Phệ Linh Thần Tằm chính là Thần Thú, toàn thân hiện lên Kim Sắc, có thể nuốt Thần Linh Chi Khí cùng Linh Hồn Chi Lực, không biết so với Cửu Giai Hồn Thú Phệ Hồn Huyết Tằm cường đại hơn gấp bao nhiêu lần.
Tiêu Phàm không nghĩ tới Phệ Hồn Huyết Tằm đột phá Thần Giai vậy mà lần nữa phát sinh dị biến, thuế biến thành Thần Thú.
– Chiến Lão Ngũ chết cũng đáng giá.
Tiêu Phàm cười nói, Phệ Hồn Huyết Tàm nuốt Hồn Lực Chiến Lão Ngũ rốt cục đột phá đến Thần Giai.
Hơn nữa Tiêu Phàm tin tưởng, Phệ Hồn Huyết Tằm tuyệt đối không chỉ đột phá Thần Giai đơn giản như vậy, chí ít cũng là Nhị Biến, thậm chí Tam Biến Chiến Thần.
Lập tức tâm thần Tiêu Phàm rời khỏi bên trong Huyết Mạch, trong mắt lóe lên một vòng tinh quang, trong lòng lại bổ sung một câu:
– Lần này mặc dù nguy hiểm trùng điệp, hiểm tượng hoàn sinh, nhưng thu hoạch lại cực kỳ to lớn.
Trừ Trọc Thiên Hồng cùng Phệ Hồn, Thí Thần cũng nhận được chỗ tốt cực lớn, mười mấy hai mươi Thần Tính Chiến Thần cảnh toàn bộ bị nó thôn phệ, đoán chừng cách Thất Biến Chiến Thần cũng không xa, bất quá, không phải vạn bất đắc dĩ vẫn là tận lực không sử dụng lực lượng Thí Thần.
Nếu như để cho người ta biết, át chủ bài to lớn nhất của Tiêu Phàm cũng không phải là tự thân, mà là Thí Thần Thú, lại không biết có ý nghĩ gì.
Bất quá, Tiêu Phàm lại không bại lộ Thí Thần, nếu như Chiến Luân Hồi biết Thí Thần đã khôi phục lại Lục Biến Chiến Thần, nhất định sẽ dốc hết toàn lực diệt hắn.
Mà hiện tại, người Chiến Thần Điện chỉ cho là hắn là Tam Biến Chiến Thần mà thôi, tự nhiên không cần thiết tốn hao đại giới quá lớn tới đối phó hắn.
Đương nhiên, sự tình khẳng định không chỉ đơn giản như vậy, Tiêu Phàm luôn cảm giác Chiến Luân Hồi đang kiêng kị cái gì, có lẽ chính như hắn phỏng đoán, Chiến Hồn Đại Lục còn có cái gì khiến Chiến Thần Điện kiêng kị.
Nguyên bản Tiêu Phàm coi cỗ lực lượng này là bọn Sở Thiên Minh trước đó phục sinh, nhưng hiện tại hắn biết, khẳng định không phải bọn người Sở Thiên Minh cùng Độc Cô Tuyệt.
– Vô luận như thế nào, bản thân lớn mạnh mới là trọng yếu nhất, nếu như Chiến Hồn Đại Lục bị hủy diệt, ta cũng có thể tận một phần lực lượng.
Tiêu Phàm trầm ngâm nói.
Thu liễm tâm thần, Tiêu Phàm lần nữa nhìn về phía Chiến Thiên Tứ nơi xa, bây giờ Thất Biến Chiến Thần chỉ có Chiến Thiên Tứ cùng một người khác.
Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, Thần Lực bọn hắn có thể đốt khẳng định không còn thừa bao nhiêu, Tiêu Phàm có thể cảm nhận được lực lượng trên người mấy người yếu bớt không ít.
– Phốc!
Nhưng mà, cũng ngay khi Tiêu Phàm vừa mới lấy lại tinh thần, một cỗ khí tức băng lãnh phía sau tập trung vào hắn, Tiêu Phàm theo bản năng hướng về một bên tránh đi.
Một đạo huyết quang từ phía sau Tiêu Phàm xuất hiện, hắn vẫn chậm một nhịp, sau đó hắn mãnh liệt quay đầu, lại nhìn thấy một đạo hắc ảnh hiện lên ở trước mắt Tiêu Phàm.
– Chờ ngươi lâu rồi, Minh La!
Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, căn bản không có quan tâm thương thế, dò xét xuất thủ chưởng, bỗng nhiên hướng về Minh La chộp tới.
Năng lực Minh La quỷ dị, Tiêu Phàm làm sao có thể không phòng bị hắn đây, mỗi lúc hắn đều đang đợi Minh La xuất thủ với hắn.
Tiêu Phàm rất muốn biết khi hắn giết chết Dị Tộc Thần Tử, Dị Tộc sẽ ứng phó hắn như thế nào.
Minh La không nghĩ tới Tiêu Phàm phản ứng nhanh như vậy, đâm ra một kiếm, hắn liền nhanh chóng hướng về phía sau thối lui, căn bản không dám cùng Tiêu Phàm chính diện giao phong.
– Thần Tử cẩn thận, Tiêu Phàm, đừng tổn thương Thần Tử!
Nơi xa Cốc lão đại kêu một tiếng, nhanh chóng hướng về vị trí Tiêu Phàm đánh tới, hắn rất rõ ràng hậu quả Minh La chết ở chỗ này, tuyệt đối không phải hắn có thể tiếp nhận được.
– Tiêu Phàm, nếu ngươi giết Minh La, Chiến Thần Điện cùng ngươi không chết không thôi!
Chiến Thiên Tứ cũng phẫn nộ gầm thét.
Nghe được Cốc lão gầm thét, Tiêu Phàm lơ đễnh, dù sao Cốc lão vốn là thuộc hạ Minh La, hắn cứu Minh La cũng là thập phần bình thường.
Nhưng nghe được thanh âm Chiến Thiên Tử, lửa giận Tiêu Phàm liền bùng lên.
Chiến Thần Điện là lực lượng Chiến Hồn Đại Lục, bọn hắn không đối phó Dị Tộc cũng liền thôi, lại còn muốn bảo hộ địch nhân?
Chiến Thần Điện thật chẳng lẽ đã mục nát đến như thế sao? Tiêu Phàm đang hỏi bản thân.
– Ta cùng với Chiến Thần Điện không phải đã sớm không chết không thôi sao?
Tiêu Phàm khẽ cười một tiếng, mặc kệ Chiến Thần Điện là lập trường gì, hắn đều sẽ tự quyết định.
– Tu La Luyện Ngục!
Trong lòng quát nhẹ một tiếng, Huyết Hắc Sắc Hỏa Diễm bỗng nhiên gào thét mà ra, trong nháy mắt bao phủ Minh La, đây chính là Nghiệp Hỏa, trừ Thiên Hữu Chi Nhân, căn bản không có khả năng tránh thoát.
Minh La tối đa cũng chính là Mệnh Cách tương đối cường đại mà thôi, cũng không phải là Thiên Hữu Chi Nhân.
Tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế truyền ra, Minh La kinh khủng kêu to, bất quá hắn vẫn không dám lưu lại, lần nữa thi triển Thuấn Di chi thuật quỷ dị biến mất tại chỗ.
Tiêu Phàm thầm hô đáng tiếc, loại năng lực này của Minh La trong thời gian ngắn có thể sử dụng ba lần, bản thân không có khả năng giết chết hắn.
Bất quá lần trước trảm hắn một cánh tay, lần này hắn lại tiêm nhiễm Nghiệp Hỏa, cho dù không chết cũng bị lột da
Cũng đúng lúc này, thuộc hạ Cốc lão hắn đi tới gần, nhìn thấy Minh La biến mất, hắn lập tức mắt trợn tròn, bản thân đần độn, Minh La vậy mà chạy thoát?
Tu sĩ Chiến Thần Điện cách đó không xa xông lên vội vàng ngừng thân hình, ánh mắt đáng thương nhìn chằm chằm Cốc lão.
– Sâm La Vạn Tượng!
Tiêu Phàm quát lạnh một tiếng, vô tận Quỷ Ảnh bao phủ Cốc lão, thân hình Cốc lão dừng lại, sau một khắc, cả người Tiêu Phàm bỗng nhiên hóa thành một chuôi Thần Kiếm đâm rách hư không, trong nháy mắt xuyên qua mi tâm Cốc lão.
– Ta…
Cốc lão trợn to hai mắt, trong mắt tràn ngập vẻ không cam lòng cùng hối hận, sớm biết như vậy hắn đã không xông lên.
Tiêu Phàm liền Thất Biến Chiến Thần đều có thể giết, hắn chỉ là luyện hóa Thần Lực Chi Tinh vừa đột phá Lục Biến Chiến Thần, nào có thể là đối thủ của Tiêu Phàm.
Ầm một tiếng, thân thể Cốc lão bỗng nhiên hóa thành mưa máu tiêu tán tại hư không, đến cũng không ngờ bản thân lại chết biệt khuất như thế.
– Oanh!
Đột nhiên, thể nội Tiêu Phàm truyền đến một tiếng nổ vang, sương mù màu máu đáng sợ cổ động, áo bào phần phật, tóc dài trong gió bay lên, khí thế cuồng bá từ trên người hắn bộc phát ra.
– Ba thành Tu La Áo Nghĩa!
Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, giết mười mấy hai mươi Chiến Thần cảnh, hắn đối với lĩnh ngộ Tu La Áo Nghĩa lại lên một tầng nữa.
Khó trách tàn niệm Luyện Tâm Tháp khí linh nói qua, Tu La Nhất Mạc chỉ có tại bên trong giết chóc mới có thể không ngừng trưởng thành, chỉ có trải qua máu và xương tẩy lễ mới có thể thuế biến.
Hiện tại Tiêu Phàm chân chính cảm nhận được loại cảm giác này, bất quá nội tâm lại cực kỳ bình tĩnh, bởi vì hắn giết người đều là người đáng chết.
– Đi!
Chiến Lão Tứ quát to một tiếng, làm sao còn dám cùng Tiêu Phàm bọn hắn dây dưa, nhanh chóng hướng về nơi xa bỏ chạy.
Vừa nãy bọn hắn đều không phải đối thủ Tiêu Phàm, hiện tại Tiêu Phàm cùng Trọc Thiên Hồng đều tiếp tục đột phá, qua một lúc liền không phải bọn hắn giết Tiêu Phàm bọn hắn, mà là Tiêu Phàm cùng Trọc Thiên Hồng giết bọn hắn.
Một khi Thần Lực bọn hắn cháy hết, chiến lực liền sẽ giảm bớt đi nhiều, đến thời điểm Tiêu Phàm muốn giết bọn hắn, căn bản không cần phí quá nhiều công sức.
Chiến Thiên Tứ mấy người Lục Biến Chiến Thần trở lên mặc dù trốn nhưng những Tứ Biến Chiến Thần cùng Ngũ Biến Chiến Thần đó lại không thể chạy trốn, tất cả đều bị Tiêu Phàm cùng Trọc Thiên Hồng hai người lưu lại.
Toàn thân Tiêu Phàm như tắm bên trong máu tươi, thần sắc băng lãnh như sương, mị mị hai mắt nhìn chằm chằm phương hướng bọn Chiến Thiên Tứ thoát đi.
– Chúc mừng Công Tử đột phá.
Trọc Thiên Hồng đi tới bên người Tiêu Phàm, từ đáy lòng chúc mừng.
Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, hít sâu một cái bình phục suy nghĩ, dây cung căng cứng cũng rốt cục buông lỏng xuống, nguyên bản coi là bản thân có thể sẽ chết ở chỗ này, lại không nghĩ rằng sự tình thuận lợi như vậy.
– Thất Biến Chiến Thần, chỉ có thực lực dạng này sao?
Tiêu Phàm nhíu mày nói, hắn phát hiện những người này thực lực nguyên bản yếu hơn Chiến Lão Tam không ít.
Đây chính là Thất Biến Chiến Thần, làm sao lại yếu như vậy đây?