Chương 846: Võng hồng đầu bảng (30)

Võng hồng đầu bảng (30)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Bệnh viện tâm thần.

“Các người thả tôi ra!!”

“Tôi không có bệnh!”

“Thả tôi ra ngoài!”

Người phụ nữ đầu bù tóc rối, không ngừng đập cửa phòng bệnh.

Ngoài cửa, bác sĩ bàn giao với y tá hai câu, y tá mở cửa.

Người phụ nữ kêu la chạy ra bên ngoài, y tá ép người phụ nữ trở lại, trực tiếp trói lên trên giường.

“Thả tôi ra, tôi không có bệnh, các người thả tôi ra…”

Y tá ép cô ta đến sít sao, người phụ nữ căn bản không thoát ra được.

“Tôi không uống thuốc, tôi không có bệnh!”

“Thả tôi ra, các người là ma quỷ!”

Người phụ nữ kêu la đến thập phần thảm thiết.

Nhưng mà ở chỗ này, kêu la như vậy lại là bình thường, không có ai chú ý.

“Đó là em trai tôi…” Người phụ nữ đột nhiên chỉ vào TV trên tường, cảm xúc kích động: “Đó là em trai tôi, các người thấy không, các người có trông thấy không! Tôi không có bệnh, tôi có tiền, các người mau gọi em trai tôi tới đón tôi!!”

Trên màn hình TV, đang phát tin tức giải trí.

Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, ngón tay khoác lên cổ áo, hai nút áo chưa cài, lộ ra xương quai xanh trắng nõn.

Hắn nhìn vào ống kính, ánh mắt thâm thúy như vũ trụ mênh mông, hoàn mỹ tự phụ.

“Đó là em trai tôi, các người gọi điện thoại cho hắn, hắn sẽ đến đón tôi!! Tôi không có bệnh!” Người phụ nữ chỉ vào TV rống to: “Thả tôi ra, tôi không uống thuốc!!”

Bác sĩ lắc đầu, nói với y tá: “Thuốc an thần!”

Thuốc an thần tiêm vào, y tá chậm rãi buông cô ta ra.

Người phụ nữ nằm trên giường bệnh, tròng mắt không ngừng ngước lên, nhìn tivi.

Khóe mắt hình như có nước mắt chảy xuống, cuối cùng chậm rãi nhắm lại.

Bác sĩ vù vù viết mấy chữ lên bệnh án.

Cột họ tên của bệnh án viết —— Phó Di.

Phó Trì có Sơ Tranh đập tiền nâng đỡ, cấp tốc trở thành lão đại của giới võng hồng.

Cuối năm còn mang về tận mấy cái cúp.

Hiện tại Phó Trì livestream, đụng tới ngày nghỉ lễ, phòng livestream đều có thể chen đến bùng nổ.

Cho nên vì ngăn ngừa tình huống như vậy xuất hiện.

Ngày nghỉ lễ Phó Trì đều không livestream.

Fan hâm mộ:???

Rốt cuộc bọn họ đu bám một idol thế nào đây!!

Loại lưu lượng cực lớn như vào ngày nghỉ lễ, mà hắn lại không làm!

Hắn có phải là một võng hồng hay không thế!

Bình đài bên kia muốn sắp xếp cho Phó Trì một đoàn đội quan hệ xã hội, Phó Trì còn chưa đáp ứng, Sơ Tranh liền dẫn Quan Thương tới trước mặt hắn.

“Chào ông chủ.” Quan Thương cúi đầu khom lưng, thập phần có bộ dạng của chó săn: “Tôi là Quan Thương, Quan trong quan bế, Thương trong thương khố*.”

(* Quan bế (关闭) nghĩa là đóng cửa; Thương khố (仓库) nghĩa là kho hàng.)

“Hắn…”

“Người phụ trách đoàn đội quan hệ xã hội của anh.” Sơ Tranh lời ít mà ý nhiều: “Rất lợi hại.”

“Ngải tiểu thư quá khen.” Mặc dù Quan Thương nói như vậy, nhưng biểu cảm rất kiêu ngạo, rõ ràng rất tán đồng với cách nói của Sơ Tranh.

Bọn họ là đoàn đội chuyên nghiệp!

Chính là lợi hại như vậy đấy!

Đừng hoài nghi!

Đừng chần chờ!

Lựa chọn đoàn đội của chúng tôi, đen trắng do bạn định đoạt!

Một hồi lâu sau Phó Trì mới lên tiếng: “Chuyện lúc trước…”

Quan Thương cướp lời nói: “Chuyện lúc trước, chính là đoàn đội chúng tôi làm, không biết ông chủ có nơi nào không hài lòng không.”

Phó Trì: “…”

Hắn vẫn luôn không chú ý nhiều đến tình hình trên mạng.

Mặc kệ người khác nói gì, cũng không có ảnh hưởng gì đối với hắn.

Trước đó Phó Di bôi đen hắn, nhiều chuyện như vậy, nhưng chỉ qua mấy ngày liền được tẩy trắng…

Kể từ khi biết Sơ Tranh là Thần Tài, Phó Trì liền hoài nghi là Sơ Tranh ở sau lưng trù hoạch.

Nhưng Sơ Tranh xưa nay sẽ không chủ động nói ra những chuyện này…

Phó Trì cảm thấy mình không nên tiếp nhận như thế.

Hắn là một người đàn ông.

Hắn có tôn nghiêm!

Nhưng mà…

Phó Trì hữu hảo gật đầu với Quan Thương: “Cảm ơn.”

Quan Thương xoa xoa tay: “Vậy sau này mong ông chủ chiếu cố nhiều hơn.”

“Cô ấy mới là chủ của anh.” Phó Trì hất cằm về phía Sơ Tranh.

“Ách…” Mặc dù người đưa tiền chính là Sơ Tranh, nhưng Sơ Tranh nói Phó Trì mới là ông chủ của hắn mà, rốt cuộc muốn gọi cái gì?

“Gọi bà chủ cũng được.” Sơ Tranh thình lình phun ra một câu.

Phó Trì: “…”

Quan Thương: “…”

Sau khi Quan Thương và Phó Trì gặp qua, có việc bọn họ liền có thể trực tiếp kết nối, không cần ở giữa truyền lời, bớt đi nhiều phiền phức cho cô.

Không quá hai ngày, Sơ Tranh lại ném đoàn luật sư sang bên Phó Trì.

Vệ sĩ…

Vốn dĩ Sơ Tranh muốn cho Phó Trì.

Nhưng Phó Trì không muốn.

Ngày nào bọn họ cũng ở cạnh nhau, có gì khác nhau không!!

“Anh đi livestream.”

Phó Trì nói với Sơ Tranh một tiếng, sau khi Sơ Tranh gật đầu, hắn mới tiến vào thư phòng.

Vẫn phải cố gắng kiếm tiền!

Sơ Tranh nằm một lúc, xem chừng Phó Trì đã mở livestream rồi, lấy điện thoại ra ấn vào phòng live.

[ Thần Tài tiến vào phòng livestream ]

Tài khoản của Sơ Tranh đã mở đóng băng, bên quản lý app nói với cô là hệ thống dị thường, phi thường có thành ý xin lỗi cô.

Sơ Tranh rất không thèm nể mặt, trực tiếp chọc thủng bọn họ.

Rõ ràng là Sớm Sớm Chiều Chiều kia đi cửa sau.

Nhưng Sớm Sớm Chiều Chiều đã chạy rồi, nghe nói ngay cả tài khoản cũng bỏ luôn.

Cũng không ở chung một thành phố với Sơ Tranh.

Lần trước đã làm hắn ta ném đi mặt mũi lớn như vậy, Sơ Tranh lười tiếp tục đi giày vò, cho nên chuyện này liền kết thúc ở đây.

Sơ Tranh vào phòng livestream, đống comment vừa rồi còn lấy “lão công” làm mở đầu, lập tức thay đổi.

[ Lại tới kiểm tra phòng! Quá phận! Không thể cho chúng ta một chút không gian riêng tư sao?! ]

[ Nhóc con à, vợ nhà con trông chừng con chặt chẽ như thế, con không cảm thấy ngạt thở sao? ]

Người đàn ông trong màn hình chậm rãi nói: “Sẽ không, cô ấy rất tốt.”

[ Ghen ghét khiến cho ta giơ dao nĩa trong tay lên! ]

[ Ta chính là chanh tinh. ]

[ Hôm nay lão công chia tay không? Không! ]

[ Oa oa oa, trầm mê thất tình không thể tự thoát ra được. ]

[ Cô gái Thần Kinh tuyệt nhất! ]

Người gặm CP của bọn họ đều tự xưng là “cô gái Thần Kinh ¹”, sau đó bị fan only biến tấu mắng thành “cô gái thần kinh ²*”.

(Thần Kinh ở 1 (神惊) là ghép tên hai người lại với nhau, còn thần kinh ở 2 (神经) là đúng nghĩa của thần kinh, ý trên mặt chữ luôn.)

Hai bên chiến đấu, cũng thập phần đặc sắc.

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×1]

Sơ Tranh tặng hai cái lâu đài xa hoa, dường như Phó Trì nhìn thấy, hướng về phía màn hình khẽ cười một cái.

Người xem trên màn hình trong nháy mắt lâm vào điên cuồng.

Nhưng Phó Trì rất nhanh liền rũ mắt xuống, độ cong nơi khóe miệng cũng thu liễm lại, chuẩn bị đồ đạc, bắt đầu buổi livestream ngày hôm nay.

Khi Phó Trì livestream đều khắc những thứ tương đối đơn giản.

Khi live lại không tương tác, cho nên mọi người xem chính là comment và gương mặt kia của Phó Trì.

Nhưng mọi người vẫn nhìn đến say sưa ngon lành.

Luôn có người mới không hiểu biết tiến vào, nhìn thấy hình ảnh này, sau khi ngơ ngác theo lệ cũ một hồi, được các fan khác phổ cập cho.

[ Nói chuyện riêng ] Kinh Hạc Tầm: Muốn phúc lợi không?

Sơ Tranh đổi tư thế nằm, một tay đánh chữ.

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Phúc lợi gì?

[ Nói chuyện riêng ] Kinh Hạc Tầm: Đợi lát nữa cho em.

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài:…

Sơ Tranh quay về phòng livestream.

Phó Trì làm công tác kết thúc công việc, đám fan hâm mộ kêu thảm bảo hắn live thêm một hồi nữa, nhưng Phó Trì không chút lưu tình đóng livestream lại.

Sơ Tranh nhìn về phía gian phòng.

Cửa phòng đóng chặt, chỉ có thể trông thấy chút ánh sáng lộ ra từ trong khe cửa.

Ước chừng năm phút sau, điện thoại leng keng vài tiếng.

Phó Trì dùng Wechat gửi ảnh cho cô.

Áo sơ mi của người đàn ông nửa mở, dưới áo sơ mi là cơ bụng cân xứng mỹ cảm, nhân ngư tuyến loáng thoáng lộ ra một chút, làm cho người ta mơ màng.

Rõ ràng là một người đàn ông có chút thanh lãnh cấm dục, lúc này nhiều hơn mấy phần hoang dã và gợi cảm.

Mấy bức ảnh phía dưới, mỗi một bức đều thập phần dụ hoặc.

Sơ Tranh mặt không cảm xúc đánh chữ.

【 Sơ Tranh: Chỉ có cái này? 】

【 Phó Trì:… Cái gì gọi là chỉ có cái này? Lúc trước không phải ngày nào em cũng hỏi anh về phúc lợi sao? 】

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Status: Completed Author:

Tên khác: Mau Xuyên: Nam Thần, Cháy Lên Nào!
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên

Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.

Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.

Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)

Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!

Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!

Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.

# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset