Đấu giá hội lại tiếp tục, Tiêu Phàm đã không còn hứng thú gì với vật phẩm đấu giá, hắn đang đợi Lãnh Đồng trở về.
Thời gian một nén nhang, tưởng là rất dài, nhưng thực tế chớp mắt đã đi qua.
“Bọn hắn sẽ không phải là không tới chứ?” Kiếm La nhìn ra ngoài cửa, phát hiện vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Đột nhiên, két một tiếng, cửa phòng lại mở ra, hai thân ảnh bước vào, chính là Lãnh Đồng cùng lão giả đi theo hắn.
Lãnh Đồng tiện tay vung ra một viên Hồn giới, thần sắc đạm mạc nói: “Tàn quyển giao cho ta.”
Tiêu Phàm nhận lấy Hồn giới, hồn lực khẽ quét qua, bên trong thật sự có một trăm năm mươi vạn Thần thạch, hắn đối với Lãnh Đồng cũng không khỏi lau mắt mà nhìn.
Phải biết, ngay từ đầu Lãnh Đồng chỉ có thể xuất ra ba mươi hai vạn Thần thạch mà thôi, thời gian ngắn ngủi một nén nhang, hắn lại có thể góp đủ một trăm hai mươi vạn Thần thạch, năng lực này cũng quá đáng sợ.
Tiêu Phàm nhẹ gật đầu, cầm tàn quyển trong tay ném ra, Lãnh Đồng kiểm tra tàn quyển một chút, tiện tay thu vào, sau đó quay người chuẩn bị rời đi.
Chỉ là khi bước ra đến cửa, Lãnh Đồng đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, lạnh lùng nói: “Ngươi là người thứ nhất dám doạ dẫm ta, nhưng cũng là người cuối cùng.”
Để lại một câu, rồi không đợi Tiêu Phàm phản ứng, Lãnh Đồng lập tức quay đầu rời đi.
Khi lão giả áo xám rời đi, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm giống như đang nhìn người chết, khiến mấy người Kiếm La hận không thể lập tức xông đi lên xé nát bọn hắn.
Tiêu Phàm khẽ cười một tiếng, nhún vai nói: “Xem ra ta lại có thêm một địch nhân, chẳng qua nếu như một địch nhân có thể cho ta kiếm một trăm năm mươi vạn Thần thạch, cho dù đến đánh ta cũng tiếp.”
Khóe miệng đám người khẽ giật một cái, bọn hắn không nghĩ tới Tiêu Phàm lúc này còn có thể đang nói đùa.
Kiếm La nhịn không được hỏi: “Công tử, đánh nhiều hay ít?”
Tiêu Phàm không khỏi trợn trắng mắt, tựa như đang nói, ngươi đừng nghiêm túc như vậy được không, ta chỉ nói đùa một chút mà thôi.
Nhưng trong lòng Tiêu Phàm cũng tự cảnh tỉnh mình, Lãnh Đồng có thể trong thời gian ngắn như vậy kiếm đủ một trăm hai mươi vạn Thần thạch, chỉ có hai khả năng.
Một khả năng là Tiếu Thương Sinh ra tay giúp đỡ, Tiếu Thương Sinh thân là Thần chủ Thương Sinh thần quốc, bỏ ra hơn một trăm vạn Thần thạch là chuyện dễ như trở bàn tay.
Một khả năng khác là Cổ Thần Phong, Cổ Thần Phong thân là Các chủ Vạn Bảo Các, đừng nói một trăm hai mươi vạn Thần thạch, cho dù một ngàn hai trăm vạn, hắn cũng có thể bỏ ra được.
Lại cẩn thận phân tích một chút, khả năng Tiếu Thương Sinh cho Lãnh Đồng mượn Thần thạch rất nhỏ, dù sao Tiếu Thương Sinh cũng muốn lấy được Tu La Vương truyền thừa, xét theo một khía cạnh nào đó, cả hai vốn là địch nhân.
Kể từ đó, khả năng duy nhất chính là Cổ Thần Phong, lại liên tưởng đến hành vi của Cổ Thần Phong, cùng câu nói kia của Lãnh Đồng trước lúc rời đi, Tiêu Phàm đã đoán được một chút.
“Có lẽ, Lãnh Đồng đã đồng ý với Cổ Thần Phong liên thủ đối phó với ta và Cổ Nhược Trần.” Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh đã qua ba canh giờ, ngoại trừ tàn quyển kia, Tiêu Phàm không còn đấu giá vật phẩm nào nữa, tham gia đấu giá hội lần này, chủ yếu là vì Sinh Cốt thần đan, hoặc nói cách khác, là vì đạt được tín nhiệm của Tiếu Thương Sinh.
“Sau đây là kiện vật phẩm cuối cùng bán đấu giá, nếu như ta nói ra tên của nó, mọi người tất nhiên sẽ điên cuồng không thôi.” Giọng nói của đấu giá sư vang vọng toàn trường.
Sau khi thấy đủ khẩu vị của đám người, đấu giá sư tiếp tục nói: “Được rồi, không làm chậm trễ thời gian của mọi người nữa, chắc hẳn mọi người cũng đã đoán được, không sai, sau đây bảo vật phải bán đấu giá chính là… Trường Sinh đan!”
“Trường Sinh đan? Thật sự có Trường Sinh đan sao? Không ngờ lại có thật!”
“Không phải thực sự trường sinh, nghe nói là có thể làm cho nhục thân mấy ngàn năm bất hủ, trì hoãn thiên nhân ngũ suy, không khác gì Trường Sinh đan.”
“Hơn nữa còn có thể giúp tay đã cụt mọc lại, có giá trị không nhỏ, nghe nói Thần chủ bắt buộc phải có được đan dược này.
“Không biết giá đấu giá như thế nào, người bình thường chắc chắn là không mua được.”
Khi tiếng nói của đấu giá sư tiếng vừa dứt, phòng đấu giá lập tức sôi trào, thời gian nửa tháng qua, Cổ Nhược Trần đã sớm nâng tác dụng của đan dược này lên một độ cao mới.
Danh tiếng của Trường Sinh đan, đã vang vọng kháp thành Thiên Thương Thần, thậm chí, còn thu hút rất nhiều tu sĩ từ các thành trì khác tới.
Chỉ cần có thể trì hoãn thiên nhân ngũ suy, đã làm cho những cường giả Chiến Thần cảnh đã sống vô số năm tháng điên cuồng, cho dù phải trả giá tất cả, bọn hắn cũng muốn có được Trường Sinh đan.
Cổ Nhược Trần còn âm thầm thả ra tin tức, nói Thần chủ của Thương Sinh thần quốc Tiếu Thương Sinh sắp gặp phải thiên nhân ngũ suy, việc có được Trường Sinh đan là tình thế bắt buộc, điều này lại càng khiến cho người ta tin tưởng tính chân thực của Trường Sinh đan.
Kỳ thật, Sinh Cốt Thần đan có thể trì hoãn Thiên Nhân Ngũ Suy hay không hắn cũng không rõ ràng, nhưng cường thịnh huyết khí, tăng cường mấy chục năm tuổi thọ là không có vấn đề gì.
Nhất là đan dược này lại được rót vào một tia Long khí, Sinh Cốt Thần đan tuyệt đối có thể đưa đến hiệu quả như mọi người tưởng tượng về Trường Sinh đan.
“Mặc dù chúng ta đều tin tưởng danh tiếng của Vạn Bảo các, nhưng là Trường Sinh đan là có thật sự có hiệu quả như thế hay không?” Khi đám người sắp an tĩnh lại, lại một tiếng hét lớn vang lên.
Nghe nói như thế, đám người cũng lộ vẻ hoài nghi, mỗi người đang ngồi ở đây đều là người đang theo đuổi cảnh giới cường đại hơn, tuổi thọ càng dài, không ai có thể chân chính trường sinh, sao có thể chỉ bằng vào một viên đan dược là có thể trường sinh bất tử được?
Đấu giá sư ra hiệu mọi người im lặng, trên mặt từ đầu đến cuối đều mỉm cười, nói: “Ta biết mọi người sẽ hoài nghi vấn đề này, chúng ta thiên tân vạn khổ tìm được Thần Dược Sư cung cấp Trường Sinh đan, nói rõ với hắn vấn đề này, sau đó Thần Dược Sư cho chúng ta một viên tiểu Trường Sinh đan.”
Nói đến đây, đấu giá sư vỗ vỗ hai tay, ngay sau đó, sau bàn đấu giá có ba người đi ra, một người trong đó bưng một cái khay, trong khay có một bình ngọc, hai người khác tựa như bảo tiêu thủ hộ ở hai bên.
Ba người đi đến bên cạnh đấu giá sư thì ngừng lại, sau đó đấu giá sư nhìn về phía toàn trường nói: ” Bên trong bình ngọc này chính là một viên tiểu Trường Sinh đan, cũng có thể làm cho người cụt tay mọc lại, nhục thân ngàn năm bất hủ.”
“Một câu thôi, vẫn là nói miệng không bằng chứng.” Dưới bàn đấu giá lại có người ồn ào nói.
Thần sắc đấu giá sư vẫn như thường, nhìn về nơi phát ra phía giọng nói kia nói: “Cũng bởi vì nói miệng không bằng chứng, Thần Dược Sư mới cho chúng ta một viên tiểu Trường Sinh đan này, chúng ta sẽ tùy ý chọn dưới đây một người bị cụt tay hoặc gãy chân thử đan, bây giờ có thể tự tiến cử.”
“Ta đến!”
“Chọn ta!”
Tiếng nói của đấu giá sư vừa dứt, dưới các bàn đấu giá liền có rất nhiều tiếng nói truyền đến, mặc dù những người này có một số người là do phòng đấu giá đã sớm an bài.
Nhưng cũng có khả năng là người tàn tật thật sự, dù sao tranh đấu giữa các tu sĩ là chuyện thường xảy ra, nhiều người như vậy bên trong nhiều ít cũng có mấy người cụt tay cụt chân.
“Vì công chính, cũng thể hiện được diệu dụng của Trường Sinh đan, chúng ta sẽ chọn lựa người đã tàn tật từ trăm năm trở lên để thử đan, mà người này nhất định phải nổi tiếng.” Đấu giá sư lại nói, quy củ này chính là để ngăn chặn có người nói Vạn Bảo Các tìm người giở trò quỷ.
Lời này vừa nói ra, có không ít người lập tức lộ vẻ thất vọng.
“Đây không phải là Vạn Phong Hầu sao? Năm đó có người đánh lén Thần cung, Vạn Phong Hầu bị người chém đứt một chân, thời gian cũng phải hai trăm năm rồi, để hắn thử đan cũng không tệ.”
Có người đột nhiên chỉ vào một nam tử trung niên mặc kim sắc trường bào đề nghị, nam tử kia đứng trên chân sau, huyết khí trên thân khô bại vô cùng.
“Không sai, chuyện của Vạn Phong Hầu, người ở Ttành Thiên Thương Thần đều biết, không có khả năng giả vờ.”
“Nếu như có thể để Vạn Phong Hầu khôi phục thần thái năm đó, chúng ta sẽ tin tưởng Trường Sinh đan.”
Những người khác cũng thi nhau gật đầu đồng ý, nếu như có thể để một người bị cụt chân gãy hai trăm năm mọc lại, huyết khí bạo tăng, vậy đan dược này tám chín phần mười là thật.
“Vậy như mọi người mong muốn.” Đấu giá sư nhẹ gật đầu, ra hiệu hai người sau lưng đưa đan dược qua.
Trong mắt nam tử trung niên cụt một chân kia khẽ sáng lên, khẩn trương vô cùng, hai trăm năm nay hắn đều muốn khôi phục lại cái chân này, nhưng chưa từng thành công, bây giờ hắn cũng không dám ôm hi vọng quá lớn.
Người phục vụ Vạn Bảo Các đi tới bên cạnh hắn, mở bình ngọc ra, đổ một viên đan dược vào lòng bàn tay nam tử trung niên, chỉ một thoáng, một luồng sinh cơ nồng đậm tràn ra.
” Sinh cơ thật đậm.” Một số tu sĩ ở gần nam tử này đều cảm thán từ đáy lòng nói, rất nhiều người lại tranh thủ hít sâu mấy hơi.
Nam tử trung niên hai tay run run, thận trọng nhét đan dược vào trong miệng, nuốt xuống.
Giờ khắc này, trong nháy mắt hắn trở thành tiêu điểm toàn trường, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên thân hắn.