Phương Hàn vất vả lắm mới gặp được Di Bảo, hai người cũng rất vui mừng.
Tuy nhiên ngày mai phải đi Khởi Nguyên Chi Địa cho nên cũng không có thời gian ôn chuyện, kể lại những việc đã trải qua từ khi đi vào Thiên giới, mà trực tiếp tế luyện đạo thuật, chuẩn bị cho chuyến đi vào Khởi Nguyên Chi Địa ngày mai.
Đầu tiên là tế luyện pháp bảo cho Di Bảo.
Phân Bảo Nham là một kiện thần vật, không phải bảo bối, là do Đa Bảo Thiên Quân lưu lại ở Khởi Nguyên Vương Triều. Trong đó, Đa Bảo Thiên Quân phong ấn Vạn Ác Chỉ Nguyên, hiện tại Phương Hàn sẽ trợ giúp Di Bảo tế luyện, khôi phục uy lực của thần vật, còn mở ra phong ấn quan tài Vạn Ác Quan, xem rốt cục bên trong phong ấn thứ gì thần bí.
Bằng vào trực giác, Phương Hàn cảm thấy được, bên trong phong ấn một thứ gì rất mạnh mẽ, uy chấn chư thiên, khủng bố vô cùng. Cũng chỉ có tu luyện tới Thiên Quân, hắn mới có thể trấn áp, mở ra.
Không phải Thiên Quân căn bản không thể khởi động được!
Hơn nữa, chỉ có Thiên Quân mở có thể chân chính phát huy sự ảo Diệu của thần vật.
Cho dù là Di Bảo, trải qua tế luyện đủ kiểu vẫn không thể hoàn toàn khôi phục uy lực của Phân Bảo Nham.
Một khối nham thạch lớn như bàn tày từ trong đầu Di Bảo lóe ra, đón gió bành trướng lên, rộng chừng mười vạn dặm, tuy nhiên chỉ có thể dày dụa trong tiểu thế giới Phương Hàn vừa sáng lập ra.
– Tốt! Bên trong Phân Bảo Nham không ngờ dung hợp nhiều thần vật như vậy…
Phương Hàn nhắm mắt lại, đánh ra từng đạo tinh hoa, thẩm thấu vào bên trong tiến hành thôi Diễn. Chỉ một lúc sau, hai mắt hắn đột nhiên mở ra, trong ánh mắt hơi hiện lên một tia kinh ngạc. Thần vật trong Phân Bảo Nham không ngờ không thua kém Thiên Táng Quan hay Sát Na Vương Bảo, không hổ là chí bảo do Khởi Nguyên Tiên Vương rèn ra.
– Thần vật hữu linh, Vĩnh Sinh Chi Môn, số mệnh vận chuyển, chính khí trường tồn…
Phương Hàn một hơi nói ra, lập tức một cỗ khí tức vượt qua các loại khí tức cao nhất là Hồng Mông Khí, Hỗn Độn Khí, Nguyên Thủy Khí… bắn ra, không biết có màu sắc gỉ, không ai có thể gọi tên được, cũng không phải là đen hay trắng…
Đây là Vĩnh Sinh Khí.
Từ khi Phương Hàn tu thành Thiên Quân, vận chuyển Tiểu Túc Mệnh Thuật, ngưng kết thành Vĩnh Sinh Chi Môn, mỗi thời khắc đều có Vĩnh Sinh Khí chảy vào trong cơ thể hắn. Tuy nhiên những đường Vĩnh Sinh Khí này vô cùng mỏng manh, bình thường không thể tạo ra công dụng gì nhưng lại rất có lợi thế trong việc tế luyện thần vật.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Phương Hàn có thể luyện hóa Thiên Táng Quan và Sát Na Vương Bảo nhanh như vậy!
Thiên Quân bình thường thu được thần vật, muốn chân chính tế luyện cũng phải hao phí thời gian rất dài, hơn nữa trình độ dung hợp cũng không lớn. Ví dụ như Hoàng Phủ Bỉ Ngạn chiếm được Thì Quang Sa, không có thời gian tế luyện nên cấp cho con cháu của Hoàng Phủ thế gia dùng.
Tuy nhiên, Phương Hàn sử dụng Vĩnh Sinh Khí, lại nhanh chóng tế luyện xong thần vật, khiến cho nó có thể khôi phục lại tác dụng vốn có.
Bởi vì các loại thần vật này đều là từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra, dùng Vĩnh Sinh Khí tế luyện tương đương dùng sữa mẹ nuôi con, thích hợp nhất là điều không cần bàn cãi.
Ông!
Vừa tiến nhập một ít Vĩnh Sinh Khí, Phân Bảo Nham như một đứa nhỏ gặp mẹ, phát ra dao động thân thiết đối với Phương Hàn.
Phân Bảo Nham không ngừng chấn động, tầng tầng tinh bích khôi phục lại vẻ sáng bóng, bớt đi vẻ thô ráp, bắt đầu biển thành trơn bóng như ngọc, tuy nhiên lại hiện ra khí tức cổ xưa. Loại khí tức cổ xưa này càng có ý vị tuyên cổ.
– Thần quan Vạn Ác Chỉ Nguyên, xuất hiện đi!
Thần sắc Phương Hàn vừa động, đột nhiên chạm vào nơi trang tâm nhất của Phân Bảo Nham, nơi không gian phong ấn một mảnh quan tài Vạn Ác Chỉ Nguyên, vung tay chụp một trảo. Lập tức trong tiếng ầm ầm, một mảnh thời không cũng bị nắm kéo ra.
Một mảnh vũ trụ thời không xa xưa bao phủ một chiếc quan tài.
Chiếc quan tài ở trung ương mảnh quan tài này thật lớn, vừng chắc như thần vương đại hạm, phát ra khí tức tà ác, cổ xưa, âm u, hắc ám…
Đó chính là nơi phong ấn Vạn Ác Chỉ Nguyên tối sơ khai nhất.
Phương Hàn khẽ động, thần niệm bắn ra, lập tức tiến vào mảnh thời không tràn ngập tà ác này, thanh âm phản kháng cuồn cuộn vang lên, đủ để hủy diệt Hoàng giả.
Tuy nhiên, loại công kích này hiện tại không cần Phương Hàn bận tâm, không hề có chút tác dụng nào. Hắn là Thiên Quân vô thượng, lại là nhân vật sánh ngang với những Thiên Quân đà vượt qua ba bốn lần kỷ nguyên đại kiếp nạn.
Một đại thủ màu xám lúc trước khiển hắn sợ hãi chạy trốn thì giờ đã không thể xúc phạm được tới hắn.
– Đến đây Di Bảo. Ta muốn tế luyện Vạn Ác Chỉ Nguyên, mở ra thần quan kia. Nàng thu Phân Bảo Nham này vào trong cơ thể, chân chính dung hợp, học tập Kỷ Nguyên Đạo của ta, toàn thân diễn hóa thần trận.
Phương Hàn lấy tay điểm ra, từng đạo ý niệm huyền Diệu tiến vào mi tâm Di Bảo. Lập tức, toàn thân Di Bảo như sôi trào, thân thể tan ra, bắt đầu diễn biến thành vô số điểm như Tinh thể thần quốc, sau đó nuốt Phân Bảo Nham vào trong cơ thể.
Khi Phân Bảo Nham dung nhập vào trong cơ thể Di Bảo lập tức tràn ngập trận trận bảo khí. Vô số bảo khí quấn quanh thân thể nàng, căn nguyên Thiên Quân cũng hiện hết ra.
Rắc rắc.
Từng đợt thanh âm tinh thể ngưng cố truyền ra từ khắp nơi thân thể của Di Bảo, lực lượng tăng trưởng, tăng trưởng rồi lại tăng trưởng, gần như tới một loại cực hạn. Phương Hàn đột nhiên dừng một chút, nhìn thấy hư không, dường như nhìn thấy Thiên Quân Dự Khuyết Bảng trong Chân Lý Thánh Địa, tên của Di Bảo không ngừng vượt lên, cuối cùng đứng ở vị trí đầu tiên, cuối cùng ẩn đi.
– Phân Bảo Nham không hổ là thần vật chư thiên, một khi dung hợp hiệu quả còn mạnh hơn so với việc hỏa tan một thi thể Thiên Quân!
Phương Hàn gật gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, để mặc Di Bảo tham ngộ.
Mà hắn lại nhìn lên mảnh quan tài trong một vũ trụ thời không kia.
Đột nhiên một ngụm khí bắn ra.
Ầm!
Một tiếng nổ tung vang lên, khí tức tà ác tràn ngập. Phương Hàn liền thấy được từ bên trong chiếc quan tài kia bắn ra ô quang, mang theo kim sắc nhàn nhạt. Hài cốt màu kim ô không ngừng chấn động, đột nhiên bốc lên.
– Đây là một thi thể Vu tộc cực kỳ mạnh mẽ. Dựa theo kí tức này, hẳn ít nhất là có tu vi Thánh nhân, hơn nữa lực lượng rất quỷ dị. Phương Hàn điểm tay ra, thi thể màu kim ô này liền nổ tung, biến thành phù văn cực kỳ nhỏ, rơi vào lòng bàn tay hắn.
Phù văn rất nhỏ này giống mà không giống chữ viết hay ký tự, cũng không biết là cái gì. Tuy nhiên tu vi Phương Hàn ở cảnh giới nào, nhìn cái liền nhận ra đây là văn tự của Vu thuật cổ xưa.
Loại vãn tự Vu thuật này cũng là văn tự của Vu môn do Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra ở lần khai thiên tích địa trước.
Văn tự Vu môn này không phải nhỏ, đều từ Vĩnh Sinh Chi Môn truyền ra, chân chính là văn tự nguyên bản, có thể sánh bằng Lục tự chân ngôn và Cửu tự đạo ngôn trong tay Phương Hàn.
– Chẳng lẽ những quan tài này là huyền bí lớn nhất của Vu tộc, ẩn chứa Vu thuật nguyên thủy nhất, huyền bí nhất, chính tự thể phù văn từ Vĩnh Sinh Chi Môn biến thành?
Những thứ Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra nghe đồn có những văn tự chứa đại cơ duyên, cũng có thể;chuyển hóa thành hình người. Đó mới chân chính là cường giả vô địch có đại vận khí!
Năm đó, Thế Gian Tự Tại Vương Phật nếu có thể nhanh chóng cướp đoạt được Lục tự chân ngôn úm, Ma, Ní, Bá, Mễ, Hồng, sáu tự thể kỳ quái có thể đầu thai chuyển thế, trở thành hình người, mỗi người đều đại năng giả danh chấn nhất phương, thì cũng không phải không thể trở thành Tiên Vương.
Đồng thời, chín cổ tự Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền của Tạo Hóa Tiên Vương cũng có thể hóa thành chín đại năng giả, với sức mạnh hiếm có quét ngang vũ trụ. Thiên hạ hiện tại cũng có thể chính là thiên hạ của chín đại năng giả này!
Nghe đồn, Ma Chủ Nguyên Thủy Ma Tông, Ma Tổ vô thượng chính là do một chừ
“Ma”
truyền ra từ Vĩnh Sinh Chi Môn biến thành.
– Vu!
Một tiếng hét lớn truyền vào phiến vũ trụ cổ xưa này, lập tức trăm ngàn chiếc quan tài bên trong bùng nổ từng chiếc một, biến thành nguyên khí cuồn cuộn bốc lên. Từng đạo phù văn rất nhỏ lại lóe lên, không ngờ biến thành mười một Vu tự cổ xưa.
Những Vu tự này, ai cũng không biết.
Tuy nhiên, Phương Hàn lại loáng thoáng hiểu được ý tứ trong đó. Hắn nghiên cứu, phát hiện ý tứ trong đó có thể hiểu là những văn tự: Ác, Tà, Tru, Phệ, Tang, Hủ, Táng, Mi, Thương, Hoăng, Thi!
Mười một chữ này đại biểu cho huyền bí cao nhất của Vu thuật. Mỗi một chữ hóa thành Vu thuật có thể Diễn bí ra vô số bí thuật.
Trăm ngàn quan tài, những thi thể bên trong hóa thành từng đạo phù văn, cuối cùng lại biến thành mười một chừ, cũng không thua Lục tự chân ngôn, Cửu tự đạo ngôn!
– Còn thiếu một chữ quan trọng nhất cuối cùng. Chữ cái này một khi xuất hiện, ta sẽ nắm giừ sự huyền bí nhất của Vu đạo, Kỷ Nguyên Thần Trận, Kỷ Nguyên Đạo lại lần nữa tiến thêm một cảnh giới mới.
Trong lòng Phương Hàn hơi dao động một chút. Từ khi Kỷ Nguyên Đạo của hắn tu thành Thiên Quân đã đạt tới một cảnh giới mới, muốn tiến thâm một bước cũng vô cùng khó khăn. Hiện tại lại có hy vọng tiến bộ thật sự khiến hắn vô cùng kích động.
Tâm tư nhanh chóng thay đổi, ánh mắt hắn lại nhìn về phía quan tài lớn nhất, thần quan như Thần vương đại hạm.
– Mở cho ta!
Một cỗ lực lượng mang tính hủy Diệt bắn mạnh về phía quan tài.
Quan tài kia dường như cảm giác được uy hiếp, lập tức chấn động, ngưng tụ một cỗ hắc khí, hình thành một đại thủ màu xám:
– Mắt của ngươi thành mắt của ta… cốt cách của ngươi thành quyền trượng của ta…
Một thanh âm vang vọng.
Phương Hàn đột nhiên đứng thẳng lên, đánh ra một chưởng, uy nghiêm của Thiên Quân lập tức hiện ra, đánh nát đại thủ kia. Theo sau, một chưởng này mạnh mẽ đánh lên quan tài cổ xưa. Chiếc quan tài liền tứ phân ngũ liệt, vô số khí tức vạn ác phóng lên cao, nhưng đều bị Phương Hàn phong ấn.
Phương Hàn liếc mắt nhìn sang liền thấy được ở sâu trong khí tức vạn ác này có một thi cốt màu xám thật lớn, đột nhiên mở mắt ra, toàn bộ thiên địa nháy mắt biến thành cổ Vu chỉ quốc, lực lượng không ngờ vượt qua Thiên Quân.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ