Chương 261: Thanh niên áo đen

Thanh niên áo đen

Trên tòa đại lâu hình tháp, không khí có vẻ khá yên tĩnh. Trên gương mặt nhỏ nhắn tinh tế của Mộ Thiên Thiên cũng bởi vì sự dự liệu của mình mà hiện lên vẻ khiếp sợ.

– Làm sao có thể? Thực lực của tên Lâm Động đó, chẳng qua chỉ mới là Tạo Hình Cảnh tiểu thành mà thôi, làm sao có thể khiến Hoa Cốt bị thương đến nông nỗi này?

Sau khi sự khiếp sợ qua đi, cặp mày của Mộ Thiên Thiên khẽ nhíu lại, tự lẩm bẩm.

– Đi điều tra sự việc lần này. Hoa Cốt bị thương thành ra thế này, ắt hẳn sẽ gây nên sự xôn xao không nhỏ trong Âm Khôi Tông. Ta muốn biết rằng rốt cuộc là ai đánh hắn bị thương.

Ánh mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên khẽ chớp động, đột nhiên thanh âm lạnh lùng nói.

– Vâng!

Nghe vậy, thân ảnh ở phía sau cũng cung kính đáp lời một tiếng, sau đó nhanh chóng lui xuống.

Cùng với thân ảnh đó lui đi, hàm răng trắng tinh của Mộ Thiên Thiên cũng khẽ cắn nhẹ đôi môi. Tuy rằng lý trí nói cho nàng ta biết, với thực lực của Lâm Động hiển nhiên không thể nào khiến Hoa Cốt, thực lực Tạo Hình Cảnh đại thành bị trọng thương đến mức này. Nhưng trong mơ hồ, nàng ta lại càm giác được, sự dự liệu này của mình có lẽ là chính xác không sai…

Mà nếu như dự đoán của nàng ta không sai, vậy thì rất hiển nhiên từ đầu đến cuối nàng ta đã đánh giá quá thấp năng lực của Lâm Động.

Tạo Khí Cảnh đại thành, thực lực này cho dù đảo mắt khắp quận Đại Hoang, cũng được coi là một cao thủ nhất lưu, thậm chí ngay đến nàng ta nếu như đụng phải Hoa Cốt, cũng hiển nhiên không thể khiến đối phương bị thương nghiêm trọng đến như vậy.

Trong đám thanh niên trẻ tuổi của cả quận Đại Hoang này, có thể làm được điều này quả thực giống như mò kim đáy bể. Mà trước mắt, rất hiền nhiên Lâm Động lại được liệt vào hàng ngũ quý hiếm đó…

– Có điều, mặc dù hiện tại đã đả thương Hoa Cốt, nhưng với tính cách của lão gia hỏa này, nhất định là sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn. Đợi đến lần sau nếu như gặp lại hắn, e rằng sẽ triệu tập tất cả cao thủ của Âm Khôi Tông để vây bắt. Đến lúc đó, hắn mới thật sự là nguy hiểm…

Mộ Thiên Thiên lẩm bẩm một mình, trong ánh mắt đẹp tràn ngập cảm giác tiếc nuối. Thực lực của một người có mạnh đến đâu đi chăng nữa, cũng khó mà chống cự lại với cả một tông môn. Có điều nếu như Lâm Động quả thực có tiềm lực hơn người, đến lúc đó, nàng ta còn có thể ra tay giúp đỡ một chút. Dù sao Đại Ma Môn và Âm Khôi Tông cũng không phải có quan hệ tốt đẹp gì. Có thể khiến bọn chúng có thêm một kẻ địch mạnh khiến chúng ăn không ngon ngủ không yên, vậy thì đó cũng là một chuyện khá tốt.

– Lâm Động… Ta hiện giờ ngược lại cảm thấy có chút hứng thú với ngươi rồi. Thời gian cách phong ấn Đại Hoang Cổ Bi yếu đi không còn bao xa nữa, thiết nghĩ cơ hội này ngươi hẳn là sẽ không bỏ lỡ. Chỉ là không biết, trên cái võ đài to lớn đó, ngươi lại có thể có được bao nhiêu biểu hiện khiến người ra kinh ngạc đây.

Mộ Thiên Thiên thản nhiên cười, khóe miệng cong lên, quyến rũ đến mức động lòng người.

– Chẳng qua, Đại Hoang Cổ Bi lần này, thiết nghĩ cái tên biến thái của Âm Khôi Tông và cái tên võ si của Võ Minh cũng sẽ xuất hiện. Ta thật tò mò muốn biết, nếu như hai tên này đụng phải Lâm Động, sẽ là một kết cuộc đặc sắc như thế nào…

Nghĩ đến cảnh tượng đó, trong mắt của Mộ Thiên Thiên cũng toát ra một sự mong chờ.

o0o

Trong đại sảnh của Âm Khôi Tông.

Đông đảo các cao tầng của Âm Khôi Tông nhìn về phía Hoa Cốt, khí thế mệt mỏi, sắc mặt âm trầm gần như dữ tợn, đang ngồi trên thủ vị trong đại sảnh kia. Trong mắt tất cả mọi người ai nấy cũng đều tràn ngập sợ hãi. Hiển nhiên là tất cả bọn chúng đều không ngờ tới rằng, thực lực cấp bậc Tạo Khí Cảnh đại thành của Hoa Cốt, lại cũng bị đánh cho đến nông nổi này.

– Hạ lệnh xuống, toàn lực truy tìm tông tích của Lâm Động. Ta sẽ đem việc này thông báo đến Tổng bộ, kêu bọn họ phái thêm cao thủ, toàn lực vây bắt tên súc sinh đó!

Nghe thấy giọng nói âm trầm đến cực điểm của Hoa Cốt, trong lòng tất cả mọi người đều khẽ chấn kinh. Chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử Tạo Hình Cảnh mà thôi, lại phải kinh động đến Tổng bộ sao?

– Xem ra… quả nhiên đúng là tên tiểu tử đó đã khiến Hoa Cốt bị thương đến nông nỗi này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Mọi người lặng lẽ nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương có chút kinh hãi. Tạo Khí Cảnh đại thành, thực lực này cho dù là trong Âm Khôi Tông bọn chúng cũng đều coi như là cao thủ tuyệt đối. Nhưng hiện tại, không ngờ lại bị chật vật đến như vậy trong tay một tên tiểu tử chưa đầy hai mươi tuổi.

– Phong ấn của Đại Hoang Cổ Bi sắp sửa tới thời gian yếu nhất. Đến lúc đó, tên tiểu tử kia nhất sẽ đi xem. Lần này, ta phải khiến hắn có mọc cánh cũng khó thoát!

Trong đại sảnh, Hoa Cốt sắc mặt âm trầm, giọng nói tràn ngập sự âm lãnh, toát ra sự phẫn nộ và sát ý đến cực điểm. Lần này, Lâm Động quả thực đã khiến lão mất hết cả thể diện. Mối thù này, tuyệt đối không thể không báo!

o0o

Mà ngay khi cả thành Đại Khôi đều bởi vì chuyện Hoa Cốt bị trọng thương mà chấn động, Lâm Động thân là nhân vật chính của việc này, lại đã nhanh chóng rời xa nơi xảy ra sự việc. Do đã giải trừ dấu vết ẩn trong Phù khôi, hắn cũng không sợ rằng lão Hoa Cốt đó sẽ đuổi theo được, cho nên tốc độ trên đường đi cũng có chút chậm lại.

Trong sơn mạch rừng rậm rộng lớn, Lâm Động ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi, ánh mắt nhìn về hướng Tây Bắc. Nơi đó chính là hướng mà Đại Hoang Cổ Bi tọa lạc.

Đại Hoang Cổ Bi là nơi cực kỳ có danh tiếng của cả quận Đại Hoang thậm chí là cả Vương triều Đại Viêm này. Mỗi lần phong ấn của nó suy yếu, không hề nghi ngờ đều chính là sự kiện trọng đại nhất trong quận Đại Hoang này. Vô số những cao thủ từ Vương triều Đại Viêm thậm chí là một số Vương triều xung quanh đều đến tham dự.

Mục tiêu của tất cả mọi người đều là vì vô số những báu vật bên trong Đại Hoang Cổ Bi do Tông phái từ thời Viễn cổ lưu lại. Mức độ quý báo có thể nói người thường khó mà tưởng tượng hết. Chỉ cần may mắn có thể có được một món báu vật bên trong đó thôi, nói không chừng có thể khiến cho bản thân nhất bộ phong vân thực lực đại tiến!

So sánh với những báu vật trong Đại Hoang Cổ Bi này, Cổ mộ phủ mà Lâm Động đến lần trước căn bản không thể nào bì nổi.

– Cách ngày phong ấn của Đại Hoang Cổ Bi suy yếu nhất có lẽ vẫn còn thời gian khoảng mười ngày nữa. Hiện tại thiết nghĩ chắc đã có rất nhiều người đang tiến về Đại Hoang Cổ Bi. Hắc hắc, đây mới gọi là náo nhiệt thật sự!

Khuôn mặt Lâm Động hé lên một nụ cười mỉm. Đây mới là hội quần hùng thực sự, muốn có được báu vật trong Đại Hoang Cổ Bi, người không có chút bản lĩnh e rằng ngay đến nước canh cũng không có mà húp.

– Thiết nghĩ Tứ đại Tông tộc của Vương triều Đại Viêm có lẽ cũng phái người đến đó. Nói không chừng, còn có thể gặp được một số người quen…

Khóe miệng Lâm Động khẽ nhếch lên, hiện ra một nụ cười nhạt. Trong thời gian ngắn ngủi thời gian một năm trôi qua, nhưng hắn hiện tại lại đã không còn là một tên tiểu tử Nguyên Đan Đại viên mãn khi đó, ngay đến khí tức của Lâm Lang Thiên áp bức cũng không thể chống đỡ nổi.

Lâm Động hiện tại có lòng tin, cho dù là không đánh lại Lâm Lang Thiên, nhưng nếu như hắn muốn bỏ đi, đối phương cũng không có năng lực giữ chân hắn cho dù chỉ là nửa bước.

Còn về Vương Viêm, một quyền của Lâm Động khẽ nắm lại. Cái tên này lúc đó khiến hắn vô cùng chật vật, hiện tại Lâm Động có lòng tin sẽ đánh tan hắn một cách triệt để!

– Quần hùng tranh đấu, hắc hắc, ta ngược lại muốn xem thử nhân tài kiệt xuất của đám thanh niên trẻ tuổi Vương triều Đại Viêm này, rốt cuộc có thể mạnh đến mức nào?

Ánh mắt Lâm Động nóng rực. Hắn mặc dù không có bối cảnh và nội tình hiển hách, một thân bản lĩnh hiện tại toàn bộ đều là dựa vào bản thân trải qua sinh tử, khổ tâm tu luyện mà giành lấy, đối với bất kỳ yêu nghiệt thiên tài của tông phái nào hắn đều không chút sợ hãi.

Có điều ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trong lòng Lâm Động cũng không dám có chút khinh thị. Sư tử săn thỏ cũng đều phải dốc toàn lực, trong lòng luôn mang theo cảm giác may mắn hoặc là khinh thường, cuối cùng đều khó tránh khỏi kết cục bi thảm.

Bàn tay Lâm Động khẽ lật lên, một kiện nội giáp màu vàng thẫm liền xuất hiện trong tay hắn. Đây chính là Linh bảo Cao cấp lấy được từ trên người Hoa Tông, Huyền Hoàng Địa Giáp.

Sức phòng ngự của kiện Linh bảo này Lâm Động cũng đã đích thân thể nghiệm qua. Nếu như có thể sửa chữa lại đôi chút, ắt có thể có thêm sự đảm bảo an toàn không nhỏ cho bản thân. Nếu như trong lúc giao chiến với Hoa Cốt, Huyền Hoàng Địa Giáp này đã được sửa chữa xong, Lâm Động cũng không đến mức bị hắn đánh cho bị thương đến thế này.

Mà trong Đại Hoang Cổ Bi này, tuy rằng cơ may rất nhiều, nhưng nguy hiểm cũng trùng trùng không ít. Thêm một chút bảo hiểm suy cho cùng cũng không phải không tốt. Cho nên, Huyền Hoàng Địa Giáp này, hắn nhất định phải lợi dụng tốt nó, nếu không sẽ có chút lãng phí bảo vật trời cho a!

Với thực lực Linh Phù sư Hạ cấp của Lâm Động, muốn điều chế Linh bảo Cao cấp khẳng định là không có năng lực đó, có điều về phương diện sửa chữa, vẫn có thể miễn cưỡng thông qua.

Lấy ra Huyền Hoàng Địa Giáp, tâm thần Lâm Động khẽ lay chuyển, tinh thần lực hùng hồn liền ngưng tụ trước mặt. Một thanh âm xuy xuy vang lên, tinh thần lực liền ngưng tụ lại hóa thành một tia Tinh Thần Chi Hỏa thuần khiết. Trong mơ hồ có một luồng ba động kỳ dị đang lan tràn ra.

Thao túng Tinh Thần Chi Hỏa rơi trên Huyền Hoàng Địa Giáp. Một lát sau, trên bề mặt của nó liền phát ra một thanh âm “xuy xuy” nhàn nhạt.

Loại chuyện tình sửa chữa Linh bảo Cao cấp như Huyền Hoàng Địa Giáp này cũng không coi là dễ dàng nhanh chóng, có điều may mắn là Lâm Động cũng hiểu được đạo lý làm chậm mà chắc. Hôm nay thành công thoát khỏi sự truy sát của Hoa Cốt, tâm tình hắn cũng có chút mừng rỡ, có đủ tinh lực để mà chậm rãi sửa chữa Huyền Hoàng Địa Giáp.

Mà quá trình sửa chữa này thoáng chốc đã trôi qua hơn hai ngày.

Trong hai ngày, toàn bộ thời gian của Lâm Động đều dùng vào việc sửa chữa nó. Có điều may mắn là công sức hắn bỏ ra cũng đạt được thu hoạch không nhỏ.

Lâm Động không chỉ ngày càng thành thục trong việc sử dụng Tinh Thần Chi Hỏa, hơn nữa Huyền Hoàng Địa Giáp cũng được hắn hoàn toàn sửa chữa xong!

Trên đỉnh núi, Lâm Động nhìn lại Huyền Hoàng Địa Giáp lại một lần nữa toàn thân phát ra vầng hào quang kỳ diệu, gương mặt cũng lộ ra một nụ cười hài lòng. Vất vả như vậy, hắn cũng coi như đã sở hữu một kiện Linh bảo Cao cấp phòng ngự của riêng mình, tuy rằng nó là cướp được từ trong tay kẻ khác.

– Mọi việc đả chuẩn bị xong!

Lâm Động cười lớn một tiếng sảng khoái, lập tức mặc Huyền Hoàng Địa Giáp lên người. Ngay lập tức hắn liền cảm nhận được một đạo quang mang từ trong Huyền Hoảng Địa Giáp toát ra, bao phủ lên khắp người hắn. Tầng quang mang đó nhìn có vẻ mỏng manh, nhưng lại có đủ tư cách coi thường sự công kích của một cao thủ Tạo Hình Cảnh bình thường!

Sau khi Huyền Hoàng Địa Giáp hoàn toàn được sửa chữa xong, Lâm Động cũng đứng thẳng lên, ánh mắt nhìn về hướng Tây Bắc. Hôm nay, cũng đã đến lúc đi đến Đại Hoang Cổ Nguyên rồi, thiết nghĩ nơi đó hiện giờ chắc là vô cùng náo nhiệt…

– Tiểu Viêm!

Bàn tay Lâm Động vừa phất lên, dưới khu rừng chợt truyền đến tiếng hổ gầm mạnh mẽ, ngay sau đó lôi quang chớp động, Tiểu Viêm đã phóng thẳng lên.

Nhìn thấy Tiểu Viêm phóng tới, Lâm Động vừa định cưỡi lên, ánh mắt chợt khẽ chớp động, đột nhiên quay người qua, nhìn lại về hướng Nam.

Ở nơi đó, chợt truyền đến một thanh âm xé gió mạnh mẽ. Tiếp theo đó Lâm Động liền nhìn thấy một gã thanh niên mặc áo đen, chân dẫm lên trên thân một con cự ưng đang bay nhanh đi. Trên vai của kẻ đó mang theo một thanh thiết côn nặng màu đen. Trong mơ hồ có một luồng chiến ý cuồng nhiệt từ trong người hắn tỏa ra.

– Chiến ý thật mạnh, khí tức thật mạnh!

Nhìn thanh niên cưỡi trên cự ưng, vai khiêng thanh thiết côn, trong mắt Lâm Động cũng toát ra vẻ kinh ngạc nồng đậm.

Không ngờ rằng, trong đám thanh niên tiểu bối của quận Đại Hoang lại vẫn còn có nhân vật kiệt xuất đến như vậy!

Ngay lúc Lâm Động đang quan sát thân ảnh đó, đối phương dường như cũng cảm giác được, ánh mắt cũng chợt chuyển dịch về phía Lâm Động. Chợt ánh mắt của gã thanh niên đó cũng toát ra vẻ kinh ngạc, trong miệng cũng truyền ra một thanh âm kinh dị, tốc độ cũng dần chậm lại.

Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn

Score 7.8
Status: Completed Author:
Giới Thiệu TruyệnVũ Động Càn Khôn - Từ xưa đến nay, con người luôn có khát vọng vươn lên đỉnh cao, để đổi lấy sự thành công họ đã hy sinh biết bao nhiêu mồ hôi và nước mắt. Tu Luyện chính là trộm đi âm dương, đoạt lấy tạo hóa, chuyển đổi Niết Bàn, nắm giữ sinh tử, chưởng quản Luân Hồi.- Có người theo đuổi quyền lực và sức mạnh, có người thì truy cầu tình yêu, nhưng sống trong thời loạn không thể không có thực lực trong tay, muốn có chỗ đứng hay bảo vệ những người thương yêu đều cần phải có thực lực, đó là chân lý không bao giờ thay đổi tự cổ chí kim.- Câu chuyện là một trang sách nói về cuộc đời của một tu luyện giả, bên cạnh đó còn miêu tả cuộc sống đời thường, những suy nghĩ bình thường, nhưng nếu như số mệnh đã sắp đặt bản thân phải đi trên một con đường đầy gian khổ và trắc trở thì sao? Con người đặc biệt luôn có số mệnh đặc biệt, bất kể xuất thân, bất kể địa vị. Chúng ta hãy cùng dõi theo những bước chân của họ, không chỉ đơn giản là xem những pha đánh nhau đẹp mắt, hay những chiêu thức tráng lệ, cũng không phải chỉ để bàn luận đến những âm mưu hay kế sách thâm độc, hèn hạ bỉ ổi, tuyệt vời ra sao. Thứ chúng ta cần là một cái gì đó lớn hơn thế, tất cả mọi thứ hòa quyện lại với nhau tạo ra một sự liên kết tuyệt vời, và sự liên kết đó chính là Võ Động Càn Khôn. Còn chờ gì nữa, các bạn hãy nhanh đọc lướt qua phần giới thiệu để cùng đắm mình trong thế giới của Vũ Động Càn Khôn, thưởng thức cái hay và hấp dẫn không thể cưỡng lại của tác phẩm.- Câu chuyện kể về một thiếu niên Lâm Động, vốn là thiếu niên bình thường, cha của hắn là một cao thủ nhưng bị người khác đánh trọng thương khó có thể phục hồi, từ đó địa vị trong gia đình ngày càng giảm sút. Dù bị khinh thị và chế giễu nhưng Lâm Động với sự quyết tâm không ngừng nghỉ, rèn luyện điên cuồng chờ ngày báo thù.- Ông trời có mắt không phụ người có lòng, Lâm Động may mắn gặp được kỳ ngộ, nhặt được một viên đá kỳ lạ, mà công dụng của nó nếu lọt ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến thế gian điên cuồng, rốt cuộc viên đá đó có tác dụng gì? Và xuất xứ từ đâu?- Từng bước đi trên con đường cường giả, đối mặt với những địch thủ đỉnh cấp, liệu Lâm Động sẽ thành công hay thất bại? Sẽ trở thành một cường giả đứng trên vạn người, được họ kính ngưỡng hay cũng giống như cha mình không thể ngóc đầu lên nổi... Mời các bạn cùng theo dõi!

Nội dung truyện Vũ Động Càn Khôn:

Bộ truyện mở đầu với thiếu niên Lâm Động, thuộc Lâm gia, là một gia tộc nhỏ, xa xôi có thể được coi là một chi ngoại tộc của Lâm Thị Gia Tộc – Một trong tứ đại thị tộc của Đại Viêm Vương Triều. Phụ Thân Lâm Động trong trận chiến tộc hội, đã bị Lâm Lang Thiên đánh trọng thương, kết quả làm cho Lâm gia rơi vào vực sâu.Thất bại sẽ bị mọi ánh mắt dè biểu, khinh thường.Lâm Động Tu luyện hà khắc, để đột phá cực hạn chính mình. Muốn trong tộc hội đạt được thành tích cao, vì trả thù cho cha, và cũng để lấy lại thể diện cho Lâm gia.Sau khi trải qua muôn vàn khó khăn thử thách, Lâm Động đã đánh bại được tuyệt thế thiên tài của gia tộc – Lâm Lang Thiên. Nhưng hành trình của hắn chỉ mới bắt đầu, khi xuất hiện Dị Ma, một chủng tộc kỳ dị đến từ thời viễn cổ, âm mưa đánh chiếm cả vị diện, là quê hương của Lâm Động.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset