Chương 52: Thăm Thú Cảnh Đẹp

Thăm Thú Cảnh Đẹp

Người có tâm sự, ăn gì cũng không ngon, sơn hào hải vị nhai cũng thành sáp nến.

Diệp Hân Đồng bĩu môi, phồng mang trợn má, càng không tìm được Vũ Văn Thành, lòng càng nóng như kiến trên chảo nóng, không thể an tĩnh nổi.

“A” Mặc Tử Hiên dùng rau xà lách bọc bánh bao nướng và thịt bò giơ trước miệng Diệp Hân Đồng muốn đút cho cô.

Diệp Hân Đồng sửng sốt cũng không há mồm.

“Nhanh lên nào, có nhiều người đang nhìn đấy.” Mặc Tử Hiên nói.

Diệp Hân Đồng chau mày, há mồm.

Mặc Tử Hiên nở một nụ cười rực rõ nhét cái nắm đấy vào miệng cô.

“Tôi nói này anh đừng có làm như thế, biết rõ là đóng giả rồi, anh làm vậy tôi rất lúng túng.” Diệp Hân Đồng lúng búng rau xà lách trong mình, mơ hồ cảnh cáo.

Mặc Tử Hiên cười vui vẻ, ánh mắt long lanh.

Diệp Hân Đồng trừng mắt nhìn, hắn cười ma mãnh như thế là sao?

Mặc Tử Hiên cầm khăn giấy lau cằm Diệp Hân Đồng, vẫn cười “Cô ăn cái gì thì để ý đến hình ảnh một chút được không, rây ra khắp nơi rồi này.”

Diệp Hân Đồng muốn cướp khăn giấy trong tay Mặc Tử Hiên tự lau, tại hắn nhét một nắm xà lách to như thế vào mồm cô giờ còn nói gì, kẻ này thật đáng ghét.

Không ngờ tay cô lại bị cái tay khác của anh tóm lại.

“Cứ để tôi lau giúp cô đi, cô không biết chỗ nào mà lau.”

Diệp Hân Đồng ngẫm nghĩ thấy cũng đúng nên để cho anh lau, nhưng lại thoáng bắt gặp ánh mắt tức giận của Vũ Văn Thành, quả đấm của anh cũng nắm chặt.

Sự tức giận có thể nhìn thấy rõ, Diệp Hân Đồng nhìn anh quay đi, lần này phải giải thích thế nào đây, một lần còn có thể nói là ngoài ý muốn chứ hai lần thì…

Diệp Hân Đồng bất đắc dĩ khóc không ra nước mắt, cô trừng mắt nhìn Mặc Tử Hiên đang cười hì hì.

“Tôi no rồi, thiếu gia, tiếp theo anh muốn đi đâu?” Diệp Hân Đồng cáu kỉnh với Mặc Tử Hiên.

“Phía sau núi.”

“Phía sau núi?” Hắn lại muốn làm gì đây?

“Ừ”. Mặc Tử Hiên nhíu mày gật đầu, cái bộ mặt gian tà kia thật sự có cảm giác xấu xa “Chính là thác nước hôm qua cô nhìn thấy, theo truyền thuyết ở đó có một bảo vật ngoại lai.”

“Thôi đi, anh thật ngây thơ. Bảo vật có thật thì giờ còn được đấy, chẳng sớm bị người ta tìm ra rồi.”

“Bảo vật chỉ chờ người có duyên, không phải cô không biết đấy chứ? Đi thôi.” Mặc Tử Hiên kéo Mặc Tử Hiên đi.

Bên ngoài biệt thự, đã có xe sang trọng chờ sẵn.

Xe nhanh chóng xuyên qua một con đường xi măng bằng phẳng dừng lại. Mặc Tử Hiên lại đi vào trong bụi cây.

Diệp Hân Đồng theo sau, nhưng cô đi dép lê, mặc dù đã rất nhanh rồi, nhưng vì mới sáng ra sương mù, dưới đất thì ướt át, dép cô một lúc thì không chịu nổi rồi.

“Anh rốt cuộc muốn đi đâu? Bụi cây là nơi kẻ địch dễ phục kích nhất.” Diệp Hân Đồng không nhịn được đứng sau lưng Mặc Tử Hiên kêu lên.

“Sắp đến rồi, không nghe tiếng nước chảy à, đó chính là thác nước.” Trong chớp mắt Mặc Tử Hiên đã biến mất.

Diệp Hân Đồng vội vàng đuổi theo, cô nghe thấy tiếng nước chảy xối xả.

Vượt qua một khe núi hẹp, trước mắt một khoảng bao la sáng sủa, chỗ này đã được sửa sang lại thật là đẹp.

Diệp Hân Đồng ngây người tại chỗ.

Một chiếc ghế bằng mây uốn treo trên cây, lung lay trước gió, như mời gọi người qua đường ngồi vào. Khung cảnh tuyệt đẹp với sắc màu rực rỡ như trên thiên đường.

Dưới thác nước, sương mù quanh quẩn không muốn tản đi, tạo nên một cảnh tiên giữa trần gian, đám sương sớm phản chiếu ánh mặt trời như đường lên thiên đường, đẹp không sao tả xiết.

“Thì ra thực sự có bảo vật ngoại lai.” Diệp Hân Đồng tự lẩm bẩm, say mê trong cảnh đẹp thiên nhiên ban tặng.

Yêu Giả, Thích Thật: Điện Hạ, Người Thật Là Hư

Yêu Giả, Thích Thật: Điện Hạ, Người Thật Là Hư

Score 7
Status: Completed Author:

Câu chuyện kể về hoàng cung thời cận đại, lúc mà vua không còn được cho là thiên tử nữa, thế nhưng sự tranh giành ngôi vị vẫn không kém phần khốc liệt.

Mặc Tử Hiên là một chàng hoàng tử có dòng máu lai Trung Hàn, vẻ đẹp của anh khiến hầu hết phụ nữ đều điên đảo, từ con gái của ngài Tổng thống cho đến nữ cận vệ của mình.

Diệp Hân Đồng là một cô gái hiền lành trong sáng, nỗ lực trở thành một cảnh sát vì nguyện vọng của người cha quá cố. Cô bị Mặc Tử Hiên làm dụng quan hệ, bắt đến làm cận vệ riêng cho mình với mục đích thăm dò một kho báu mà cô chưa hề nghe qua.

Vũ Văn Thành làm một thiếu gia đẹp trai con nhà quyền quý, tính tình cương nghị và rất si tình. Cha Diệp Hân Đồng đã bỏ mạng vì cứu anh, chính lúc đó ông cũng đã gửi gắm cô con gái của mình. Anh che chở cô hơn mười năm, nhưng vẫn không nói ra được tiếng lòng của mình.

Liệu anh hùng có qua được ải mỹ nhân hay tình yêu sẽ chiến thắng quyền lực? Một lòng yêu ai đó chân thành liệu có được đền đáp xứng đáng? Câu chuyện với những tình tiết bất ngờ, thú vị, nhiều cảnh nóng bỏng của nam nữ chính và sự kiện bị trinh nữ cưỡng gian của nam phụ sẽ mang đến cho các bạn nhiều cảm xúc khó đoán...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset