»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
– Ăn mòn thần hồn?
Hắc Minh, Lục Minh hút ngụm khí lạnh, vẻ mặt kinh sợ. Trên Thần Hồn đại lục, Thần Hồn Chiến Sĩ là cường đại nhất. Thần hồn là gốc của Thần Hồn Chiến Sĩ, nếu thần hồn của võ giả bị hao mòn thì thì còn đánh cái gì?
Mặt Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế không chút thay đổi, lạnh nhạt nói:
– Thần hồn thảo đằng? Còn có thể ăn mòn thần hồn? Hừ hừ, thế này không phải thần hồn vượt thiên giai, chắc thuộc loại thần hồn đặc biệt. Nhưng như vậy cũng khá rồi, nếu không chết yểu thì mấy chục năm sau có lẽ thành tựu của hắn không thấp hơn lão tử.
Tuy Thanh Minh rất tin tưởng lời Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế nói vẫn kiềm không được hỏi:
– Tại sao sư phụ khẳng định như vậy?
Thanh Minh đang hỏi chuynẹ thần hồn. Quân Thần Độc Cô Hành nhíu mày, thần hồn của Tiêu Lãng bá đạo như vậy mà Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế không kêu hắn lại đây phóng thần hồn ra để quan sát đã kết luận không phải vượt qua thiên giai?
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế lạnh lùng cười:
– Thần hồn vượt qua thiên giai tức là thánh giai, thánh giai thần hồn có khí cơ cực kỳ cường đại, dù không triệu hoán lão tử cũng có thể cảm ứng được. Năm đó lão tử đi ra ngoài phiêu bạt từng thấy vài loại thánh giai thần hồn. Khí cơ của thánh giai thần hồn cường đại đến nỗi đừng nói là lão tử, dù ngu ngốc như Thanh Minh tới gần cũng sẽ cảm ứng được.
Mọi người ồ à, lộ vẻ ngưỡng mộ thánh hồn thánh cấp cường đại. Quân Thần Độc Cô Hành hơi thất vọng, gã còn tưởng đâu thần hồn của Tiêu Lãng là thánh giai thần hồn.
Mặc dù như vậy, Tiêu Lãng chấn động ba người Hắc Minh, Lục Minh, Tử Minh. Thanh Minh nói thiên phú chiến đấu của Tiêu Lãng nghịch thiên? Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế cũng nói chỉ cần Tiêu Lãng không chết thì mấy chục năm sau sẽ có thành tựu không thấp hơn lão? Câu này có ẩn ý là Tiêu Lãng có tư cách trở thành thiếu tông chủ?
Không ngờ…
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế lại lên tiếng, nhanh chóng đổi đề tài, quay đầu nhìn Quân Thần Độc Cô Hành.
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế hừ lạnh một tiếng:
– Tử điệt của ngươi sát khí quá nặng, ma tính quá sâu, không thích hợp tu luyện trong Ẩn tông. Cho dù thần hồn của hắn có mạnh hơn một chút, tư chất chiến đấu có biến thái hơn thì lão tử không cần. Ngươi hãy mang hắn đi Bắc Cương đi, chú ý khiến hắn thu lại tâm tính, nếu lỡ như nhập ma thì lão tử sẽ tự tay giết chết hắn, sẽ không nể mặt ai!
Quân Thần Độc Cô Hành suy tư, gật đầu. Tiêu Lãng đúng là sát khí quá nặng. Tiêu Thanh Y trúng độc, cái chết của Tiêu Bất Tử ảnh hưởng Tiêu Lãng quá sâu. Sau đó Tiêu Lãng đại náo Tiêu gia, liên tục giết mấy người khiến trong lòng hắn chất chứa lệ khí vô hạn. Nếu không dẫn đạo cho tốt thì nói không chừng Tiêu Lãng thật sự nhập ma.
Mấy người Thanh Minh, Hắc Minh, Lục Minh, Tử Minh tiếc nuối thở dài. Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế nói vậy là Tiêu Lãng tuyệt đối không có hi vọng vào Ẩn tông. Mấy người trầm ngâm giây lát sau liền hiểu, Ẩn tông là người thủ hộ Chiến Vương triều, cần thiếu tông chủ có tư chất thông thiên gánh vác trách nhiệm nặng nề, nhưng sẽ không lập một thiếu tông chủ có khả năng nhập ma, cho dù người này có tư chất biến thái đến đâu.
– Không nói chuyện này.
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế uống hớp trà, liếc Quân Thần Độc Cô Hành, nói:
– Nói chuyện chính đi, cần yếu lão tử giúp ngươi cái gì? Thằng nhóc khốn kiếp nhà ngươi tới cửa tuyệt đối không có chuyện tốt!
Quân Thần Độc Cô Hành đáp thẳng:
– Cứu người!
Quân Thần Độc Cô Hành giải thích rằng:
– Độc của Hoàng Tuyền Diệp trăm năm, bây giờ độc dịch đã lan tràn đến bụng. Ta dùng Hắc Đan ngươi cho tạm thời áp chế độc dịch lan tràn, cầu xin Ẩn đế ra tay cứu chữa cho nàng, Độc Cô Hành vô cùng cảm kích!
– Hoàng Tuyền Diệp trăm năm? Ngươi không nói đùa đi?
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế trợn trắng mắt, phất tay, lạnh lùng nói:
– Lão tử không có cách chữa thứ này, ngươi hãy đi tìm người khác giỏi hơn đi, ngươi có thể đi thần hồn thành, tìm các chủ của Thần Hồn các, nói không chừng hắn có thể chữa.
Quân Thần Độc Cô Hành cười khổ một tiếng, thở dài
– Ẩn đế, đừng nói là các chủ của Thần Hồn các thần long thấy đầu không thấy đuôi, dù có tìm được cũng sẽ không để ý tới tiểu nhân vật như ta. Vầy đi, chỉ cần Ẩn đế tị lành cho Thanh Y thì Độc Cô Hành ta thiếu Ẩn tông một mạng!
Lấy thân phận như Quân Thần Độc Cô Hành ra lời hứa như vậy đã rất khó, có thể nói nếu Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế cứu Tiêu Thanh Y thì lão hoàn toàn có thể khiến Quân Thần Độc Cô Hành bán mạng cho lão. Cho dù kêu Quân Thần Độc Cô Hành dẫn dắt đại quân diệt hoàng đế Vân Phi Dương thì gã sẽ không từ chối.
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế không nể mặt, không chút khách sáo nói:
– Lão tử muốn mạng của ngươi có ích gì?
– Ngươi ở trong Ẩn tông một đoạn thời gian, sao không sớm mang đến chữa trị? Nếu mang đến từ ba năm trước thì lão tử có thể tùy tay trị khỏi giúp ngươi. Bây giờ chắc độc tính đã khuếch tán toàn thân, còn cứu gì nữa?
Quân Thần Độc Cô Hành áy náy nói:
– Là ta sơ ý.
Mấy tháng trước Quân Thần Độc Cô Hành có trở về đế đô một lần, hỏi Tiêu Thanh Y chuyện cái chân của nó nhưng bị nàng nhẹ nhàng lừa gạt. Cộng với lần đó Quân Thần Độc Cô Hành chưa xác định lòng của Tiêu Thanh Y, gã không dám hỏi nhiều. Nếu khi đó Quân Thần Độc Cô Hành mang Tiêu Thanh Y đến Ẩn tông thì chắc sẽ càng dễ chữa hơn.
Quân Thần Độc Cô Hành ôm chút hy vọng cuối cùng hỏi:
– Thật sự không có cách nào sao?
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế im lặng một lúc, lạnh nhạt nói:
– Độc tính của Hoàng Tuyền Diệp phân tán, ẩn nấp trong thân thể người, căn bản không có cách nào bức ra. Nếu không thì sao Hoàng Tuyền Diệp được gọi là ba kỳ độc trên Thần Hồn đại lục? Trên Thần Hồn đại lục căn bản không có giải dược!
Người Quân Thần Độc Cô Hành run lên, vẻ mặt bất lực, trong khoảnh khắc người ủ rũ.
– Tuy nhiên…
Thấy bộ dạng Quân Thần Độc Cô Hành như vậy, Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế bĩu môi khẽ thở dài:
– Thần Hồn đại lục không có giaỉ dược không đại biểu thế giới này không có. Lão tử có thể đánh bạc mạng già giúp nàng áp chế độc tính năm năm, còn về có tìm được giải dược hay không thì phải xem ngươi. Lão tử và một người từng có lời hứa, người Ẩn tông không thể bước ra Thần Hồn đại lục. Cho nên trong vòng năm năm nếu ngươi không tìm thấy giải dược thì hyã để nàng chờ chết đi!
– Ý Ẩn đế nói đến bên kia Thần Hồn Hải?
Mắt Quân Thần Độc Cô Hành sáng lên như sống lại, mắt chớp lóe nhìn Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế gật đầu.
Quân Thần Độc Cô Hành cười to bảo:
– Năm năm là đủ rồi! Nếu trong năm năm không tìm thấy giải dược thì nghĩa là cả đời ta không lấy được nó. Dù không thể tìm thấy, có thể làm bạn bên Thanh Y năm năm cũng đã quá đủ!
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế bĩu môi, liếc mắt nói:
– Cho dù áp chế độc tính năm năm thì cũng sẽ làm ta mất mạng già, ngươi phải hứa với ta một điều kiện, nếu không thì lão tử lỗ to, đánh chết ta cũng không làm!
Quân Thần Độc Cô Hành không cần nghĩ cũng đoán được:
– Ẩn đế muốn cho Tiểu Đao tham gia Ẩn tông?
Mới rồi ánh mắt Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế nhìn Tiểu Đao như con sói đói thấy dê béo.
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế cười hì hì, nói một câu làm mọi người không dám tin:
– Lão tử muốn lập Tiểu Đao làm thiếu tông chủ!
Bốn người Thanh Minh, Hắc Minh, Lục Minh, Tử Minh ánh mắt mờ mịt. Ngay cả Quân Thần Độc Cô Hành cũng kinh ngạc. Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế không cần Tiêu Lãng mà ngược lại muốn Tiểu Đao? Còn dứt khoát nói thẳng muốn lập Tiểu Đao làm thiếu tông chủ?
Bốn người Thanh Minh, Hắc Minh, Lục Minh, Tử Minh biết rõ nếu thiếu tông chủ của Ẩn tông không ra ngoài ý muốn thì chính là tông chủ đời tiếp theo. Tư chất của bốn người Thanh Minh, Hắc Minh, Lục Minh, Tử Minh thế hệ này nếu đặt ở Thần Hồn đại lục thì coi như tuyệt đỉnh, nhưng mười năm trước Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế nói cho họ biết, bọn họ tuyệt đối không có khả năng trở thành thiếu tông chủ, cắt đứt ý niệm của bốn người.
Bây giờ Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế muốn lập một thiếu niên không thức tỉnh thần hồn, tư chất không tính tuyệt đỉnh làm thiếu tông chủ, thậm chí không hỏi ý kiến các trưởng lão trong Ẩn tông?
Quân Thần Độc Cô Hành nheo mắt, đáy mắt chớp lóe ánh sáng, lập tức nắm bắt mấu chốt sự việc.
Quân Thần Độc Cô Hành hỏi Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế sự thật:
– Ẩn đế, chủng tộc của Tiểu Đao cực kỳ mạnh sao?
Không biết có phải Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế thật sự không biết hay là cố ý giả ngu, nói mơ hồ:
– Cái này lão tử cũng không rõ ràng, miễn cưỡng tạm được, bồi dưỡng thì mạnh hơn bốn tên phế vật Thanh Minh, Hắc Minh, Lục Minh, Tử Minh một chút. Độc Cô Hành, rốt cuộc ngươi có đồng ý hay không? Không chịu thì thôi!
Khóe môi Quân Thần Độc Cô Hành cong lên, cười nói:
– Chỉ cần Ẩn đế có thể hỗ trợ ức chế độc tính của Thanh Y thì đừng nói là Tiểu Đao trở thành thiếu tông chủ của Ẩn tông, kêu hắn bán mạng cho ngươi hắn cũng nguyện ý.
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế cười to bảo:
– Tốt!
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế quyết đoán nhanh chóng, lập tức ra lệnh:
– Hắc Minh, đi mời nhị sư thúc, tam sư thúc của ngươi xuất quan, ta muốn khai lô luyện đan. Và hỏi xem Cẩu Thả có muốn làm trợ thủ không? Nếu muốn thì kêu Cẩu Thả lập tức lăn đi Luyện Đan các. Cẩu Họa Dược Vương miễn cưỡng đủ tư cách làm trợ thủ.
Quân Thần Độc Cô Hành yên tâm, bái tạ Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế, theo Thanh Minh dẫn dắt đi hướng lầu các Tiêu Thanh Y ở.
Chờ khi Quân Thần Độc Cô Hành đi xa, Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế đột nhiên đứng dậy cười nói với Lục Minh, Tử Minh:
– Lần này Ẩn tông nhặt được bảo rồi, nếu Tiểu Đao thật sự là chủng tộc viễn cổ đó thì ba mươi năm sau Ẩn tông chúng ta sắp diệt hai tông khác, xưng bá đại lục!