Chương 2637: Quà tặng vận mệnh (13)

Quà tặng vận mệnh (13)

Edit: Yumi Na – @qhSleepy & Sa Nhi

===================

Hung thủ đã tự động đầu thú, cho nên chuyện về sau dễ dàng điều tra hơn rất nhiều.

Kết thúc vụ án, Sơ Tranh liền nghĩ biện pháp chuyển Hạ Cừu ra khỏi bệnh viện.

Hiện tại Hạ Cừu vẫn phải uống thuốc, khi ở cùng cô trừ ngẫu nhiên hơi mất khống chế, còn lại phần lớn thời gian đều rất bình ổn.

Coi như hắn ở một mình cũng không có vấn đề gì.

Sơ Tranh dành ra một căn phòng, sắp xếp thành phòng vẽ tranh cho Hạ Cừu.

Không biết Hạ Cừu có tật xấu gì, trước đó ở bệnh viện thì vẽ lại phòng bệnh kia, giờ ở nơi này lại vẽ gian phòng này.

Sét có đánh cũng không đổi.

Sơ Tranh hỏi mấy lần cũng không có đáp án chuẩn xác.

Hắn thích nên muốn vẽ.

Từ sau khi Hạ Cừu ổn định lại cảm xúc, Sơ Tranh bắt đầu khống chế liều lượng thuốc, từng chút từng chút giảm bớt.

Cuối tuần, Sơ Tranh phải làm chút chuyện, lúc trở về đi một vòng cũng không nhìn thấy Hạ Cừu.

Hạ Cừu sẽ không ra cửa nếu không có cô đi cùng…

Người trốn đi đâu rồi?

Sơ Tranh tìm mấy gian phòng mà bình thường Hạ Cừu thích trốn, nhưng đều không thấy người.

Đáy lòng Sơ Tranh lạnh dần xuống, hắn sẽ không đi ra ngoài chứ?

Sơ Tranh vội vàng lấy điện thoại di động ra, nhấn mở một phần mềm.

Định vị hiển thị hắn còn trong phòng.

Vậy đã chạy đi đâu?

Sơ Tranh phải lục soát các ngăn tủ có trong nhà, cuối cùng cũng tìm được người ở ngăn tủ quần áo.

Hạ Cừu đang ngủ, mơ màng nhìn cô.

“Em…”

Hạ Cừu đột nhiên bừng tỉnh, đưa tay kéo cô, vội vã cuống cuồng nói: “Em mau vào đây.”

Sơ Tranh: “???”

Tôi tìm anh khắp nơi, anh lại ở đây làm gì?

Gọi cũng không đáp!!

Hạ Cừu kéo Sơ Tranh vào tủ quần áo.

Khoang tủ này không rộng lắm, cho nên hai người ở bên trong hơi chật.

Sau khi cửa tủ quần áo đóng lại, ánh sáng bên trong không đủ, Sơ Tranh sờ lấy tay Hạ Cừu, kéo người qua.

“Anh ở đây làm gì?”

“Bên ngoài có người.”

“Không có ai cả.”

“Có!”

“…”

Được rồi, anh nói có thì là có.

Hạ Cừu nói khi hắn tỉnh dậy, nghe thấy bên ngoài có người nói chuyện, hắn rất sợ hãi bèn trốn ở đây.

“Vậy vừa rồi em gọi sao anh không lên tiếng?”

Hạ Cừu rất ủy khuất nói: “Anh… Ngủ quên.”

Sơ Tranh tính toán thời gian, người Hạ Cừu nói có thể là dì giúp việc.

Trước đó ban ngày Hạ Cừu đều đi theo cô đến bệnh viện, cho nên còn chưa gặp được dì giúp việc.

Hiện tại Hạ Cừu không cần đến bệnh viện, cô vừa ra ngoài một lát, khi đó Hạ Cừu đang ngủ nên cô không đưa hắn theo cùng.

Dì giúp việc tới quét dọn sạch sẽ, có thể là trong lúc nghe điện thoại, bị Hạ Cừu đang mơ mơ màng màng ngủ nghe được, mới cho rằng là có người trong nhà.

Hạ Cừu ôm eo Sơ Tranh, “Em đừng bỏ lại anh.”

“Em không có…”

“Thế nhưng khi anh tỉnh lại không nhìn thấy em.”

“…”

Lỗi của cô, đều là lỗi của cô hết.

Sơ Tranh hít thở sâu một hơi, lấy ra trăm phần trăm kiên nhẫn để dỗ dành Hạ Cừu.

Khi Hạ Cừu đã hoàn toàn ra khỏi tủ quần áo, Sơ Tranh thở phào.

Tủ treo quần áo thật sự không phải là nơi nên vào, cô sắp chết ngạt mất.

Thế nhưng Hạ Cừu hoàn toàn không bị ảnh hưởng, căn bản không cảm thấy khó chịu.

“Trước kia anh cũng thường xuyên chui vào tại tủ quần áo sao?”

“Ừ, em trai không thích anh.” Hạ Cừu nói: “Cho nên anh mới trốn đi, trốn xong thì cậu ấy sẽ không thấy anh nữa.”

Em trai… Con trai của bố dượng hắn?

Sơ Tranh: “Hắn không tốt với anh sao?”

“… Không có.” Hạ Cừu nắm vuốt ngón tay, thấp giọng nói: “Cậu ấy không thích anh, là do anh chọc cậu ấy chán ghét.”

Sơ Tranh sờ đầu Hạ Cừu, “Em thích anh, sau này đừng trốn vào tủ quần áo nữa.”

Đôi mắt xinh đẹp Hạ Cừu cong lên, “Anh cũng thích em.”

Sơ Tranh: “Trọng điểm là câu sau.”

Đừng hở chút lại chui vào tủ quần áo!!

Thân thể cuộn tròn lâu bị gì thì làm sao?

Hạ Cừu “À” một tiếng, chậm rãi hỏi: “Vậy em thích nhìn thấy anh không?”

“Em thích anh, đương nhiên thích nhìn thấy anh rồi.”

“Vậy anh không đi nữa.”

“Ngoan.”

Về sau Hạ Cừu thật sự không thường xuyên chui vào tủ quần áo.

Nhưng nếu tâm tình không tốt, hoặc là Sơ Tranh làm hắn dỗi, hắn vẫn sẽ chạy tới tủ quần áo trốn.

Hạ Cừu đang ngủ mơ mơ màng màng, bị Sơ Tranh lôi từ trong chăn ra.

Hạ Cừu ngồi không vững, thỉnh thoảng lại suýt ngã xuống giường.

Sơ Tranh vịn hắn lại giúp hắn thay quần áo.

“Em làm gì vậy?” Hạ Cừu nhỏ giọng phàn nàn, “Anh muốn ngủ.”

“Anh cứ ngủ.” Sơ Tranh giúp hắn mang giày.

“Hừ.”

Hạ Cừu rất buồn ngủ, nghiêng người sang một bên ngủ tiếp.

Lúc Hạ Cừu ngủ đủ giấc tỉnh dậy, lại phát hiện mình ở trêи máy bay.

Sơ Tranh lấy nút bịt tai xuống cho hắn, “Muốn uống chút gì không?”

Hạ Cừu không để ý tới Sơ Tranh, trèo đến cửa sổ nhìn.

Bên ngoài đều là mây trắng, hoàn toàn không nhìn thấy được gì, nhưng Hạ Cừu vẫn rất hăng hái nhìn ngắm.

Sơ Tranh đưa cho Hạ Cừu ly nước, “Uống nước đi.”

Hạ Cừu cầm lấy ly nước, uống mấy ngụm rồi trả lại cho Sơ Tranh, “Chúng ta đang đi đâu?”

“Đi chơi.”

Hạ Cừu chớp chớp mắt, “Chỉ có anh và em sao?”

“Ừ.”

Hạ Cừu nở nụ cười xán lạn, bổ nhào vào Sơ Tranh hôn một cái.

“Đừng lộn xộn, ngồi xuống.”

Hạ Cừu rất nghe lời, ngoan ngoãn ngồi trở lại, nhìn ra ngoài cửa sổ một hồi lại nắm lấy tay Sơ Tranh.

Thời gian bay rất dài, Hạ Cừu hưng phấn xong mà vẫn chưa đến nơi, liền có chút uể oải.

Hạ Cừu kéo kéo Sơ Tranh, “Anh… Anh muốn đi vệ sinh.”

“Bên kia… để em dẫn anh đi.”

Sơ Tranh dẫn Hạ Cừu đến phòng vệ sinh, đúng lúc bên trong có một cô gái đi ra, nhìn thấy Hạ Cừu thì kinh ngạc hỏi: “Anh là minh tinh nào sao?”

Hạ Cừu nấp sau lưng Sơ Tranh, nắm lấy tay cô.

“Xin lỗi, hắn không quen nói chuyện với người khác.” Sơ Tranh nói: “Cô dùng xong chưa?”

“A a a… Xong rồi.” Cô gái nhanh chóng tránh ra.

Sơ Tranh để Hạ Cừu tự mình tiến vào giải quyết, cô gái lúc nãy cũng đứng tại cửa ra vào không đi.

“Hắn là minh tinh sao?” Cô gái vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi Sơ Tranh.

“Liên quna gì tới cô?”

“… Hỏi chút thôi mà.” Cô gái đảo con ngươi một vòng, “Vậy hắn là bạn bè của cô à?”

“Bạn trai.”

“…”

Cô gái kia gãi đầu không nói tiếp, trở về chỗ ngồi của mình.

Chỗ ngồi của cô ta ở phía sau bọn Sơ Tranh.

Sơ Tranh dẫn Hạ Cừu trở về, cô gái còn đưa tay chào hỏi hắn.

Sau khi ngồi xuống, Hạ Cừu mới thấp giọng nói với Sơ Tranh nhỏ, “Cô ta thật kỳ quái, anh đâu có quen cô ta.”

“Đừng để ý tới cô ta.”

“Ừ.”

Sơ Tranh đưa cho Hạ Cừu đồ ăn vặt, lại mở phim truyền hình cho hắn giết thời gian.

Hạ Cừu dựa vào Sơ Tranh, vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem tivi, thỉnh thoảng cũng sẽ đút cho Sơ Tranh ăn.

Sơ Tranh cũng không muốn ăn, thế nhưng nếu cô không ăn, Hạ Cừu sẽ nhất quyết nhìn chằm chằm cô.

Sau hai giờ, máy bay hạ cánh xuống nước Y.

Sơ Tranh đứng dậy cầm theo túi xách, Hạ Cừu đứng trong lối đi nhỏ đằng sau cô, chăm chú nhìn máy tính bảng cầm trong tay.

“Cô đụng vào tôi làm gì?”

Hạ Cừu đột nhiên lên tiếng.

Sơ Tranh quay đầu nhìn hắn, nghĩ thầm mình đụng hắn khi nào.

Kết quả phát hiện hắn không phải nói chuyện với mình.

Hạ Cừu nói xong cũng phát hiện không đúng, lập tức đứng ra sau Sơ Tranh.

“Thật xin lỗi nha, là tôi đứng không vững.” Là cô gái trêи máy bay, cô ta một mặt áy náy, “Tôi có đụng vào anh chỗ nào sao?”

Sơ Tranh không nhìn thấy vừa rồi tình huống thế nào, hỏi Hạ Cừu: “Cô ta đụng phải anh rồi? Đụng thế nào?”

Hạ Cừu nhỏ giọng cáo trạng: “… Đổ cả vào người anh, cô ta cố ý!”

Sơ Tranh: “…”

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Status: Completed Author:

Tên khác: Mau Xuyên: Nam Thần, Cháy Lên Nào!
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên

Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.

Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.

Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)

Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!

Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!

Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.

# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset