Chương 10: Hồi Tỉnh

Hồi Tỉnh

Đêm sẽ trôi rất nhanh trong giấc mộng, đặc biệt với người mệt mỏi.

Diệp Hân Đồng mở mắt.

Trên đỉnh đầu là trần nhà chạm trổ một bức tranh thu hoa tiền nguyệt hạ, cô ngồi dậy, đột nhiên nhớ đến Mặc Tử Hiên vẫn ở trên đường.

Không tỉ mỉ quan sát đồ đạc trong phòng, cô lập tức xuống khỏi giường, lao ra ngoài.

Cửa mở ra, một chiếc thang cuốn bằng gỗ tử đằng quen thuộc, dưới nhà Mặc Tử Hiên và lão Kim ngẩng đầu nhìn cô đột ngột xuất hiện.

Thấy Mặc Tử Hiên đã bình an trở về, cô không còn kịp thương tiếc sự đau khổ của mình đêm qua, trên mặt nở một nụ cười vui sướng.

“Anh về nhà là tốt rồi.”

Nhớ ra mình còn chưa đánh răng rửa mặt, Diệp Hân Đồng quay trở lại phòng.

Trong gương cô thật nhếch nhác. Tóc tai xộc xệch, trán có vết sưng đỏ, nghiêng sang một bên, trên mặt có ba vết rạch.

Nhớ lại cảnh tượng đêm qua, lòng cô như có một tảng đá giáng vào nặng nề.

Cửa phòng đột nhiên mở ra.

Mặc Tử Hiên dựa vào cửa nở một nụ cười mê hoặc.

“Tối qua cô thế nào mà để bị thương khắp nơi thế?”

Đôi mắt trong suốt của Diệp Hân Đồng lập tức sa sầm, cô vỗ nước vào mặt, trên bồn rửa có đồ rửa sạch.

Thấy khuôn mặt kỳ dị đang nhíu mày của Mặc Tử Hiên, lòng cô khó chịu.

“Không có gì…, tối qua tôi chạy nhanh quá, vấp ngã.”

Cô vừa nói vừa bóp kem đánh răng, bỏ bàn chải vào miệng đánh răng, súc miệng rồi lại nhìn Mặc Tử Hiên trong gương, chỉ sợ anh truy hỏi kỹ càng mọi việc.

Ánh mắt anh vẫn nhìn cô đầy hứng thú.

“À phải, cô tắm đi. Trong ngăn kéo để sẵn quần áo cho cô.” Anh xoay người mang theo nụ cười.

Diệp Hân Đồng cầm lên một chiếc khăn bông mới, tùy ý lau mặt, ra khỏi phòng vệ sinh, Mặc Tử Hiên đã không còn ở đây.

Cô mở tủ quần áo, sợ ngây người.

Trong tủ là rất nhiều quần áo đủ màu sắc, cái gì cần đều có. Bên trên là quần áo treo chỉnh tề, dưới là các loại giầy, đều là giày cao gót.

Cô không đi giày cao gót.

Lật đại vài bộ quần áo, đều là không phải loại cô thường mặc.

Nhưng, nhất định phải tắm rửa thay quần áo.

Lật đi lật lại một hồi, cô lấy ra một bộ jumpsuit bó sát có đai, phía dưới là quần ống loe rộng thùng thình, để che vết cắn trên vai, cô khoác thêm một cái áo choàng màu đen.

Đi một đôi xăng đan thấp nhất.

Tiếng bụng sôi sùng sục.

Cô xuống nhà tìm cái gì ăn.

“Mặc như vậy rất đẹp.” Mặc Tử Hiên cười kỳ dị nhìn Diệp Hân Đồng từ trên xuống dưới.

“Đẹp cái gì, giầy cao như vậy đánh được ai? Lát nữa tôi về nhà thay quần áo.” Cô đi tới phòng bếp.

Vừa đúng lúc đụng phải lão Kim bưng một bát đi ra.

“Diệp tiểu thư, ăn sáng thôi.”

Cô mỉm cười cảm ơn bưng lấy.

Oa, nóng quá.

Diệp Hân Đồng tìm một cái bàn gần đó đặt xuống, nhanh tay sờ lên vành tai, đứng im một lúc rồi ngồi vào ghế chuẩn bị ăn.

Mặc Tử Hiên ngồi đối diện với cô.

“Lúc cô mê man ngủ, điện thoại kêu rất nhiều lần, tôi nghe giúp cô, một người đàn ông giọng rất quan tâm, ai vậy?”

“Phụt!” Diệp Hân Đồng thiếu chút nữa phun vào mặt anh.

Đàn ông? Cô đến bạn trai cũng chẳng có.

“Điện thoại của tôi đâu?” Cô đưa tay hỏi Mặc Tử Hiên.

Mặc Tử Hiên lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại màu hồng.

Diệp Hân Đồng vừa ăn vừa xem lại nhật ký cuộc gọi.

Oa, Vũ Văn Thành tính gọi hỏng điện thoại của cô chắc., 21 cuộc gọi nhỡ, còn một cuộc được nghe, đàm thoại hơn 5, Diệp Hân Đồng ngẩng lên nhìn Mặc Tử Hiên một cái.

Cái núi băng đó thường không hay nói nhiều, hai bọn hắn nói cái gì mà tận hơn 5p.

Yêu Giả, Thích Thật: Điện Hạ, Người Thật Là Hư

Yêu Giả, Thích Thật: Điện Hạ, Người Thật Là Hư

Score 7
Status: Completed Author:

Câu chuyện kể về hoàng cung thời cận đại, lúc mà vua không còn được cho là thiên tử nữa, thế nhưng sự tranh giành ngôi vị vẫn không kém phần khốc liệt.

Mặc Tử Hiên là một chàng hoàng tử có dòng máu lai Trung Hàn, vẻ đẹp của anh khiến hầu hết phụ nữ đều điên đảo, từ con gái của ngài Tổng thống cho đến nữ cận vệ của mình.

Diệp Hân Đồng là một cô gái hiền lành trong sáng, nỗ lực trở thành một cảnh sát vì nguyện vọng của người cha quá cố. Cô bị Mặc Tử Hiên làm dụng quan hệ, bắt đến làm cận vệ riêng cho mình với mục đích thăm dò một kho báu mà cô chưa hề nghe qua.

Vũ Văn Thành làm một thiếu gia đẹp trai con nhà quyền quý, tính tình cương nghị và rất si tình. Cha Diệp Hân Đồng đã bỏ mạng vì cứu anh, chính lúc đó ông cũng đã gửi gắm cô con gái của mình. Anh che chở cô hơn mười năm, nhưng vẫn không nói ra được tiếng lòng của mình.

Liệu anh hùng có qua được ải mỹ nhân hay tình yêu sẽ chiến thắng quyền lực? Một lòng yêu ai đó chân thành liệu có được đền đáp xứng đáng? Câu chuyện với những tình tiết bất ngờ, thú vị, nhiều cảnh nóng bỏng của nam nữ chính và sự kiện bị trinh nữ cưỡng gian của nam phụ sẽ mang đến cho các bạn nhiều cảm xúc khó đoán...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset