Chương 968: Một ngày làm thầy (37)

Một ngày làm thầy (37)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Kiều Liễm chôn mặt trong gối đầu, Sơ Tranh dùng nước sạch lau qua cho hắn một lần.

Kiều Liễm chỉ vụng trộm nhìn Sơ Tranh.

Thần sắc của cô không có gì thay đổi, lau chỗ tư mật cho hắn, mà cũng giống như nhìn đồ vật bình thường, không trộn lẫn bất kỳ tâm tình gì.

Nhưng Kiều Liễm thì không được…

Kiều Liễm có thể cảm giác được thân thể đang biến hóa.

Xấu hổ và cảm giác khác thường không ngừng đánh thẳng vào thần kinh của hắn.

Sơ Tranh mặc quần vào cho hắn, đắp kín chăn, kéo đầu hắn ra: “Khó chịu có thể nói với tôi, tôi giúp em.”

“Không…”

Mặt mày Kiều Liễm đỏ rực lên.

“Đây chỉ là phản ứng tự nhiên, không có gì phải ngượng ngùng cả.” Sơ Tranh rất đứng đắn nói: “Thật sự không cần tôi giúp?”

“Không cần.” Kiều Liễm hận không thể tìm một chỗ trốn đi.

Kiều Liễm kiên quyết cự tuyệt, Sơ Tranh liền bưng nước rời đi.

Kiều Liễm trùng điệp thở phào.

Kiều Liễm nằm viện, xin trường học cho nghỉ.

Mạnh Vũ từng tới hai lần, Sơ Tranh không muốn để cho Mạnh Vũ gặp Kiều Liễm, lần đầu tiên tới Kiều Liễm căn bản không biết, lần thứ hai Kiều Liễm vừa vặn đụng tới, Sơ Tranh không kịp đuổi người đi.

Sơ Tranh đành phải để bọn họ gặp mặt, cô liền đứng ở bên cạnh nhìn.

Cuối cùng là Kiều Liễm nhỏ giọng cầu xin cô, cô mới ra ngoài, lưu lại không gian cho bọn họ nói chuyện.

Không biết Kiều Liễm và Mạnh Vũ nói chuyện gì, Mạnh Vũ không tiếp tục tới bệnh viện nữa.

Khi đi học cũng hầu như là thất thần.

Sơ Tranh rất hoài nghi Mạnh Vũ ngấp nghé thẻ người tốt của cô, đổi cách chỉnh cậu ta, cuối cùng còn tức không nhịn nổi, trùm bao tải đánh cho một trận.

Trước kia Mạnh Vũ không phục, sẽ ồn ào, thậm chí còn mắng cô sau lưng.

Nhưng bây giờ đều yên lặng chấp nhận.

Có lẽ là hổ thẹn trong lòng.

Chuyện Tô Hợp bị khai trừ, vào đại hội gần cuối kỳ Sơ Tranh mới biết được.

Lần trước sau khi cô mua hot search cho Tô Hợp xong thì không chú ý tới cô ta nữa, ngày nào cũng ở bệnh viện chăm sóc Kiều Liễm.

Nhưng sự kiện kia huyên náo đặc biệt lớn, nữ sinh kia không phải loại lương thiện gì, trực tiếp tìm tới trường học.

Trường học ngại ảnh hưởng không tốt, khai trừ cô ta.

Sơ Tranh bất động thanh sắc nghe đồng nghiệp sát vách trò chuyện bát quái.

Sau khi Tô Hợp bị sa thải, vẫn ở bên Tiết Thành.

Nữ sinh kia xả giận xong, cũng không muốn liên quan gì đến đôi tra nam tiện nữ này nữa, đuổi Tô Hợp ra ngoài.

Tô Hợp không có chỗ nào để đi, muốn chuyển đến chỗ Tiết Thành.

Kết quả Tiết Thành lấy lý do ở cùng cha mẹ, uyển chuyển cự tuyệt yêu cầu của Tô Hợp.

Tô Hợp chỉ có thể thuê nhà.

Mặc dù Tiết Thành mua đồ vật cho cô ta, nhưng lại không cho cô ta tiền mặt, những thứ hàng hiệu kia Tô Hợp lại không nỡ lấy ra đổi tiền, cho nên chỉ có thể thuê chung với người khác.

Tô Hợp chiếm tiện nghi nhỏ đã quen, huống chi cô ta tạm thời còn không có thu nhập.

Nhưng người thuê cùng cũng không phải kiểu người mềm yếu như nguyên chủ, cũng không phải bạn thân bị cô ta cho đội nón xanh, sao có thể hào phóng cho cô ta chiếm tiện nghi chứ.

Quan hệ của Tô Hợp và người thuê nhà chung không tốt, người ta không quen nhìn thì sẽ chỉnh cô ta, làm Tô Hợp tức muốn chết.

Về phần Tiết Thành kia, cũng không phải thứ tốt lành gì.

Hắn ta đã sớm kết hôn, phụ nữ bên cạnh hắn ta không mười thì cũng có tám người.

Có tiền hay không có tiền, chỉ cần dáng dấp không tệ, phù hợp với thẩm mỹ của hắn ta, thì ai đến Tiết Thành cũng không cự tuyệt.

Lúc trước Tiết Thành theo đuổi nguyên chủ, ba phen bốn bận muốn cùng nguyên chủ phát sinh quan hệ, nguyên chủ đều không đồng ý, có lẽ là bởi vì chuyện này, Tiết Thành mới thông đồng cùng Tô Hợp.

Hiện tại Tô Hợp biết chuyện này, tìm Tiết Thành nháo ầm ĩ lên, Tiết Thành cũng rất có tinh túy điển hình của tra nam, Tô Hợp nháo lên, hắn ta liền trực tiếp chạy.

Tô Hợp không tìm thấy Tiết Thành.

Lúc này cô ta mới phát hiện, mình trừ số điện thoại của Tiết Thành, thì ngay cả hắn ta ở chỗ nào cũng không biết.

Tô Hợp nghĩ đến mình vẫn còn xa xỉ phẩm Tiết Thành mua cho, kết quả đưa đi kiểm tra, thì đều là hàng fake.

Lúc Tiết Thành mua thì là thật, nhưng sau đó đều lén đổi của cô ta.

Tô Hợp như sấm đánh bên tai.

Đại khái là không nghĩ tới, Tiết Thành lại là một người như vậy.

Thế này là muốn xem ai cặn bã hơn ai.

Hiện tại xem ra rõ ràng là Tiết Thành cặn bã hơn.

Ban đầu là nguyên chủ rời khỏi trường học, Tô Hợp xuôi gió xuôi nước, không náo ra những việc này, yên bình tốt đẹp ở bên Tiết Thành.

“Nghe nói bây giờ rất thảm.”

“Ai, lúc ấy cô ta có bạn trai, còn đi đến trước mặt chúng ta, khoe khoang ầm cả lên, bây giờ…”

“Cũng là Tô Hợp tự rước lấy, lúc trước tra nam kia không coi trọng cô ta, người ta coi trọng bạn thân của cô ta, nếu không phải cô ta cướp tới, thì bây giờ đã không thảm như thế.”

“Đúng thế.”

“Ác giả ác báo.”

Sơ Tranh chống cằm, đồng nghiệp bên cạnh trò chuyện đến khí thế ngất trời, chờ hiệu trưởng tiến vào, bọn họ mới thu liễm lại.

Hiệu trưởng chủ yếu nói chút chuyện công việc cuối kỳ cần sắp xếp, không có chuyện gì đặc biệt trọng đại.

Họp xong, hiệu trưởng gọi Sơ Tranh lại.

“Kiều Liễm bạn học thế nào rồi?”

“Không biết.”

“Không phải cô là chủ nhiệm lớp cậu ấy sao?” Hiệu trưởng dựng râu trừng mắt: “Sao cô không quan tâm đến cậu ấy, tôi nghe nói trong nhà cậu ấy bây giờ có cả đống chuyện, một mình cậu ấy ở bệnh viện, cô thân là chủ nhiệm lớp, có thế nào cũng phải đến quan tâm chứ.”

“Tôi cũng không phải mẹ hắn.” Sơ Tranh mặt không đổi sắc nói mò.

Hiệu trưởng lập tức online lên lớp dạy cho Sơ Tranh một bài học quý giá.

Chủ nhiệm lớp tương đương với cha mẹ của bọn trẻ ở trường học.

“Nhưng hắn ở bên ngoài trường.”

“…”

Hiệu trưởng xém chút bị Sơ Tranh làm tức đến cơ tim tắc nghẽn, phất phất tay để Sơ Tranh rời đi.

Hiện tại lớp 12/22 được cô quản lý rất tốt, những học sinh kia tiến bộ không ít, cũng không làm ầm ĩ như trước đây nữa, điểm này hiệu trưởng vẫn tương đối vui mừng.

Kiều Liễm không tham gia kỳ thi cuối kỳ.

Chờ kỳ thi kết thúc, Kiều Liễm mới có thể xuất viện.

Tay nhìn qua không có gì đáng ngại, nhưng quá dùng sức thì không được, còn những chuyện như tự ăn cơm tự tắm rửa thì vẫn có thể làm được.

Sau kỳ nghỉ đông chính là cuối năm.

Trong quá khứ Kiều Liễm không có gì chờ mong đối với những ngày này.

Năm nay lại không giống.

“Cô, tuyết rơi.”

Kiều Liễm đứng ở ban công hô lên với Sơ Tranh.

Sơ Tranh kéo đề thi đại học mô phỏng trên mặt xuống, nhìn về phía ban công.

Thiếu niên mặc một chiếc áo len đơn bạc, phía dưới là một cái quần đơn giản, đứng trên ban công, đang giơ tay đón những bông tuyết bay lả tả bên ngoài.

Sơ Tranh đứng dậy, đi đến ban công, trực tiếp ôm người về phòng.

“Cô, cô giáo.”

Sơ Tranh ném hắn lên ghế sofa: “Tay của em không thể chịu lạnh, lời tôi nói với em như gió thổi bên tai đúng không.”

Kiều Liễm luống cuống: “Xin lỗi cô, em chỉ vừa ra ngoài chưa tới một phút.”

Hắn trông thấy tuyết rơi mới ra ngoài.

Kiều Liễm ngồi dậy từ trên ghế sofa, nửa quỳ trên ghế sofa, ôm eo Sơ Tranh: “Cô đừng tức giận, em sai rồi.”

Thiếu niên hơi ngẩng mặt lên, ánh sáng vụn vặt của đèn pha lê lọt vào mắt hắn, rực rỡ chói mắt.

Ánh mắt Sơ Tranh hơi sâu, cúi đầu ngậm lấy môi hắn.

Trong đáy mắt thiếu niên hình như có ý cười hiện lên, sau đó liền nhắm mắt lại, phối hợp với nụ hôn của Sơ Tranh.

Mười phút sau…

Kiều Liễm mờ mịt nhìn đề thi đại học mô phỏng trước mặt.

“Cô, em không biết…”

Sơ Tranh ngồi ở bên cạnh hắn: “Chỗ nào không biết?”

“Chỗ nào cũng không biết.”

“…”

Sơ Tranh mặc niệm mấy lần hiệu trưởng nói ta là phụ mẫu tái sinh của hắn, ôm hắn bắt đầu giảng đề.

Kiều Liễm còn không nghiêm túc nghe, không phải nhìn cô thất thần, thì chính là đột nhiên lại gần hôn cô.

“Kiều Liễm!”

“Cô.” Kiều Liễm lập tức ngồi xuống.

“Nghiêm túc làm bài.”

Kiều Liễm ngoan ngoãn đáp: “Vâng, cô giáo.”

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Status: Completed Author:

Tên khác: Mau Xuyên: Nam Thần, Cháy Lên Nào!
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên

Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.

Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.

Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)

Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!

Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!

Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.

# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset