Hôm ấy, Mô-za-a và KO đi siêu thị, một người đẹp bốc lửa mang theo một mùi hương quyến rũ đi lướt qua, ánh mắt Mô-za-a
bám theo, người đẹp ấy lại còn cười với anh chàng nữa.
Mô-za-a rùng mình, quay lại nhìn phía sau. KO vẻ mặt không chút cảm xúc nói: “Đừng nhìn nữa, anh đẹp hơn cô ta.”
Mô-za-a khinh bỉ: “Anh hơn người ta chỗ nào? Nhìn xem thân hình người ta kìa!”
“Anh đẹp hơn.”
“Cứt, đẹp hơn chỗ nào?”
Khẩu khí của KO bình thường đến không thể bình thường hơn: “Tối qua em nói là to quá.”
Mô-za-a thực sự nghi ngờ mình nghe nhầm, lúc ngẫm ra thì lập tức thẹn quá hóa giận: “Cút, lão đây nói khi nào.”
KO lườm anh chàng một cái.
Được… được thôi, anh thực sự đã nói thế, nhưng… Mô-za-a tức giận: “Đó là khen thân hình hả?”
“Là khen bộ phận quan trọng nhất của thân hình.”
“…!!!” Mô-za-a bó tay, chỉ còn nước lắp bắp phủ nhận: “Lão đây chẳng nói gì sất!”
“Thì không nói, nhưng em hét lên.”
“…Anh anh anh… lão đây nói không có là không có!”
“Ồ, đêm nay làm lại!”
Mô-za-a đỏ mặt tía tai đến nỗi muốn phun cả máu ra, bèn giả vờ nhìn trái ngó phải, chỉ thấy lại một mỹ nữ nữa lướt qua. Để chọc tức người nào đó, anh chàng cố ý ngắm nhiều hơn nữa, miệng còn làm ra vẻ suýt xoa tán thưởng.
“Đẹp quá đẹp quá, nhìn là biết mỹ nữ đảm đang. Thân hình gì đó cũng chỉ là chuyện nhỏ, nội hàm mới là quan trọng.”
KO cũng ngắm thêm, rồi bình luận: “Rau cô ta mua già quá, nhìn là biết không biết nấu cơm.”
“Móng tay quá dài, không thường dùng vi tính, không thể chơi game với em được, không thể giúp em vào nhà riêng trên mạng
của các ngôi sao để trộm hình riêng tư.”
Tôi có bảo anh trộm không, có bảo anh trộm không hả, tôi chỉ khen người ta đẹp là tự anh đi trộm mà, lại còn là hình chưa
trang điểm chưa photoshop, làm người ta vỡ cả mộng đẹp…
“Eo quá nhỏ, người mỏng quá, không có sức giúp em chà lưng giúp em cõng bao gạo.”
Eo! Mô-za-a điên lên: “Mắt anh nhìn đi đâu thế hả? Ai bảo anh ngắm kỹ thế làm gì! Thu ánh mắt lại ngay cho tôi!”
KO: “…”