– – Lâm Phong và Cùng Kỳ cùng nhau nhảy vào không gian phía dưới, một cỗ yêu khí đáng sợ quấn lấy thân thể hai người, huyết khí kh.ủng bố lượn lờ, khiến máu trong người Lâm Phong sôi trào.
Một mảnh không gian to lớn xuất hiện trước mặt Lâm Phong. Phía dưới có một huyết trì liên tục sôi trào, vô cùng đỏ tươi, tràn đầy sức sống đáng sợ. Từng sợi huyết quang chiếm hết mảnh không gian này, hơn nữa toàn bộ đều là yêu khí đáng sợ, không biết bị cất trữ bao nhiêu năm.
– Giỏi thật, không ngờ cất trữ huyết trì trong này, khiến huyết khí không tiết ra ngoài, đồ tốt.
Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn chằm chằm huyết trì, đây là tinh huyết yêu Long chân chính.
– Tiểu tử nhanh lên, cắn nuốt huyết dịch này.
Cùng Kỳ rống lên một tiếng, khiến ánh mắt Lâm Phong cứng đờ, nuốt? Huyết trì này so với huyết trì trong Bí Cảnh ngày xưa mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, lão hỗn đản kia muốn hắn cắn nuốt huyết dịch?
– Không có thời gian, ngươi không kịp thu huyết dịch này, nếu không nuốt chính là lãng phí, nhanh lên cho bản Đế.
Cùng Kỳ nổi giận gầm lên, không ngờ vỗ mạnh vào người Lâm Phong, đánh Lâm Phong xuống giữa huyết trì. Giờ phút này, máu trong người Lâm Phong hoàn toàn sôi trào, hắn dường như có thể nghe được tiếng vang rầm rầm, huyết dịch đang gào thét. Ngẩng đầu, Lâm Phong cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ lượn lờ trên người, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, có chút không biết làm sao.
– Tiểu tử nhanh lên, ngươi muốn ch.ết sao? Chẳng lẽ ngươi muốn mình mãi mãi bị người khi nhục? Đây là cơ hội cải tạo huyết mạch, nếu ngươi lãng phí, bản Đế đánh ch.ết ngươi.
Cùng Kỳ hô lên với Lâm Phong, tiểu hỗn đản không dám nuốt, quá ghê tởm, nếu đổi lại người khác, chỉ sợ đã điên cuồng rồi, hắn lại còn do dự.
– Tức ch.ết bản Đế!
Cùng Kỳ nhìn chằm chằm Lâm Phong. Lúc này, đôi mắt Lâm Phong lóe lên hào quang sắc bén, hắn chẳng lẽ muốn bị người ức hϊế͙p͙? Bị khinh bỉ? Đương nhiên không, dù Thiên Lâm thiếu gia hay Cừu Quân Lạc, đều có lực lượng huyết mạch mạnh mẽ. Bọn chúng cao cao tại thượng, quan sát Lâm Phong, cho là mình đứng trên trời. Bởi vì huyết mạch của bọn chúng cao quý, kế thừa lực lượng huyết mạch của cường giả. Hiên Viên Phá Thiên càng tự cao tự đại hơn, bởi vì y có được huyết mạch Hoàng giả, hậu duệ của Hoàng. Nhưng Lâm Phong chỉ có lực lượng huyết mạch do Tôn giả di truyền xuống qua quá nhiều thế hệ. Thậm chí, lúc bình thường hắn còn không cảm giác được lực lượng huyết mạch.
– Liều mạng.
Lâm Phong mở to miệng khẽ hút, lập tức Long huyết cuồng bạo theo cổ họng hắn chảy vào trong cơ thể, liên tục lưu chuyển trong cơ thể hắn. Giờ phút này, Lâm Phong cảm giác thân thể của mình giống như muốn nổ tung, kinh mạch cả người liên tục khếch trương, lục phủ ngũ tạng giống như được cải tạo.
– Dẫn động lực lượng huyết mạch của ngươi, tận tình hấp thu, cải tạo huyết mạch.
Ngươi có được một tia huyết mạch của rồng, cố mà hấp thu, không được lãng phí, không thể hấp thu thì cũng dùng để rèn luyện thân thể. Cùng Kỳ quát với hắn. Lúc này, Lâm Phong chân chính cảm nhận được lực lượng huyết mạch của mình, điên cuồng đem nó dẫn động, huyết mạch rít gào, như sóng biển gào thét. Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn chằm chằm vào huyết trì, bàn tay vũ động trên hư không, một cỗ lực lượng cắn nuốt đáng sợ hấp thu Long huyết, thu vào trong hoa văn kỳ dị bố trí ở giữa. Nhiều Long huyết như vậy, Lâm Phong không nuốt hết, đồ tốt như vậy không thể lãng phí, có thể mang đi được bao nhiêu thì mang.
– Ngao… Từng tiếng rồng ngâm vang lên, một cỗ yêu lực đáng sợ phóng ra, khiến thần sắc Cùng Kỳ ngưng tụ, ánh mắt của nó nhìn về phía Lâm Phong, chỉ thấy lúc này Lâm Phong nhắm mắt lại, miệng vẫn mở ra liên tục cắn nuốt Long huyết.
Mà giữa Long huyết có một quả tinh thể rực rỡ, vật thể màu đỏ, yêu dị như máu, ẩn chứa sức sống mạnh mẽ cùng với yêu lực mới sinh.
– Yêu hạch!
Đôi mắt Cùng Kỳ hơi cứng lại, lập tức quát một tiếng với Lâm Phong:
– Ngừng!
Giờ phút này Lâm Phong sao có thể dừng lại được, nhắm mắt cắn nuốt Long huyết, quên đi mọi việc, một ngụm nuốt yêu hạch xuống. Cảnh tượng này khiến ánh mắt Cùng Kỳ cứng lại, đôi mắt mở thật to, không nháy mắt nhìn Lâm Phong.
– Tên hỗn đản này, súc sinh, phung phí của trời.
Cùng Kỳ tức giận sôi máu, trái tim co giật, tên hỗn đản, nuốt, hắn nuốt một viên yêu hạch vào bụng. Yêu hạch của yêu Long a, ẩn chứa yêu lực đáng sợ, đối với hắn đó là bảo bối, không ngờ tên tiểu tử hỗn đản kia nuốt nó vào bụng. Cùng Kỳ thực sự muốn tát ch.ết hắn.
– Ngao!
Một tiếng Long khiếu đáng sợ từ trong huyết trì truyền ra, một tiếng nổ ầm vang, Lâm Phong bị chấn động, miệng phun máu tươi, toàn thân mãnh liệt chấn động, đôi mắt mở, ánh mắt của hắn lại lần nữa ngưng lại. Không chỉ Lâm Phong, ánh mắt của Cùng Kỳ cũng tương tự ngưng lại, trước mặt bọn họ, không ngờ xuất hiện một đầu Long ảnh hư ảo, mang theo sát ý lạnh như băng.
– Hài nhi của ta, ngươi không ngờ nuốt hài nhi của ta!
Long ảnh này vẫn có sinh mệnh, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong.
– Ngao… Long ảnh ngửa mặt lên trời rít gào, khiến Lâm Phong chấn động, liên tục ho ra máu, hài nhi, hắn nuốt con của hắn? Lúc này Cùng Kỳ cũng bị chấn động, ánh mắt liên tục lóe lên, đầu vận chuyển với tốc độ cao.
– Long phách, yêu Long khi còn sống dùng máu huyết để bảo vệ yêu hạch tiểu yêu Long, đem một phần Long phách niêm phong trong này, thủ hộ hài nhi của nó!
Ánh mắt Cùng Kỳ cứng lại, tất cả mọi việc dường như rõ ràng, khó trách nó không tiếc dùng yêu hạch của mình để hấp dẫn sự chú ý của người khác, khó trách lợi trảo ở dưới bụng của nó cắm chặt dưới mặt đất, đây mới là thứ nó thủ hộ, nhưng lại bị Lâm Phong nuốt.
– Nhân loại đáng ch.ết, ch.ết đi!
Yêu Long rít gào một tiếng, muốn xé rách Lâm Phong.
– Giết hắn, con của ngươi chắc chắn sẽ ch.ết.
Cùng Kỳ mạnh mẽ gầm thét một tiếng, lợi trảo của yêu Long đến trước mặt Lâm Phong, nhưng không hạ sát thủ, quay đầu lại, đôi mắt của nó lạnh như băng nhìn Cùng Kỳ.
– Giờ bên ngoài có vô số cường giả, yêu hạch của ngươi cũng bị người cướp đi.
Nếu ngươi giết hắn, cho dù có thể đem hài nhi của ngươi lấy ra, cũng sẽ bị cường giả bên ngoài đoạt đi, sau đó tế luyện, nói vậy ngươi thủ hộ vô số năm, dùng máu huyết ân cần săn sóc, dùng Long phách thủ hộ hài nhi, tất cả sẽ tan thành tro bụi. Thanh âm của Cùng Kỳ trang nghiêm, như mộ cổ thần chung, chấn động Long ảnh, khiến thân thể Long ảnh hơi run rẩy, nghĩ đến kết cục đó, nó chân chính cảm thấy bi ai.
– Nói gì thì các ngươi đều phải ch.ết.
Yêu Long băng hàn nói.
– Ngươi thật ngu xuẩn, hắn cắn nuốt máu huyết của ngươi, từ nay về sau trong cơ thể hắn có được lực lượng huyết mạch của ngươi.
Hắn mặc dù nuốt yêu hạch hài nhi của ngươi vào bụng, nhưng vẫn chưa luyện hóa. Hiện giờ, lực lượng huyết mạch của hắn có thể bổ dưỡng hài nhi ngươi, thân thể hắn dùng để bảo hộ hài nhi của ngươi bất tử, so với niêm phong cất giấu trong không gian u ám còn tốt hơn. Cùng Kỳ hô lên với Long ảnh, khiến thần sắc Long ảnh cứng lại, tuy nhiên thần sắc vẫn lạnh như băng, nhìn chằm chằm Cùng Kỳ nói:
– Đừng lừa ta không giết các ngươi, ta đối với các ngươi không hề tín nhiệm, tương lai các ngươi chắc chắn sẽ luyện hóa hài nhi của ta.
– Bản Đế cam đoan, nếu có cơ hội, nhất định sẽ khiến hài nhi của ngươi sống lại.
– Một con Thiên yêu phế vật như ngươi có tư cách gì cam đoan với ta.
Long ảnh giận dữ hét lên với Cùng Kỳ.
– Thối lắm, ngươi nhìn cho rõ, bản Đế nếu như là thiên yêu, có thể phá bỏ Long ngữ của ngươi, mở ra yêu văn sao? Cùng Kỳ tóc dài tung bay, giờ phút này nó tràn ngập uy nghiêm, ánh mắt nhìn chắm chằm Long ảnh, lộ ra khí thế quan sát chúng sinh.
Cùng Kỳ uy nghiêm, bá đạo, mang theo khí phách của tuyệt thế cường giả, khiến thần sắc Lâm Phong cứng lại, không nghĩ tới tên hỗn đản này còn có loại khí chất và phong độ này. Tuy nhiên giờ phút này trái tim của Lâm Phong cũng đang run rẩy, rất chấn kinh, hắn không ngờ lại nuốt hài nhi của yêu Long.
– Ngươi là ai? Con mắt to lớn của yêu Long nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, nó đương nhiên nhận ra sự bất phàm của Cùng Kỳ, khí chất cường giả không thể nào ngụy trang, cái loại quân lâm thiên hạ, quan sát chúng sinh như khắc trong xương cốt.
– Ta là Viêm Đế, chỉ vì đại chiến lúc xưa nên tu vi giảm sút, hiện giờ nhập vào người một con Thiên yêu, có bản Đế cam đoan, ngươi yên tâm đi!
Cùng Kỳ lông đỏ bay múa, lãnh đạm nhìn Long ảnh. Trước mặt Viêm Đế, dù là yêu Long, cũng không đáng để tự hào.