Chương 2458: Ứng Phong Mà Giải (14)

Ứng Phong Mà Giải (14)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sơ Tranh cảm thấy không hiểu thấu: “Em lựa chọn hạng người gì, liên quan gì đến tuổi tác của em?”

Yết hầu Ứng Chiếu hơi khô khốc, vẫn kiên trì nói tiếp: “Cô sẽ gặp được người tốt hơn.”

Ứng Chiếu cảm thấy có lẽ mình thích cô gái này.

Đương nhiên hắn chưa từng thích ai bao giờ, cũng không biết thích là cảm giác gì.

Hắn chỉ dựa vào trực giác…

Nếu như hắn không có hảo cảm với người trước mặt này, thì sẽ không giao bé con cho cô

Càng sẽ không tùy ý để cô hôn mình.

Nhưng hắn không dám đối mặt.

Cuộc sống của hắn thất linh bát lạc, hắn có thể cho cô được gì?

Khoảng thời gian này trôi qua như một giấc mơ.

Tối hôm qua hắn đã suy nghĩ thật lâu, nếu mình đã không cho cô được gì, vậy thì không thể tiếp tục như vậy nữa…

Sơ Tranh: “Nhưng em chỉ cần anh.”

Nghe thấy lời này Ứng Chiếu vẫn không nhịn được mà tim đập rộn lên.

“Tôi… Không thể.” Ứng Chiếu lắc đầu từ chối.

“Anh thật sự không muốn thử một chút sao?”

“…”

Sao Ứng Chiếu có thể không muốn?

Nhưng hắn sợ bây giờ không bứt ra, thì sau này sẽ càng khó hơn.

Cuộc đời của cô vừa mới bắt đầu, sao có thể bị một đứa bé không có quan hệ máu mủ làm liên lụy.

Nếu như…

Nếu như không có đứa bé này…

Không có nếu như.

“Được, tùy anh.” Sơ Tranh vẫn hoàn toàn lãnh đạm như trước đây, nghe không ra bất kỳ dị thường gì.

Ứng Chiếu cũng không nghe thấy suy nghĩ trong nội tâm cô.

Ứng Chiếu không nghĩ tới Sơ Tranh sẽ một lời đồng ý ngay, hắn vốn cho rằng mình đến để khuyên cô…

Như thế này không phải càng tốt sao?

Ứng Chiếu vốn cho rằng mình đã nói như vậy, Sơ Tranh sẽ không có ý nghĩ gì nữa.

Nhưng mà sự thật chứng minh hắn nghĩ sai rồi.

Sơ Tranh vẫn không khác gì thường ngày, sáng sớm chờ ở ngoài cửa, “cướp” oắt con đi.

Ở ngay trước mặt hắn đóng sầm cửa lại, căn bản không cho hắn cơ hội nói gì.

Vẫn như cũ sẽ tặng hoa cho hắn, sẽ chuẩn bị bữa sáng, bữa tối cho hắn…

Ứng Chiếu đi ra ngoài sớm hơn thường ngày, cũng sẽ bị Sơ Tranh chặn lại.

Ứng Chiếu cảm thấy giống như cô lắp giám sát trên người mình vậy…

“Phong tiểu thư, cô đừng như vậy…” Ứng Chiếu hơi mệt.

“Em theo đuổi là chuyện của em, không liên quan tới anh.” Sơ Tranh ôm oắt con đi, khoát khoát tay, giống như đuổi gì đó: “Đi làm đi.”

Ứng Chiếu: “…”

Tôi là người trong cuộc, sao lại không liên quan đến tôi?

Hiển nhiên ở chỗ Sơ Tranh, ý kiến của người trong cuộc như hắn cũng không quan trọng.

Ứng Chiếu bắt đầu cân nhắc chuyện chuyển nhà.

Nhưng nghĩ đến chuyển nhà phiền phức, lại cần tiền, Ứng Chiếu hơi do dự, trong lúc nhất thời không quyết định được.

Đương nhiên trong này có nguyên nhân khác hay không, thì cũng chỉ có bản thân hắn biết.

“Ứng Chiếu, có người tìm cậu.” Đồng nghiệp gõ gõ bàn của Ứng Chiếu.

“Hả?” Ứng Chiếu ngẩng đầu lên từ trong một đống văn kiện, nhìn sang theo phương hướng mà đồng nghiệp chỉ.

Trông thấy người đứng ở bên ngoài, cả trái tim Ứng Chiếu cũng cuồng loạn lên.

Sao cô lại tới đây.

Ứng Chiếu vội vã ra ngoài: “Sao cô lại tới đây?”

“Em không thể tới?”

[ Con của anh còn nằm trong tay em đấy! ]

Ứng Chiếu: “…”

Vì sao cô lại nói kiểu như phim kinh dị thế này.

Sơ Tranh đến đưa cơm trưa cho Ứng Chiếu.

Ứng Chiếu nhận cũng không được, mà không nhận cũng không xong.

Đồng nghiệp lui tới tò mò quan sát, cuối cùng Ứng Chiếu chỉ có thể kiên trì nhận lấy.

Lời lúc trước hắn nói, tựa như chỉ là vở kịch một vai của hắn, người ta căn bản mặc xác hắn.

Ứng Chiếu có một loại cảm giác bất lực, còn có một loại…

Cảm giác mà hắn cũng không nói ra được.

Ứng Chiếu cầm đồ trở về, đồng nghiệp trong công ty trêu ghẹo: “Ứng Chiếu, không nghĩ tới cậu đã có bạn gái rồi đấy, rất xinh đẹp nha!”

Ứng Chiếu muốn giải thích: “Không…”

“Có cả con luôn rồi, người tuổi trẻ bây giờ thật ghê gớm, chúng tôi vẫn còn độc thân đây này.”

“Cô ấy…”

“Ôi, còn không phải là vì anh trai Ứng Chiếu nhà chúng ta đẹp trai sao.”

“Nếu tôi có gương mặt như vậy thì còn lo không tìm được người yêu à?”

“Không nhìn ra nha, Ứng Chiếu đúng là thâm tàng bất lộ, công ty chúng ta có không biết bao nhiêu cô gái sẽ thương tâm đây.”

Đồng nghiệp anh một lời tôi một câu, căn bản không cho Ứng Chiếu cơ hội giải thích.

Rất nhanh công ty đều biết Ứng Chiếu có người yêu, còn có con luôn, lúc này Ứng Chiếu muốn giải thích, cũng không giải thích rõ được nữa.

Có phải cô cố ý không!!

“Ứng Chiếu.”

Tan tầm Ứng Chiếu vội vã trở về, vừa đi tới cổng công ty, thì đã bị người ta gọi lại.

Người gọi Ứng Chiếu lại chính là một người phụ nữ, là cấp trên của phòng ban hắn làm.

Tuổi tác của người phụ nữ cũng không lớn, mặc quần áo chuyên nghiệp, trẻ tuổi xinh đẹp, tự nhiên hào phóng.

Đối phương là người lãnh đạo trực tiếp, Ứng Chiếu chỉ có thể dừng lại chào hỏi: “Dịch tổng.”

Dịch Lê cười: “Đi gấp như vậy, có chuyện gì sao?”

“… Vâng, có chút việc.”

Dịch Lê nói: “Đúng lúc tôi cũng đi qua đông thành, vậy tôi đưa cậu đi nhé? Tôi nhớ hình như cậu ở bên kia nhỉ?”

“Không cần làm phiền Dịch tổng, tôi tự về được.” Ứng Chiếu từ chối nhã nhặn.

“Không phiền, vừa vặn tiện đường, đi thôi.” Trong giọng nói của Dịch Lê nhiều hơn mấy phần không cho phép kháng cự.

Ứng Chiếu: “…”

Ứng Chiếu cũng không phải người ngu, hơn nữa còn trải qua chuyện của Ngụy Trung Dương.

Sao hắn có thể không nhìn ra Dịch Lê có ý gì.

“Dịch tổng, thật sự không cần.” Ứng Chiếu vừa vào công ty không lâu, không muốn đắc tội với cấp trên, nhưng hắn cũng không thể đi theo cô ta được đúng không?

Dịch Lê cũng không tức giận: “Sao thế?”

“Ứng Chiếu.”

Ứng Chiếu nghe thấy giọng nói này, trong lòng vậy mà lại sinh ra mấy phần vui vẻ và thoải mái.

Hắn nghiêng đầu sang đã nhìn thấy Sơ Tranh, hai tay cô chống vào xe đẩy trẻ em, đứng ở cách đó không xa nhìn hắn.

Oắt con ngồi trong xe đẩy trẻ em, trông mong nhìn hắn, hai tay vươn về phía trước.

“Dịch tổng, thật ngại quá, con trai tôi tới rồi.” Ứng Chiếu quay đầu nói với Dịch Lê: “Không làm phiền Dịch tổng.”

Dịch Lê nhìn sang theo, cô gái quả thật rất xinh đẹp, quần áo đơn giản cũng không thể che hết thân khí chất kia.

Cô gái còn quá trẻ tuổi, hoàn toàn không có phong thái mà một người mẹ nên có, càng giống một thiếu nữ hơn.

Dịch Lê thu lại ánh mắt, cười cười: “Ừ, được, đi đi.”

Ứng Chiếu và Sơ Tranh đi ra được một khoảng cách, lúc này Sơ Tranh mới hỏi: “Người vừa rồi là ai?”

“Cấp trên của tôi.”

“Ồ.” Cấp trên… Đã hết giờ làm việc rồi còn tìm thẻ của ta nói chuyện gì nữa?

Sơ Tranh tự mình suy nghĩ, không hỏi tiếp, thuận tay đưa xe đẩy trẻ em cho hắn.

Ứng Chiếu liếc nhìn cô một cái, khom người trêu đùa bé con, một lát sau cố gắng để ngữ khí của mình nghe giống như bình thường: “Cô đang chờ tôi sao?”

“Ừ.”

[ Không thì chờ ma à? ]

[ Ta chờ đến mức hoa cũng rụng luôn rồi đấy! ]

[ Ta thật đúng là một người tốt! ]

Một tiếng “ừ” kia quá lạnh lùng, nhưng phía sau thì quá… Ứng Chiếu không biết đánh giá thế nào.

Chỉ cảm thấy cô không giống như những gì cô biểu hiện ra.

Có chút kỳ diệu.

Còn có chút… Đáng yêu.

Trên đường trở về, Ứng Chiếu ôm oắt con, Sơ Tranh đẩy xe, hai người lại rất đẹp, khó tránh khỏi sẽ làm người khác chú ý.

Sơ Tranh ung dung đi về phía trước, không bị ảnh hưởng chút nào.

Ngược lại trong lòng Ứng Chiếu lại đầy những suy nghĩ loạn thất bát tao.

Nghĩ đến lời trước đó mình nói.

Cũng nghĩ đến quan hệ giữa họ.

Phản ứng và tác phong làm việc của vị chủ nhà này không giống người bình thường, làm cho bây giờ hắn cũng không biết nên làm gì đây.

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Status: Completed Author:

Tên khác: Mau Xuyên: Nam Thần, Cháy Lên Nào!
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên

Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.

Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.

Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)

Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!

Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!

Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.

# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset