Chương 2103: Khoảng cách năm ánh sáng (32)

Khoảng cách năm ánh sáng (32)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Uất Thì rửa mặt xong ra, giọt nước nhỏ xuống từ lọn tóc, Sơ Tranh đưa cho hắn một cái khăn mặt.

“Cảm ơn…”

Giọng thiếu niên khàn khàn.

Hắn dùng khăn mặt lau lau tóc, liếc mắt nhìn Sơ Tranh, đột nhiên dừng động tác lại: “Tôi muốn cùng em…” Chữ đằng sau hơi nhẹ.

“Anh nói cái gì?”

“Em nghe thấy được.” Uất Thì buông khăn mặt xuống: “Có thể không?”

Sơ Tranh hơi sợ hãi: “Anh xác định không phải sợ đến choáng váng chứ?”

“…”

Uất Thì kéo dây lưng dưới quần áo ra, mấy động tác đã cởi bỏ nút thắt.

Sơ Tranh đột nhiên trông thấy một cảnh kích thích như thế, cảm thấy nếu mình như không làm chút chuyện mà giá trị quan chủ chốt của chủ nghĩa xã hội không cho phép, thì sẽ rất có lỗi với thẻ người tốt chủ động như thế.

Sơ Tranh không biết Uất Thì muốn có được một chút cảm giác an toàn từ cô, hay là muốn xác định, hắn vẫn còn sống.

Cuối cùng Uất Thì chôn mặt ở trong cổ cô, khàn giọng nói: “Cảm ơn em vì đã cứu tôi.”

Sơ Tranh: “…”

“Anh vì chuyện này nên mới cùng…”

“Thế nào, không phải em bảo tôi lấy thân báo đáp sao?”

“…”

Được thôi.

Đều như thế.

Sơ Tranh cũng không xoắn xuýt những chuyện kia, dù sao người là của cô là được rồi.

Uất Thì xoay người xuống dưới, nhặt quần áo của mình lên, lung tung mặc lên.

“Tại sao bọn họ muốn bắt tôi?” Uất Thì ngồi xuống bên cạnh, hỏi Sơ Tranh vẫn còn nằm trong chăn.

Sơ Tranh chống người ngồi dậy.

Uất Thì hơi chần chờ, cuối cùng vươn tay đỡ cô, thân thể Sơ Tranh nghiêng một cái, trực tiếp ngã vào trong ngực hắn.

“Bởi vì bây giờ anh rất đáng tiền.” Sơ Tranh dựa vào hắn.

“???”

Đáng tiền?

Sơ Tranh nói ngắn gọn toàn bộ chuyện cho hắn nghe, Sơ Tranh nói đều là trọng điểm, Uất Thì nghe rất rõ ràng.

Nhưng nghe rõ cũng vô dụng, hắn vẫn không biết vì sao.

“Anh cảm thấy vì sao những người kia lại muốn anh?”

“Không biết.”

Uất Thì cũng không có quá nhiều ấn tượng đối với cha mẹ của mình, trước khi Uất Thương Hải đến đón hắn, hắn đã phải tự nghĩ cách sống sót.

“Vậy trên người anh có thứ gì?”

Uất Thì lắc đầu.

Sơ Tranh nắm chặt tay Uất Thì, mười ngón đan xen, đặt trên môi hôn một cái: “Không sao, em bảo vệ anh.”

Uất Thì: “…”

Đôi môi cô gái ấm áp dán lên mu bàn tay hắn, giống như đang tuyên thệ một lời thề ấm áp.

Uất Thì rũ mắt nhìn cô.

Sơ Tranh vừa vặn ngước mắt, ánh mắt hai người đụng vào nhau, trong không khí dường như có thứ gì đó đang nổi lên.

Hầu kết Uất Thì hơi nhấp nhô, hắn chậm chạp cúi đầu xuống…

“Tiểu thư…” Đỗ Bang ở bên ngoài gõ cửa.

Uất Thì lập tức quay đầu ra, nhìn về nơi khác.

Sơ Tranh không kiên nhẫn lắm: “Chuyện gì?”

“Người của quân đoàn thứ nhất đến, nói muốn điều tra chỗ chúng ta.” Đỗ Bang vội vàng nói.

Sơ Tranh: “…”

Chút kiều diễm trong lòng Uất Thì bị xua tan đi: “Bọn họ tới bắt tôi. Nếu như bị bọn họ phát hiện, em…”

“Uất Thì, em bảo vệ được anh.”

Giọng điệu cô gái bình tĩnh chắc chắn, từng chữ đều như có phân lượng, ngăn chặn bất an trong đáy lòng hắn.

“Ở đây chờ em, ngoan một chút, không được chạy.”

“…”

Động tĩnh ngoài hành lang vang lên một hồi lâu, nhưng cũng không có ai vào gian phòng này kiểm tra, một tiếng sau, người điều tra rời đi.

Người của quân đoàn thứ nhất hiển nhiên cũng biết quan hệ của Sơ Tranh và Uất Thì không tầm thường, nên dẫn theo nhiều người như vậy đến lục soát.

Đáng tiếc không có đầu mối gì cả.

Sơ Tranh rất nhanh liền nhận được tin của nguyên soái Kelly, tự nhiên cũng hỏi thăm Uất Thì.

Sơ Tranh một mực chắc chắn mình không biết gì cả.

“Chúng ta phải rời khỏi nơi này.” Đây là câu đầu tiên Sơ Tranh nói sau khi vào.

“Chúng ta?” Uất Thì bắt lấy trọng điểm: “Em cũng muốn đi?”

“Ừ.”

“Người bọn họ truy nã là tôi, chỉ cần em nói chuyện này không liên quan gì đến em, thì em có thể không cần…”

“Uất Thì, em có nhiệm vụ của em, không phải vì một mình anh.”

Uất Thì: “…”

Sơ Tranh lại vội vàng bổ sung một câu: “Nhưng đối với em mà nói, anh quan trọng hơn, những chuyện khác đều có thể dời lại.”

Tiểu nhân dưới đáy lòng bay ra tát một cái vào miệng mình, cho mi lanh mồm lanh miệng này!

Sơ Tranh nhìn trộm sắc mặt Uất Thì, thấy hắn cũng không có dị thường gì, đáy lòng hơi thở phào.

Phù.

“Em muốn từ bỏ hết thảy những gì ở đây sao?” Ngữ điệu của Uất Thì cực kỳ bình tĩnh: “Vinh quang của em, địa vị của em, hết thảy của em…”

Sơ Tranh đột nhiên tới gần Uất Thì.

Thiếu niên lui lại hai bước, dựa vào kính mờ phía sau.

Sơ Tranh đỡ lấy vai hắn, nghiêng người về phía trước: “Cho nên anh muốn em từ bỏ anh sao?”

Trong thoáng chốc Uất Thì nghe thấy tiếng tim mình đập, nối liền cùng huyết mạch của hắn, mỗi một tế bào trong thân thể đều đang run sợ.

Không muốn!

Trong đầu hắn toàn là âm thanh này.

Nhưng hắn không nói ra một chữ nào.

“Trả lời em, anh muốn em từ bỏ anh sao?”

Uất Thì nghe thấy giọng nói của mình: “… Đây là lựa chọn tốt nhất.”

“Là lựa chọn anh muốn sao?”

“…”

Uất Thì rũ lông mi xuống, ngăn trở ánh sáng tối nghĩa nơi đáy mắt, phía sau lưng dán vào kính mờ, phát lạnh từng đợt, từ sau lưng một đường lẻn đến trán.

Ngay lúc hắn muốn nói chuyện, Sơ Tranh đột nhiên tiến lên trước, ngăn chặn môi hắn.

Kính mờ phản chiếu bóng dáng của hai người giao chồng lên nhau, hình bóng rõ ràng.

Sơ Tranh buông thiếu niên ra, nhẹ mổ hai lần: “Thời gian trả lời kết thúc, bây giờ làm theo lời em nói.”

Gương mặt Uất Thì hiện ra màu ửng hồng, cánh môi đỏ khẽ nhếch, ngập ngừng mấy lần: “Tại sao em lại muốn làm nhiều chuyện vì anh như thế?”

Trong đời hắn, không có ai sẽ vì hắn mà làm nhiều như vậy.

Ít nhất, trong trí nhớ của hắn không có.

Uất Thương Hải cũng không, ông ta chỉ tự cho là đã cho hắn thứ tốt nhất, nhưng lần nào cũng kéo theo đau khổ… Ở nơi ông ta không nhìn thấy.

“Anh đáng giá.”

“Đáng giá…” Thiếu niên cười nhẹ một tiếng, giọng điệu tự dưng trào phúng: “Nếu có một ngày em phát hiện anh từng làm rất nhiều…”

“Uất Thì, chuyện quá khứ nếu như anh không thích thì quên đi, em sẽ không tìm tòi nghiên cứu quá khứ của anh, nhưng em muốn tham dự vào tương lai của anh.”

Sơ Tranh vươn tay về phía thiếu niên.

“Anh nguyện ý không?”

– – Nhưng em muốn tham dự vào tương lai của anh.

– – Anh nguyện ý không?

Uất Thì cúi đầu nhìn bàn tay của thiếu nữ, lòng bàn tay trắng nõn, có thể thấy rõ đường vân phía trên.

Uất Thì giống như trông thấy vũ trụ đen nhánh, đột nhiên nứt ra một khe hở, từ trong khe hở, cô đạp lên ánh sáng mà tới, chậm rãi vươn tay về phía hắn.

Uất Thì nuốt nước bọt mấy lần, hô hấp cũng hơi gấp rút, cuối cùng vươn tay, giao tay mình cho Sơ Tranh.

“Ngoan.” Sơ Tranh giơ tay lập tức sờ về phía đầu, ánh mắt sáng ngời sờ soạng đến mấy lần.

Đầu này ta có thể sờ một năm!!

Uất Thì: “…”

Sơ Tranh thấy vẻ mặt Uất Thì không đúng lắm, lưu luyến không rời thu tay lại: “Anh có thứ gì muốn thu thập không?” Về sau còn nhiều thời gian, không vội một lúc này.

“Anh…” Uất Thì dừng lại, lắc lắc cái đầu bị sờ đến tóc rối cả lên: “Không có.”

Bây giờ trong chỗ ở của hắn chắc là có người trông coi, lúc này trở về chính là tự chui đầu vào lưới.

“Được thôi.”

Sơ Tranh bảo Uất Thì vào trong phòng nghỉ ngơi trước, khi xuất phát sẽ đến gọi hắn.

Cô muốn rút đi hoàn toàn là quyết định lâm thời, người phía dưới bận bịu vô cùng.

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Status: Completed Author:

Tên khác: Mau Xuyên: Nam Thần, Cháy Lên Nào!
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên

Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.

Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.

Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)

Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!

Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!

Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.

# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset