Chương 220: Võ quán Huyết Kền

Võ quán Huyết Kền

Khi ánh mặt trời ấm áp một lần nữa xuyên qua sương mù, chiếu lên thân thể mọi người, đám người của Võ quán Ưng Chi vốn đã vô cùng mệt mỏi đột nhiên kêu lên mừng rỡ. Bọn họ không phải lần đầu tiên vào trong Mê Vụ Lâm, nhưng lần này giữa đường nếu không có Lâm Động tương trợ, e rằng cả đoàn người bọn họ đã vĩnh viễn ở lại trong Mê Vụ Lâm rồi.

Lâm Động đứng trên xe ngựa, cảm nhận ánh nắng ấm áp chiếu trên người mình, trên mặt cũng nở nụ cười, ánh mắt hắn nhìn ra xa. Quận Đại Hoang, hắn cuối cùng đã đến rồi.

– Lâm Động tiểu ca, ngươi cùng quay về Võ quán Ưng Chi với chúng ta nhé. Ngươi lần đầu tiên tới đây, ta nghĩ nên ở lại Võ quán Ưng Chi một thời gian, tìm hiểu về tình hình các thế lực ở đây thì sẽ tốt hơn một chút.

Có thể thoát ra khỏi Mê Vụ Lâm, Khương Lôi hiển nhiên cũng rất vui mừng, hắn cười cười rồi quay đầu lại nói với Lâm Động.

Nghe thấy vậy, Lâm Động thoáng chút trầm ngâm, sau đó gật đầu.

Khương Lôi nói không sai, hắn lần đầu tới quận Đại Hoang, nếu cái gì cũng không biết mà chạy linh tinh, quả thật không phải việc hay. Nếu đã vậy chẳng thà theo người của Võ quán Ưng Chi đi vào ở tạm trong thành Đại Ưng, nhân cơ hội chuẩn bị một chút.

Nhìn thấy Lâm Động gật đầu, Khương Lôi cũng có chút hưng phấn. Mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút rồi lại lên đường, cả đoàn người đem theo thu hoạch đầy xe hướng về phía thành Đại Ưng.

Theo lời Khương Lôi, thành Đại Ưng nằm ở phía Đông Bắc quận Đại Hoang, chỗ này tuy nằm ở ngoài rìa, nhưng vẫn rất phồn hoa, thành phố thế này theo lời Khương Lôi nói e rằng có thể so sánh được với các quận thành ở quận Thiên Đô.

o0o

Khi đoàn người đi tới thành Đại Ưng thì đã là chạng vạng tối. Lâm Động đứng trên xe ngựa, nhìn thành Đại Ưng ở xa xa, trong mắt không khỏi có chút kinh ngạc. Thành phố này rõ ràng còn lớn hơn cả Viêm Thành. Quận Đại Hoang quả thật danh bất hư truyền, chỉ là một thành phố ở ven rìa mà cũng đã to lớn như vậy.

– Võ quán Ưng Chi trong thành Đại Ưng có lẽ có thể coi là một thế lực tương đối mạnh mẽ?

Nhìn thành Đại Ưng ngày càng gần trước mắt, trong lòng Lâm Động cảm nhận thấy tuy trước mắt chỉ có chưa tới trăm người, nhưng phối hợp rất ăn ý, hơn nữa kinh nghiệm tác chiến cũng rất phong phú, hiển nhiên thành viên của Võ quán Ưng Chi lực chiến đấu không hề yếu. Có thực lực như vậy, cho dù đây là quận Đại Hoang nhưng có lẽ địa vị của Võ quán Ưng Chi cũng là không thấp.

Đoàn xe dưới ánh mắt chăm chú của Lâm Động chậm rãi tiến vào trong thành Đại Ưng, mà theo thái độ cung kính của người xung quanh đối với Khương Lôi, Lâm Động có thể biết rằng, dự đoán lúc trước của hắn cũng không hề sai.

Đoàn xe tiến vào trong thành, đi dọc theo con đường rộng rãi chừng mười phút, sau đó một võ quán vô cùng rộng rãi liền xuất hiện trước mắt Lâm Động.

– Quán chủ trở về rồi!

Ở cổng lớn có Võ quán có không ít hộ vệ, khi bọn họ nhìn thấy đoàn xe liền vui mừng reo lên. Sau đó Lâm Động có thể cảm nhận thấy cả Võ quán náo động lên rất nhiều, cả người đông nghịt từ trong Võ quán chạy ra khiến Lâm Động có chút kinh ngạc.

Võ quán Ưng Chi này quả thật so với Võ quán Cuồng Đao ở trấn Thanh Dương thì mạnh hơn nhiều lần.

Tin Khương Lôi trở về truyền ra, liền có mấy vị nhìn như quản sự từ trong Võ quán chạy ra nghênh đón.

– Quán chủ, người đã trở về rồi!

Những người nhìn như thuộc đám quản lý của Võ quán Ưng Chi nhìn thấy Khương Lôi quay về liền vội vàng lên đón, có chút lo âu nhỏ giọng nói.

Nghe thấy những lời này, nụ cười trên mặt Khương Lôi cũng giảm đi một chút, đầu tiên phất phất tay, sau đó nghiêng đầu lại, nói với Khương Tuyết:

– Tuyết nhi, đem Lâm Động tiểu ca đi nghỉ, sắp xếp một gian phòng tốt nhất.

– Phụ thân?

Khương Tuyết trong lòng rất tinh tế, mẫn cảm phát hiện ra sự thay đổi trong thần sắc, không khỏi nhẹ giọng hỏi.

– Đi đi!

Khương Lôi cười cười thúc giục.

– Dạ!

Thấy thế, Khương Tuyết đành gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn sang Lâm Động:

– Lâm Động công tử, xin đi theo ta!

Nói xong, nàng liền mềm mại xoay người, đi vào trong võ quán, Lâm Động nhìn Khương Lôi một cái, cũng không nói gì, đi theo Khương Tuyết.

– Ồ, đó là ai mà Đại sư tỷ đối với hắn khách khí vậy?

– Đúng vậy, Đại sư tỷ lần đầu tiên hòa nhã với người ngoài như vậy.

Những học đồ xung quanh của Võ quán nhìn thấy thái độ ôn hòa của Khương Tuyết với Lâm Động, hiển nhiên đều có chút kinh ngạc. Không ít người còn có chút chua xót, có thể nhìn thấy địa vị của Khương Tuyết trong lòng bọn họ rất cao.

– Dường như khiến nhiều người tức giận rồi.

Theo Khương Tuyết đi vào Võ quán rộng rãi, Lâm Động cười nói.

Nghe vậy, Khương Tuyết cũng đưa miệng cười quyến rũ, nhưng Lâm Động vẫn có thể nhìn thấy, giữa hàng lông mi vẫn hiện ra một chút lo âu.

– Võ quán Ưng Chi ở thành Đại Ưng địa vị không thấp, lẽ nào còn có phiền toái sao?

Lâm Động đột nhiên hỏi.

Đối với câu hỏi của Lâm Động, Khương Tuyết khẽ cắn cắn môi, chần chờ một hồi mới nói:

– Trước kia Võ quán Ưng Chi quả thật là thế lực lớn nhất của thành Đại Ưng, tuy nhiên trong nửa năm nay có một võ quán ngoại lai tên gọi Võ quán Huyết Kền cũng đóng tại thành Đại Ưng. Những tên đó hành sự ngông cuồng, đã có không ít xung đột với Võ quán Ưng Chi. Tuy nhiên thực lực của bọn chúng quả thật rất mạnh, trong mấy lần xung đột Võ quán Ưng Chi của chúng ta không chiếm được thượng phong, điều này khiến bọn chúng càng kiêu ngạo. Cứ như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tiếng tăm của Võ quán Ưng Chi.

– Ồ?

Lâm Động lúc này mới giật mình, thì ra trong lúc kể ra chuyện này, sắc mặt Khương Tuyết cũng có chút không tự nhiên.

– Lâm Động công tử, phòng khách đã tới rồi, hiện tại ngươi tạm nghỉ ngơi, bản đồ quận Đại Hoang và bản đồ phân bố các thế lực ngày mai ta đưa người vào thành tìm mua.

Khương Tuyết dừng lại, ánh mắt sáng lên nhìn Lâm Động, nói.

– Gọi ta Lâm Động đi, cứ gọi công tử nghe không tự nhiên.

Lâm Động cười nói.

Nghe thấy thế, Khương Tuyết cũng nở ra nụ cười khẽ, gật đầu nói:

– Nghỉ sớm đi!

Vừa nói xong, nàng liền quay người bước đi, khí chất như của khuê nữ nhà đại gia khiến Lâm Động có chút sững sờ. Ở trong rừng hắn đã không nhìn thấy vẻ dịu dàng khuê các của nữ tử lãnh đạm và quật cường này.

– Nghỉ ngơi đi!

Lắc lắc đầu, Lâm Động đẩy cửa đi vào. Còn về những phiền phức của Võ quán Ưng Chi, hắn sẽ xem tình hình, dù sao hắn cũng coi như đã được giúp đỡ ít nhiều, nếu tới lúc đó ra tay tương trợ một chút cũng được. Dù sao hắn hiện tại đơn độc một mình, Lâm gia cách đây không biết mấy trăm nghìn dặm, ai cũng không có cách gì uy hiếp được. Còn hắn đánh mà không được thì chạy, đợi tới lúc tu luyện thành cường hãn rồi lại quay về báo thù. Những việc này Lâm Động không hề cảm thấy hổ thẹn.

o0o

Hôm sau, Khương Tuyết từ sớm đã đợi ở ngoài phòng, Lâm Động tự nhiên cũng không dám để mỹ nhân đợi lâu, hơi sửa sang một chút liền đi ra, sau đó đi vào trong thành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Khi ra tới cổng liền gặp Nhân Nhân, tiểu nha đầu nhìn rất buồn chán, cũng liền đòi đi theo, Khương Tuyết rõ ràng là không có cách nào kháng cự lại người muội muội này, bị nàng ta làm nũng một lát liền đem theo nàng ta đi.

Ba người cùng với Tiểu Viêm trong lòng Nhân Nhân ra khỏi Võ quán, sau đó liền đi vào một số nơi giao dịch trong thành, ở những nơi này không chỉ mua được đồ, thậm chí cả những tin tình báo cũng đều có thể có được. Đương nhiên, tiền đề là phải có đủ Thuần Nguyên Đan.

Những thứ lần này Lâm Động cần không nhiều, chỉ là một vài bản đồ về quận Đại Hoang. Hắn dù sao cũng không thể ở mãi tại thành Đại Ưng, cho nên phải nhanh chóng làm quen địa hình và phạm vi phân bố của các thế lực, tránh tới lúc đó cái gì cũng không biết lại phiền phức lớn.

Đi lòng vòng trong thành một lúc, Lâm Động đã mua đủ những thứ cần thiết liền không có ý ở lại thêm. Những thứ như linh dược, linh thảo hắn đều không thèm để ý tới, tất nhiên cũng không định mất tiền oan. Tuy rằng hắn hiện tại sau khi tống tiền Địch gia và Liễu gia thì cũng đã có thể coi là một phú hào.

Thấy Lâm Động đã mua sắm đủ, Khương Tuyết làm người dẫn đường cũng khẽ cười, đang định đưa Lâm Động quay về theo đường cũ, tuy nhiên khi ba người bọn họ vừa ra khỏi khu giao dịch, Lâm Động đã phát hiện thấy cước bộ của nàng ta chậm đi rất nhiều, liền ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy không xa phải trước đang có mười mấy người đang kéo tới.

Phía trước ngực những người này đều có huy hiệu của Võ quán, thêu một con kền kền màu đỏ máu.

– Võ quán Huyết Kền?

Thấy vậy, Lâm Động khẽ nhíu mày.

– Hà hà, thì ra là Tuyết nhi, thật là trùng hợp!

Mục tiêu của đám người này hiển nhiên là Khương Tuyết, bởi vậy liền đi thẳng tới. Trong đám người đó có một nam tử tay cầm quạt gấp, bộ dạng khoảng hai bốn hai lăm tuổi, nụ cười trên mặt khiến người khác cảm thấy rất không tự nhiên.

– Đi!

Đôi mắt Khương Tuyết có chút lạnh lẽo nhìn nam tử kia một cái, sau đó nghiêng đầu nói nhỏ với Lâm Động.

– Lâu lắm không gặp, Tuyết nhi lẽ nào ngay cả câu chào hỏi cũng không có sao?

Nam tử khẽ cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khương Tuyết, sâu trong ánh mắt có chút dâm đãng, còn đám thủ hạ bên cạnh cũng cười hì hì tách ra, che hết lối đi của Khương Tuyết.

– La Sơn, cút đi!

Thấy vậy, sắc mặt Khương Tuyết băng lãnh, thanh âm lạnh lẽo nói.

– Tuyết nhi, như vậy thật không tốt với ngươi. Ngươi biết không, Võ quán Huyết Kền của chúng ta đã phát đi thiệp khiêu chiến với Võ quán Ưng Chi các ngươi, phụ thân ta và phụ thân ngươi hẹn gặp ở võ đấu đài, sinh tử tương đấu. Ngoài ra, nói nhỏ cho ngươi biết, phụ thân ta hai tháng trước đã tiến vào Tạo Hình Cảnh đại thành rồi.

Quạt gấp trong tay La Sơn khẽ phe phẩy, nhẹ giọng nói.

– Tạo Hình Cảnh đại thành…

Nghe thấy vậy, khuôn mặt Khương Tuyết đột nhiên có chút tái nhợt, nếu thực sự như vậy, trận quyết chiến này, phụ thân nàng thắng ít thua nhiều rồi.

– Hà hà, Tuyết nhi, tình cảm của ta với ngươi, ngươi có lẽ là biết, nếu ngươi ngoan ngoãn đi theo ta, có lẽ Võ quán Ưng Chi vẫn còn đường sống.

Ánh mắt La Sơn nhìn chằm chằm vào thân hình quyến rũ của Khương Tuyết, bộ dạng đó như đang nhìn một con cừu non không còn đường chạy thoát.

– Ngươi nằm mơ!

Khương Tuyết tức giận đến run rẩy cả người, nghiến răng nói.

– Hà hà, ngươi sẽ tới tìm ta thôi!

La Sơn cười nhàn nhạt, ánh mắt liếc sang Lâm Động vẫn đang im lặng, cười khẽ nói:

– Những thứ người như thế này, lần sau đừng mang theo bên cạnh, ta nhìn không thuận mắt. Ồ, mang theo Nhân Nhân thì không tệ!

Trong lúc nói, La Sơn đã thò tay ra vuốt đầu Nhân Nhân, ánh mắt có chút biến thái.

– Khốn kiếp!

Nhân Nhân ra sức giãy dụa tránh bàn tay của La Sơn, sau đó liền cắn một cái.

– Ngươi!

Bị Nhân Nhân cắn vào tay, ánh mắt La Sơn trầm xuống, cánh tay vung lên, mấy đạo kình lực tuôn ra, trực tiếp đem Nhân Nhân chấn bay ra.

Ầm!

Thân hình Nhân Nhân bay ngược đi, trong lúc Khương Tuyết mặt tái mét, một cánh tay đã xuất hiện sau lưng Nhân Nhân, đỡ cô bé lại.

– Có chút bản lĩnh!

Nhìn thấy người đã đưa tay ra, La Sơn đột nhiên cười quái dị, mười mấy người phía sau cũng cười rống lên.

Lâm Động nhìn La Sơn một cái, cũng không nói gì, đưa đồ trong tay cất vào túi Càn Khôn, sau đó từ bên cạnh Khương Tuyết chậm rãi đi qua, để lại một đạo thanh âm khe khẽ.

– Che mắt Nhân Nhân lại!

Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn

Score 7.8
Status: Completed Author:
Giới Thiệu TruyệnVũ Động Càn Khôn - Từ xưa đến nay, con người luôn có khát vọng vươn lên đỉnh cao, để đổi lấy sự thành công họ đã hy sinh biết bao nhiêu mồ hôi và nước mắt. Tu Luyện chính là trộm đi âm dương, đoạt lấy tạo hóa, chuyển đổi Niết Bàn, nắm giữ sinh tử, chưởng quản Luân Hồi.- Có người theo đuổi quyền lực và sức mạnh, có người thì truy cầu tình yêu, nhưng sống trong thời loạn không thể không có thực lực trong tay, muốn có chỗ đứng hay bảo vệ những người thương yêu đều cần phải có thực lực, đó là chân lý không bao giờ thay đổi tự cổ chí kim.- Câu chuyện là một trang sách nói về cuộc đời của một tu luyện giả, bên cạnh đó còn miêu tả cuộc sống đời thường, những suy nghĩ bình thường, nhưng nếu như số mệnh đã sắp đặt bản thân phải đi trên một con đường đầy gian khổ và trắc trở thì sao? Con người đặc biệt luôn có số mệnh đặc biệt, bất kể xuất thân, bất kể địa vị. Chúng ta hãy cùng dõi theo những bước chân của họ, không chỉ đơn giản là xem những pha đánh nhau đẹp mắt, hay những chiêu thức tráng lệ, cũng không phải chỉ để bàn luận đến những âm mưu hay kế sách thâm độc, hèn hạ bỉ ổi, tuyệt vời ra sao. Thứ chúng ta cần là một cái gì đó lớn hơn thế, tất cả mọi thứ hòa quyện lại với nhau tạo ra một sự liên kết tuyệt vời, và sự liên kết đó chính là Võ Động Càn Khôn. Còn chờ gì nữa, các bạn hãy nhanh đọc lướt qua phần giới thiệu để cùng đắm mình trong thế giới của Vũ Động Càn Khôn, thưởng thức cái hay và hấp dẫn không thể cưỡng lại của tác phẩm.- Câu chuyện kể về một thiếu niên Lâm Động, vốn là thiếu niên bình thường, cha của hắn là một cao thủ nhưng bị người khác đánh trọng thương khó có thể phục hồi, từ đó địa vị trong gia đình ngày càng giảm sút. Dù bị khinh thị và chế giễu nhưng Lâm Động với sự quyết tâm không ngừng nghỉ, rèn luyện điên cuồng chờ ngày báo thù.- Ông trời có mắt không phụ người có lòng, Lâm Động may mắn gặp được kỳ ngộ, nhặt được một viên đá kỳ lạ, mà công dụng của nó nếu lọt ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến thế gian điên cuồng, rốt cuộc viên đá đó có tác dụng gì? Và xuất xứ từ đâu?- Từng bước đi trên con đường cường giả, đối mặt với những địch thủ đỉnh cấp, liệu Lâm Động sẽ thành công hay thất bại? Sẽ trở thành một cường giả đứng trên vạn người, được họ kính ngưỡng hay cũng giống như cha mình không thể ngóc đầu lên nổi... Mời các bạn cùng theo dõi!

Nội dung truyện Vũ Động Càn Khôn:

Bộ truyện mở đầu với thiếu niên Lâm Động, thuộc Lâm gia, là một gia tộc nhỏ, xa xôi có thể được coi là một chi ngoại tộc của Lâm Thị Gia Tộc – Một trong tứ đại thị tộc của Đại Viêm Vương Triều. Phụ Thân Lâm Động trong trận chiến tộc hội, đã bị Lâm Lang Thiên đánh trọng thương, kết quả làm cho Lâm gia rơi vào vực sâu.Thất bại sẽ bị mọi ánh mắt dè biểu, khinh thường.Lâm Động Tu luyện hà khắc, để đột phá cực hạn chính mình. Muốn trong tộc hội đạt được thành tích cao, vì trả thù cho cha, và cũng để lấy lại thể diện cho Lâm gia.Sau khi trải qua muôn vàn khó khăn thử thách, Lâm Động đã đánh bại được tuyệt thế thiên tài của gia tộc – Lâm Lang Thiên. Nhưng hành trình của hắn chỉ mới bắt đầu, khi xuất hiện Dị Ma, một chủng tộc kỳ dị đến từ thời viễn cổ, âm mưa đánh chiếm cả vị diện, là quê hương của Lâm Động.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset