– – Thiên Âm thiếu gia nhìn Y Tuyết mừng như điên khi nhìn Lâm Phong, khí âm u lạnh lẽo, sát khí cực kỳ nồng đậm phóng thích ra.
– Xem ra ngươi rất yêu thích thiếu gia nhà ngươi nhỉ? Ta sẽ thành toàn cho các ngươi, xuống dưới suối vàng các ngươi sẽ lại được gặp nhau.
Thiên Âm thiếu gia cười khặc khặc, chưởng lực âm sát đánh tới Y Tuyết, oanh thân thể nàng bay ra ngoài.
– Dừng tay!
Lâm Phong quát lớn, thanh âm chấn động, làm màng tai Thiên Âm thiếu gia run rẩy, hắn bước một bước, vận dụng Tiêu Dao bộ pháp lao về hướng Y Tuyết.
– Chạy đi đâu? Từng đạo bóng dáng chắn ngang trước mặt Lâm Phong, khiến ánh mắt hắn hoàn toàn lạnh đi, toàn thân phóng thích khí tức sát phạt vô cùng vô tận.
Giờ phút này, kiếm khí lăng thiên, tiếng kiếm rít gào truyền ra, thân thể đám người ngăn cản Lâm Phong bị kiếm khí xuyên thủng, một đám thi thể rơi xuống dưới khoảng không.
– Oanh.
Chưởng lực đánh lên người Y Tuyết, âm sát khí xâm nhập vào cơ thể, cô nàng làm sao có thể thừa nhận được, kinh mạch đứt đoạn trong nháy mắt, sức sống bị âm sát khí hủy diệt hoàn toàn. Thân hình lóe ra, Lâm Phong ôm lấy Y Tuyết phóng lên lên lưng Tuyết Ưng, sai Tuyết Ưng chăm sóc Y Tuyết, ánh mắt hắn lại một lần nữa vòng lại, nhìn vào hai đạo thân ảnh đang bị treo trên tường thành, khuôn mặt lộ ra thần sắc thống khổ.
– Lâm Phong, ngươi rốt cục cũng đến đây chịu ch.ết!
Đám người Liệt Vân quốc và Thiên Phong quốc nhìn Lâm Phong chằm chằm, trên mặt lộ ra nụ cười băng hàn.
– Tiểu Phong!
Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà nhìn thấy Lâm Phong, ánh mắt trong suốt như nước thở dài.
– Con cần gì phải đến chứ? – Phụ thân mẫu thân, những kẻ khiến cho hai người phải chịu khổ, một tên cũng không thể sống sót.
! Lâm Phong lộ ra sát ý lạnh như băng, bước chân hướng về phía trước, sát khí ngập trời vô cùng vô tận. Giờ phút này, cả đám người cảm thấy sát ý trong thiên địa như sóng triều gầm thét, người hai nước trở nên ngưng trọng, sát ý của đối phương sao lại có thể mạnh mẽ như thế.
– Xuy!
Một đạo kiếm ý sắc vô hình bắn ra, ghim vào mi tâm một người trong đó, cho người nọ nháy mắt cứng đờ, bị thuấn sát.
– Hả? Đôi mắt những người khác mở lớn, thật lợi hại, trong mắt họ lộ vẻ cảnh giác.
– Xuy xuy xuy!
Từng đạo kiếm ý sắc bén đáng sợ bắn ra, thanh âm phình phịch liên tiếp truyền ra, một đám người đứng chắn trước mặt Lâm Phong bị kiếm ý vô hình xuyên thẳng mi tâm, tử vong tại chỗ, một chút phản kháng cũng không có. Giờ phút này, lấy Lâm Phong làm trung tâm, kiếm ý ngập trời, người nào cản hắn, giết ch.ết không tha. Đám người hít thở không thông khi nhìn thấy Lâm Phong như một sát thần hạ phàm, Lâm Phong đáng sợ hơn trước rồi, chỉ một ý niệm đã giết ch.ết một đám võ tu hùng mạnh, không ai có thể ngăn cản được hắn. Đáng tiếc, hai nước đối phương đến đây đều là cường giả Thiên Vũ cảnh, Lâm Phong mặc dù thiên phú tuyệt luân nhưng vẫn phải ch.ết, không thay đổi được gì.
– Không tốt!
Đám người phía sau phát hiện không hợp lý, nhanh chóng tiến đến phân biệt mỗi bên có một người đặt thanh kiếm lên cổ Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà, nguyên bản chiêu số này dùng cho thời điểm Lâm Phong nhập ma, nhưng bọn họ không nghĩ đến hiện tại đã phải dùng đến nó, bọn họ ngăn không được Lâm Phong.
– Lâm Phong, dừng tay!
Hai người này giận dữ quát lớn, Lâm Phong lập tức ngừng lại, đôi mắt hắn lạnh như băng nhìn hai đạo thân ảnh, tuy nhiên hắn cũng không động thủ nữa.
– Giết, giết a!
Một người trong số đó Lâm Phong có biết, Thái sư Thiên Phong quốc, đã từng đại biểu cho Long Sơn đế quốc xuất chiến, cùng nhau đi tới Mê Thành.
– Không nghĩ rằng ngươi lại mạnh như thế, tuy nhiên, dù mạnh cỡ nào, ngươi cũng sống qua ngày hôm nay đâu, ngươi đã muốn ch.ết, chúng ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Ánh mắt tên Thái sư này dữ tợn, gã nhìn lướt qua đám thi thể nắm đầy trên mặt đất, nhìn thấy ghê cả người, chỉ qua vài giây đối mặt, Lâm Phong đã giết mười tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy tầng tám, những người này đều là những nhân vật trọng của Thiên Phong quốc, nhưng vừa đối mặt với Lâm Phong, không đỡ nổi giây, nói giết liền giết.
– Ngày xưa đã không giết các ngươi, Thiên Phong quốc muốn tự gây nghiệt, ta sẽ khiến cho Thiên Phong quốc các ngươi phải trả giá thật nhiều.
Lâm Phong lạnh như băng nói, lại thấy đối phương điên cuồng mỉm cười:
– Buồn cười, ngươi hiện tại tự thân khó bảo toàn, còn muốn Thiên Phong quốc ta trả giá thật nhiều, đợi cường giả Thiên Vũ của Thiên Phong quốc chúng ta đến, ngươi chỉ có nước ch.ết.
– Vậy sao? Ánh mắt Lâm Phong lạnh như băng, bước chân lại lần nữa hướng về phía trước, càng tiếp cận ới đối phương.
– Đứng lại.
Lúc này Thiên Âm thiếu gia lạnh lùng quát lên:
– Ngươi tiến lên một bước nữa, cha mẹ ngươi sẽ phải ch.ết.
Thiên Âm thiếu gia giờ cũng kinh hồn táng đản, thực lực Lâm Phong so với trong tưởng tượng của y còn đáng sợ hơn rất nhiều. Vừa đối mặt, kiếm ý vô hình sắc bén không ai địch nổi, liền giết cả một đám người.
– Ngươi là ai? Lâm Phong xoay người, ánh mắt dừng trên người Thiên Âm thiếu gia, lạnh lùng hỏi.
– Thiên Âm thiếu gia, Thiên Sát Tông.
Thanh niên đáp lời khiến ánh mắt Lâm Phong kìm hãm:
– Thiên Sát Tông, hóa ra còn có Thiên Sát Tông tham dự, xem ra ta nghĩ đơn giản quá rồi.
– Lâm Phong, ngươi không hổ là quán quân Tuyết Vực tỉ thí, quả nhiên không tầm thường, nhưng hôm nay ngươi phải ch.ết thôi.
Thiên Âm thiếu gia lạnh băng băng nói, âm sát khí bùng ra, cực kỳ rét lạnh.
– Ta ghét nhất hơi thở kiểu này, cho nên ngươi sẽ phải ch.ết trước.
Lâm Phong bước lên một bước, Tiêu Dao bộ pháp triển khai trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Thiên Âm thiếu gia, trong lòng Thiên Âm thiếu gia run lên, bước chân vừa động, y muốn chạy trốn, nhưng làm sao có thể được, bàn tay Lâm Phong túm lấy cổ họng của y, nhấc y lên giữa không trung, sát ý bừng bừng.
– Ngươi không cần tính mạng của cha mẹ ngươi sao? Thiên Âm thiếu gia điên cuồng hét lớn, gã cảm nhận được sát ý lạnh lẽo trên người đối phương, trái tim không ngừng đập thình thịch, quá lạnh rồi, Lâm Phong có thể giết y bất cứ lúc nào.
– Ta giết ngươi, bọn họ dám đụng đến cha mẹ ta sao? Lâm Phong lạnh băng băng nói, hai người kia còn đang muốn dựa vào cha mẹ Lâm Phong bảo vệ mạng cho mình.
– Ta là Thiên Âm thiếu gia của Thiên Sát Tông, ngươi động vào ta thử xem.
Thiên Âm thiếu gia cảm nhận sát ý mãnh liệt, có cảm giác sợ hãi, y sợ hãi, sợ Lâm Phong nhất thời điên cuồng thật sự giết y.
– Thiên Sát Tông thì tính là gì? Người của Đông Hải Long Cung ta cũng đã giết qua, nếu ngươi muốn ta thử, ta thử cho ngươi xem, nhưng cũng không phải chỉ có một mình ngươi, những người đến Tuyết Nguyệt quốc này, toàn bộ đều phải ch.ết.
Lâm Phong lạnh lùng nói, cánh tay hắn vung ra, quăng thân thể Thiên Âm thiếu gia vào hư không, kiếm khí vô cùng vô tận tung hoành gào thét k.hủng bố tận cùng, phóng về cơ thể đối phương.
– Không được giết ta, nếu giết ta, ngươi sẽ ch.ết không có chỗ chôn.
Thiên Âm thiếu gia điên cuồng hét lớn, sát ý trên người Lâm Phong giờ sao có thể dao động, kiếm ý sắc bén vô cùng vô tận bùng phát.
– Không được!
Thiên Âm thiếu gia điên cuồng gào to, gã thực sự sợ hãi, tâm gã rơi vào vực sâu không đáy, nhưng mà rất nhanh gã cũng không còn suy tư được nữa, bởi vì kiếm ý đã xuyên thấu thân thể, làm thân thể gã vỡ nát, phân thành từng mảnh, thực sự ch.ết không có chỗ chôn, ngay cả thi thể cũng không còn. Hai người đang uy hϊế͙p͙ cha mẹ Lâm Phong đang không ngừng run rẩy, kinh hãi muốn ch.ết, nói giết liền giết, Lâm Phong này điên rồi, hắn là một sát thần giết chóc bất kể hậu họa, ai cũng dám giết, nhưng thực lực hắn quả thật đã k.hủng bố đến cực điểm. Phía xa xa, đám người Tuyết Nguyệt quốc cảm thấy tim đập thình thịch, trái tim của họ như muốn bật ra khỏi lồng ngực, tất cả đều nhìn chằm chằm về bên này, nhưng bọn họ có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, máu trong người đang quay cuồng. Giết, sảng khoái giết, giết cho trời đất u ám, vĩnh viễn không chừng mực, ai chống ta, liền giết người đó. Những người này xâm nhập Tuyết Nguyệt quốc, còn bắt cha mẹ Lâm Phong treo lên tường thành, nếu không giết hết bọn họ, làm sao hả giận.