thật đáng sợ. Lúc trước hắn ở cách rất xa nơi này mà đối phương vẫn cảm ứng được sự tồn tại của Ma kiếm, hơn nữa còn khống chế được nó. Lâm Phong trở lại mặt đất, nhìn Ma đầu. Lúc này, đối phương đã không còn tiếp tục che dấu, ánh sáng ma đạo lưu chuyển quanh thân. Mặc dù đã bị lực lượng phong ma khủn.g bố trấn áp nhưng Lâm Phong vẫn có thể cảm nhận được ma tính đáng sợ tản ra trên người đối phương. Nếu thoát khốn, người này hẳn là một đại ma đầu tung hoành thiên hạ.
– Chúng ta làm giao dịch được không? – Giao dịch như thế nào? Lâm Phong hỏi lại.
– Ngươi tu luyện tàn thiên của Tam Sinh Kinh, ta truyền thụ Tam Sinh Kinh chân chính cho ngươi, ngươi giúp ta phá vỡ Phong Ma thạch.
Lời đề nghị của Ma đầu lộ ra lực hấp dẫn nhè nhẹ khiến ánh mắt Lâm Phong có chút sáng lên.
– Tam Sinh Kinh!
Không ngờ Ma đầu kia biết Tam Sinh Kinh, chẳng lẽ Cửu Chuyển Phật Ma công thật sự do Tam Sinh Kinh biến hóa mà ra? Ở trong Vấn Đạo điện của cung điện Ngọc Hoàng, lúc hắn nhìn Tam Sinh Đại Đế, Cửu Chuyển Phật Ma công liền tự động vận chuyển, tăng lên tới chín ngàn Phật Ma lực. Lúc ấy Lâm Phong từng hoài nghi, Cửu Chuyển Phật Ma công có khả năng có liên quan đến Tam Sinh Kinh. Bây giờ Ma đầu kia nói cho Lâm Phong biết, hắn tu luyện tàn thiên của Tam Sinh Kinh, đương nhiên là ám chỉ Cửu Chuyển Phật Ma công.
– Ngươi là ai? Sao có thể có Tam Sinh Kinh? Lâm Phong nhìn chằm chằm đối phương, Ma đầu kia chắc hẳn có lai lịch không đơn giản.
– Ha ha.
. ha haha… Ma đầu cười điên cuồng, tiếng cười truyền ra khiến mặt đất xuất hiện từng cái khe đáng sợ, dường như muốn vỡ tung ra. Vách núi Phong Ma thạch thật lớn kia phát ra tiếng vang ầm ầm, thanh âm răng rắc không ngừng vang lên, vách núi Phong Ma xuất hiện từng khe nứt, giống như bất cứ lúc nào cũng có khả năng bạo nổ.
– Phá cho ta!
Ma đầu giận quát một tiếng, một tiếng nổ khủn.g bố vang lên khiến Lâm Phong phải nhanh chóng lui lại. Nứt ra rồi, cả ngọn núi Phong Ma đều vỡ ra rồi. Nhưng mà vào lúc này, chữ Phong ở trên vách núi Phong Ma tản ra quang mang vạn trượng, ma lực vô cùng vô tận phóng thích ra lực lượng trấn áp khủ.ng bố, quang mang bao phủ Ma đầu, khiến thân thể y không thể dao động một chút nào. Ngay sau đó, tiếng vang ầm ầm lại lần nữa truyền ra, những hòn đá bị nổ tung không ngừng trở về.
– Ầm ầm ầm.
… Các hòn đá quay lại vị trí của mình, lại lần nữa hóa thành vách núi nguyên vẹn. Lúc này quang mang vạn trượng của chữ Phong kia mới chậm rãi tiêu tan.
– Thật đáng sợ!
Lâm Phong chăm chú nhìn chữ Phong và vách núi Phong Ma thạch, thật giống như Ngũ Chỉ Sơn do Như Lai biến thành và phù văn trên Ngũ Chỉ Sơn, phù văn chưa mất, Ngũ Chỉ Sơn bất diệt, mặc dù Tề Thiên Đại Thánh có chiến lực tề thiên cũng không thể phá vỡ.
– Không biết là vị Đại Năng nào.
.. có được uy lực thông thiên như thế, trấn áp Ma đầu này thành như vậy.
– Nhìn thấy không, Phong Ma thạch căn bản không ép được ta, chỉ thiếu chút nữa ta sẽ có thể phá vỡ nó.
Ngươi đã tại sao ta có Tam Sinh Kinh, bổn tọa là Tam Sinh Đại Đế, đương nhiên phải biết Tam Sinh Kinh. Ma đầu chậm rãi nói từng từ, ánh sáng Phật Ma không ngừng lưu chuyển, nửa Phật nửa Ma, có thể thành Phật, cũng có thể thành Ma. Lâm Phong chăm chú nhìn Ma đầu, lập tức cười chế nhạo:
– Cáo từ.
Dứt lời, Lâm Phong xoay người muốn rời khỏi.
– Đợi chút, ta còn chưa nói xong.
Đối phương gọi Lâm Phong lại:
– Xem ra ngươi có chút hiểu biết đối với Tam Sinh Đại Đế.
Nói như vậy, ngươi cũng biết, Tam Sinh Đại Đế tu luyện Tam Sinh Kinh, thân thể hóa thành Phật Ma Nhân, có ba tôn thân, đều là bản tôn. Ta chính là tôn thân ma đạo của Tam Sinh Đại Đế, bởi vậy ta nói mình là Tam Sinh Đại Đế cũng không phải lời nói dối.
– Tôn thân ma đạo của Tam Sinh Đại Đế.
Bước chân Lâm Phong ngừng trong giây lát, chậm rãi xoay người, nhìn ánh sáng ma đạo lưu chuyển quanh thân đối phương. Ma đầu kia có ma tính thông thiên, thực lực cực kỳ đáng sợ, hơn nữa có thể ảo hóa ra khí tức Phật đạo chân chính, suýt chữa nữa đã lừa được hắn, thật sự có thể y là tôn thân ma đạo của Tam Sinh Đại Đế. Bởi vì y cùng tôn thân phật đạo từng xài chung một khối thân thể, cho nên khi biến ảo thành Phật đương nhiên mang theo khí tức Phật đạo chân chính.
– Tôn thân ma đạo của Tam Sinh Đại Đế mà lại bị người ta lấy lực lượng thần thông đáng sợ trấn áp ở chỗ này? – Tam Sinh Kinh chính là kỳ kinh thiên hạ, có thể thông đại đạo.
Lúc trước ngươi tu luyện tàn thiên, chắc hẳn cũng cảm nhận được uy lực kỳ diệu của nó. Ngươi nghĩ một chút, nếu ngươi tu luyện Tam Sinh Kinh, ba phần thông thần, có được ba bộ thân thể, một bộ bất tử xem như bất diệt, đó là thần thông cường đại cỡ nào. Hiện giờ chỉ cần ngươi giúp ta thoát khốn, ta truyền thụ Tam Sinh Kinh cho ngươi, kinh của Đại Đế tất giúp ngươi tạo nên thành tựu trên con đường Đại Đế. Thanh âm Ma đầu tràn ngập lực hấp dẫn, lây nhiễm ý chí Lâm Phong. Lâm Phong dùng sức cắn môi, lạnh nhạt đáp:
– Không cần lại lấy ma ý mê hoặc ta, nếu có lần nữa, ta cam đoan lập tức rời khỏi.
– Ha ha, tốt lắm, tự ngươi suy nghĩ cẩn thận, một con kiến Huyền Vũ cảnh như ngươi hiện giờ có cơ hội lấy được kinh thư của Đại Đế, đây là cơ duyên cỡ nào, hy vọng ngươi có thể phán đoán thật tốt.
Ánh mắt Lâm Phong không ngừng thay đổi:
– Ngươi hẳn đã nghĩ tới, nếu ta giúp ngươi thoát khốn thì ngươi sẽ giết ta.
Mà nếu như ngươi truyền Tam Sinh Kinh cho ta trước thì ta có thể trực tiếp rời khỏi. Như vậy, ngươi truyền Tam Sinh Kinh cho ta trước hay ta giúp ngươi thoát khốn trước đây?
– Bổn tọa là Đại Đế ma đạo, há lại quan tâm đến sinh mạng của một con kiến như ngươi.
Chỉ cần ngươi giúp bổn tọa thoát khốn, chẳng những truyền thụ cho ngươi Tam Sinh Kinh, bổn tọa còn có thể dạy người những thần thông dũng mãnh khác để cảm tạ.
– Ta không tin.
Lâm Phong quyết đoán lắc đầu, lời của Ma đầu sao có thể tin được.
– Ngươi không lâu trước còn ngụy trang thành Phật lừa gạt ta, vừa rồi lại mê hoặc ý chí ta.
Ta sao có thể tin tưởng ngươi được. Nếu như ngươi thoát khốn, muốn giết ta dễ như trở bàn tay, giống như ngươi nói, đơn giản như giẫm ch.ết một con kiến.
– Ngươi không tín nhiệm ta như thế, cho dù ta truyền Tam Sinh Kinh cho ngươi trước thì ngươi vẫn sẽ hoài nghi ta, vẫn không giúp ta thoát khốn.
Ngươi nói vậy nên giải quyết sao?
– Khó giải.
Lâm Phong thản nhiên nói.
– Cho nên, ngươi nhất định phải tín nhiệm ta.
Ma đầu cả giận.
– Ta tín nhiệm ngươi, vậy ngươi cũng nên tin tưởng ta, truyền thụ Tam Sinh Kinh cho ta trước.
Lâm Phong nhìn chằm chằm Ma đầu, không chút nào nhượng bộ.
– Gia hỏa thông minh, tốt lắm, ta truyền thụ Tam Sinh Kinh cho ngươi trước.
Tuy nhiên, ta chỉ truyền thụ cho ngươi một phần ba tàn thiên của Tam Sinh Kinh. Chờ sau khi ngươi thực hiện lời hứa, ta truyền ngươi chân kinh đích thực của Tam Sinh Kinh. Khóe miệng Ma đầu mang theo nụ cười, dường như y chấp nhận lui một bước.
– Có thể.
Lâm Phong gật đầu đáp ứng.
– Tam Sinh Kinh mênh mông, hùng mạnh, ẩn chứa vô số kinh văn huyền bí.
Ngươi muốn ta truyền thụ cho ngươi, nhất định phải để cho ta tiến vào trong thức hải của ngươi, khắc kinh văn vào trí nhớ của ngươi. Ma đầu lại nói khiến Lâm Phong có chút do dự. Ma đầu kia thực lực cường đại, ý thức có thể hóa thành kiếm mang giết người trong vô hình. Để y tiến vào trong đầu truyền thụ Tam Sinh Kinh thực sự quá mức nguy hiểm, hơi không cẩn thận e rằng sẽ bị y trực tiếp hủy đi ý thức, bị y khống chế thân thể.
– Ngươi nên hiểu rõ, Tam Sinh Kinh vô cùng mênh mông, không phải chỉ dựa vào ta há miệng là có thể nói ra được.
Ma đầu dường như nhìn ra sự do dự của Lâm Phong, vội lên tiếng lần nữa. Y không vội vã, thanh âm rất bình tĩnh, dường như đã liệu trước Lâm Phong sẽ cách nào không bỏ được chân kinh Đại Đế hùng mạnh.