Edit: Tiểu Linh Beta: Sakura
Nghe được lời nói của Phong Hàn…, Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp: “Yên tâm đi sư phụ, con hiểu.”
“Đi đi” Phong Hàn lên tiếng nói, trong một gian phòng cuối cùng cũng chỉ có một môn vũ kỹ Phượng Vũ Cửu Thiên này, mà cả điện Chu Tước lấy môn vũ kỹ này làm căn bản.
Mộ Chỉ Ly bước đi vào, sau khi nàng đi vào cửa phòng kia trong nháy mắt đóng lại. Quay đầu lại nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt, Mộ Chỉ Ly lúc này mới xoay đầu lại nhìn về hết thảy phía trước .
Phong Hàn ở trước cửa phòng híp mắt nhìn một hồi, chợt xoay người rời đi. Này Phượng Vũ Cửu Thiên muốn tìm hiểu cũng không dễ dàng, ngay cả hắn là sư phụ cũng không có biện pháp tiến hành tìm hiểu được.
Phượng Vũ Cửu Thiên này, cửa vũ kỹ này cực kỳ thần kỳ, không nói trước rất nhiều người đều không thể tìm hiểu, cho dù là tìm hiểu được nhưng khả năng tìm hiểu chiêu thức cũng không giống nhau , cách sử dụng khác nhau, bởi vì mỗi người đối mặt trạng huống cũng không giống nhau.
Dưới loại tình huống này, nếu hướng dẫn một chút thường sẽ đưa đến hiệu quả trái ngược.
Phượng Vũ Cửu Thiên, cửa vũ kỹ này có chín chiêu, nhưng là ở trong lịch sử của Thần Quyết Cung, hiểu thấu đáo chiêu thức nhiều nhất cũng bất quá tám chiêu mà thôi, trong ngày thường hiểu thấu đáo năm chiêu cũng đã rất là khó lường rồi, thậm chí có người chỉ có thể tìm hiểu được một chiêu.
Mọi kỳ tích đều ở trên người Mộ Chỉ Ly sinh ra, không biết lần này Chỉ Ly sẽ biểu hiện như thế nào. Nghĩ tới đây, trên mặt Phong Hàn cũng lộ ra một tia nụ cười nhợt nhạt, hắn tin tưởng nha đầu Chỉ Ly, dù sao nha đầu này căn bản là không cần có người bên cạnh vì nàng quan tâm những thứ gì, nàng vốn có thể đem mọi chuyện xử lý vô cùng tốt.
Mộ Chỉ Ly đánh giá gian phòng kia, cả gian phòng lộ ra vẻ vô cùng vắng vẻ trừ ngay chính giữa có một tấm bia đá đỏ như lửa ngoài ra không còn có vật gì khác. Tấm bia đá thể tích không coi là lớn, chiếm diện tích bất quá một thước mà thôi, cũng chính vì vậy mới làm cho cả căn phòng lộ ra vẻ vô cùng trống trải.
Tấm bia đá tọa lạc ở trên đài cao, màu đỏ như máu của tấm bia đá thoạt nhìn có hiệu quả dao động lòng người, trên tấm bia đá lại có khắc một con Phượng Hoàng rất sống động, phảng phất giống như tùy thời sẽ sống dậy, mỗi một cái lông chim điêu khắc hoàn mỹ và tinh sảo, nhất là thần thái của Phượng Hoàng càng làm cho người ta không thể tin tưởng đây chỉ là tấm bia đá.
Chỉ cảm thấy con chim phượng hoàng này như đang bay lên,ngọn lửa màu đỏ lại càng vì Phượng Hoàng tăng thêm một phần bén nhọn cùng kinh sợ, thời điểm Mộ Chỉ Ly đang đánh giá tấm bia đá lộ ra vẻ cực kỳ khó khăn.
Đó là một loại áp bách khó nói lên lời, loại áp bách này giống như uy nghiêm bẩm sinh lúc cấp trên đối mặt với cấp dưới , thậm chí ở trước mặt tấm bia đá Thiên Lực trong cơ thể nàng lưu động trở nên chậm chạp không ít. . . . . .
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện đầy vẻ kinh hãi, so với tấm bia đá nàng gặp ở chiến trường Thiên Huyền, tấm bia đá này cường đại hơn nhiều. . . . . . Nàng có thể cảm nhận được trong đó tản mát ra cảm giác tang thương, loại cảm giác tang thương cảm cần bao nhiêu năm mới có thể có, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái.
Ở phía trước tấm bia đá không xa có một chỗ bồ đoàn (đệm hương bồ: đệm hình tròn làm bằng lá hương bồ), hiển nhiên là để cho người ngồi xuống khi dùng. Cảm khái một lát sau, Mộ Chỉ Ly cũng không có tiếp tục lãng phí thời gian, mang theo vẻ tôn kính tâm tình ở trên bồ đoàn ngồi xuống, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Linh thức hướng tấm bia đá lan tràn đi, song linh thức Mộ Chỉ Ly lại chỉ có thể tới bên ngoài tấm bia đá, cũng là không cách nào tiến vào, phảng phất như có một loại lực lượng vô hình mạnh mẽ ngăn cản bên ngoài, nhúc nhích không được nửa bước.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng không có gấp gáp. Nếu thật là dễ dàng như vậy mà nói…, điện Chu Tước cũng sẽ không chỉ có cực ít người có thể tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên. Chẳng qua là đến tột cùng như thế nào mới có thể tìm hiểu mới là mấu chốt.
Kế tiếp, linh thức Mộ Chỉ Ly chính là không ngừng thử như thế nào mới có thể làm cho linh thức tiến vào trong tấm bia đá, dưới loại tình huống này thời gian trôi qua cực nhanh, trong chớp mắt chính là đã qua thời gian bảy ngày.
Ở nơi này trong thời gian bảy ngày, Mộ Chỉ Ly hầu như không có nghỉ ngơi, ở nơi này trong quá trình nàng phát hiện một chút rất là kì lạ, tinh thần lực tới trên tấm bia đá càng về sau tốc độ tiêu hao cực nhanh, mặc dù lấy linh thức của nàng thì cũng khong duy trì được mấy lần, hoàn toàn bị tiêu hao hết.
Cho nên thời gian bảy ngày này có thể nói nàng phần lớn thời giờ cũng là ở khôi phục linh thức, tuy nói điểm này làm cho người ta thật đáng tiếc, nhưng đối với Mộ Chỉ Ly giống như trước có chỗ tốt, bởi vì linh thức của nàng ở chỗ này tăng trưởng tốc độ nhanh hơn, so với ở bên ngoài nhanh gấp ba lần.
Hiệu quả như vậy truyền đi sợ là sẽ phải hù đến không ít người, sau khi hiểu rõ điểm này Mộ Chỉ Ly không còn để ý nữa , mỗi ngày đều không ngừng tái diễn, dù sao linh thức cũng có tác dụng không nhỏ.
Thời điểm đối chiến cùng Thư Dao nếu không phải linh thức của nàng đủ cường đại mà nói…, sợ là thua triệt triệt để để rồi, từ đó nàng cũng là biết được rõ ràng tác dụng của linh thức trọng yếu đến cỡ nào, cho nên chuyện tăng lên linh thức cũng được nàng rất chú trọng.
Hôm nay vừa lúc có cơ hội này, nàng tự nhiên không thể buông tha.
Một tháng sau.
Mộ Chỉ Ly đã không biết đây là thứ mấy nàng thử nhích tới gần Phượng Vũ Cửu Thiên rồi, linh thức của nàng từ vừa mới bắt đầu tăng trưởng tốc độ rất nhanh đến bây giờ tốc độ đã chậm lại cùng bình thường không khác, điều này chứng minh nếu tiếp tục nữa đối với linh thức của nàng đã không có chỗ tốt gì.
Nhìn trước mắt tấm bia đá, Mộ Chỉ Ly trước mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ, dường như bất luận nàng dùng cái dạng phương thức gì đi đến gần tấm bia đá, tấm bia đá này chính là thờ ơ, căn bản là không cách nào tiến vào. Điều này không khỏi làm nàng có một loại cảm giác bị thất bại, khó có thể tin mình thật cùng Phượng Vũ Cửu Thiên vô duyên?
Dĩ nhiên, loại ý nghĩ này chẳng qua là xuất hiện trong nháy mắt thôi, sau một khắc chính là bị Mộ Chỉ Ly mạnh mẽ bóp tắt đi. Nàng Mộ Chỉ Ly cho tới bây giờ không phải là dễ dàng là người chịu thất bại, há lại sẽ đơn giản như vậy liền buông tha?
Những người khác có thể, nàng tin tưởng mình cũng là có thể !
Phong Hàn nghe chấp sự hồi báo, Chỉ Ly đi vào đã một tháng, cũng là như cũ không có đi ra ngoài, sau đó chính là lộ ra một tia nghi hoặc.
Dựa theo tình trạng trước kia, hiểu thấu đáo Phượng Vũ Cửu Thiên chỉ có một tháng, sau khi đến một tháng bất luận là tìm hiểu thành công hay không, đệ tử đi vào cũng sẽ bị đưa ra . Bọn họ mặc dù không biết đây tột cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng cho tới nay đều là như vậy.
Đại môn kia ở thời gian một tháng sẽ tự động mở ra, nhưng là hôm nay đã qua thời gian một tháng, đại môn thế nhưng chưa mở, hơn nữa bên trong cũng không có truyền ra chút tiếng động nào, điều này thật sự là có chút kỳ quái.
Trương chấp sự nhíu mày nói: “Điều này thật sự là quá kỳ quái, qua nhiều năm như vậy còn chưa từng có xuất hiện qua trạng huống (tình trạng) như vậy. Điện chủ, ngươi có cần đi xem xét không?” Vốn là có đệ tử tiến vào tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên hắn là sẽ không tiến hành hồi báo , nhưng là một tháng thời gian cửa không mở ra không giống với lúc trước, huống chi người này lại là đệ tử mà Điện chủ cực kỳ coi trọng.
Nghe vậy, Phing Hàn do dự một chút cũng là khoát tay nói: “Không cần, chuyện này không nên truyền đi, nếu là có cái gì xảy ra lập tức nói cho ta biết.” Tình trạng lần này mặc dù rất là kỳ quái, ngay cả hắn cũng chưa từng thấy, nhưng là hắn cảm thấy ở trên người nha đầu Mộ Chỉ Ly này dù phát sinh cái gì dường như cũng không phải là khó mà hiểu .
Dù sao Mộ Chỉ Ly biểu hiện hôm nay cũng đã là một kỳ tích rồi, nha đầu này rất ít khi biểu hiện bình thường quá? Chẳng qua là chuyện này thật sự quá kỳ quái, nếu là truyền đi sợ là sẽ phải dẫn tới không ít đàm luận, ở kết quả cuối cùng lúc chưa đi ra hay là không để cho những người khác biết đến tốt.
“Dạ!” Trương chấp sự gật đầu nói, nếu Điện chủ quyết định như vậy, hắn tự nhiên là muốn tuân thủ.
Mặc dù hắn khong có quan hệ gì với Mộ Chỉ Ly, nhưng cũng biết nha đầu này vì điện Chu Tước tranh dành không ít thể diện, tự nhiên cũng hi vọng nha đầu này có thể tốt , hi vọng lần này sẽ không có chuyện gì.
Mộ Chỉ Ly lại một lần đem linh thức nhích tới gần Phượng Vũ Cửu Thiên, song cùng bình thường bất đồng, Phượng Vũ Cửu Thiên cũng là phan xại lại một tia linh thức, thế nhưng trực tiếp tiến vào trong đầu Mộ Chỉ Ly, tốc độ cực nhanh làm cho nàng căn bản cũng không có khả năng phản kích.
Phượng Vũ Cửu Thiên là rất cường hãn, dù đây chỉ là một tia linh thức nhỏ nhoi, nhưng là đối với Mộ Chỉ Ly mà nói cũng là cực kỳ khổng lồ, nàng chỉ cảm thấy trong đầu của mình đột nhiên nổ tung một phen, bắt đầu hỗn loạn lên.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly bắt đầu tràn ra máu tươi, chỉ cảm thấy cả đại não phảng phất giống như đã không phải là của mình, đau đớn tê tâm liệt phế làm cho người ta khó mà chịu được, trong đầu một mảnh hỗn loạn, mọi hình ảnh hiện lên một chút cũng nhìn không rõ.
Trên mặt nổi gân xanh, nếu là có người thấy bộ dáng hiện tại của Mộ Chỉ Ly sợ là sẽ phải kinh hãi nói không ra lời, bởi vì lúc này Mộ Chỉ Ly đã hoàn toàn thay đổi, đầu tóc rối bời, thất khiếu* (Thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng)chảy máu, sắc mặt trắng bệt cắt không còn giọt máu nào. . . . . .
Thời điểm máu trên mắt Mộ Chỉ ly rớt xuống Thiên Sát Cổ Giới trên ngón tay đột nhiên lóng lánh một chút, một tia ánh sáng màu đen từ trong đó chậm rãi hiện ra, theo ngón tay Mộ Chỉ Ly tiến vào bên trong cơ thể, tiến vào trong đầu của nàng. . . . . .
Sau khi xuất hiện năng lượng màu đen, trước tiên chính là đuổi theo năng lượng màu đỏ quấn quanh , lúc trước năng lượng màu đỏ mạnh mẽ vô cùng nhưng ở thời điểm nhìn thấy năng lượng màu đen phảng phất như thấy cái gì cực kỳ khủng bố, cuống quít muốn rời khỏi, song năng lượng màu đen cũng là trong nháy mắt đem nó ăn mòn . . . . .
Mộ Chỉ Ly cũng không biết qua thời gian bao lâu, dưới loại đau đớn kịch liệt này, chỉ cảm thấy có cái chết mới là giải thoát cảm giác này, chẳng qua là nàng không thể làm như vậy. Mặc dù linh thức cũng không rõ ràng, nhưng là nàng lại biết nàng nhất định phải sống, nàng cũng không phải là chỉ có một mình.
Làm Mộ Chỉ Ly tỉnh lại, nàng cả người giống như từ trong nước đi ra ngoài, hoàn toàn thấm ướt. Cả người đầy dẫy một loại cảm giác vô lực, song nàng cũng không có thời gian đi để ý đây hết thảy, lập tức chính là điều tra lên não bộ của mình .
Vừa mới kiểm tra, nàng cũng là không khỏi há to miệng, trên mặt tràn đầy bất khả tư nghị: “Điều này sao có thể?” Linh thức của nàng lại tăng trưởng lên gấp đôi, đây quả thực làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.
Khó có thể là bởi vì linh thức màu đỏ kia mới có thể làm cho linh thức của mình lớn ra gấp đôi, nếu thật sự là như thế mà nói…, cho dù đấu lại một lần nữa nàng cũng nguyện ý. Chẳng qua là Mộ Chỉ Ly cảm thấy cũng không phải là đơn giản như vậy, nàng lại nhớ được rõ ràng, lúc trước linh thức màu đỏ kia là mang theo tính công kích , lúc bị linh thức màu đỏ ảnh hưởng, linh thức của nàng gần như hỏng mất, làm sao có thể mang đến tốt như vậy?
Nhưng là trừ lần đó ra cũng là không có những lý do khác rồi, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra đây?
Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly nghi ngờ, năng lượng màu đen của Thiên Sát Cổ Giới cũng là không tự chủ nhảy lên xuống. . . . . .