»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Từ khi võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh liếc mắt qua thì Thiên Tầm đã hành động, Huyền khí vòng quanh đôi chân. Thiên Tầm không chọn huyền hoá khí giáp mà là vác Tiêu Lãng chạy nhanh ra sau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh phóng ra đao mang nửa vầng trăng dài hơn mười thước đánh vào lùm cây nơi hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng ẩn núp. Đất đá bay đầy, bụi mù mịt. May mà Thiên Tầm phản ứng nhanh, nếu bị đao mang này chém trúng sợ là hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng thành mấy khúc.
– Còn muốn trốn? Một Chiến Tôn cảnh, một người không có bất cứ sức chiến đấu nào? Không lẽ thứ quái dị này do hắn làm ra? Không được, hai người này phải chết!
Mắt võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lóe sát khí, tăng nhanh tốc độ đuổi theo hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng mang theo Tiêu Lãng chạy hướng hoàn toàn trái ngược với đám người Trà Mộc bỏ trốn. Trà Mộc, cường giả Trà gia thỉnh thoảng nhìn ra ra sau cảm ứng, chợt nghe một tiếng hú, tiếng nổ điếc tia. Giờ phút này, mọi người mắt sáng rỡ. Tuy không biết đại quân Huyết Man tử gặp phải chuyện gì nhưng ít nhất bọn họ được cứu rồi.
Trà Mộc và cường giả của Trà gia liếc nhau, thấy nghi hoặc trong mắt đối phương. Bọn họ dễ dàng cảm ứng được không có đại quân đến cứu viện.
Không phải đại quân thì có vị cường giả nào ngớ ngẩn một mình đi nghênh chiến đại quân? Tuy Chiến Vương cảnh mạnh mẽ nhưng một người có thể địch nổi thiên quân vạn mã sao?
Mặc dù lòng nghi ngờ nhưng cường giả của Trà gia không chút ngừng lại, cưỡng ép vết thương trên người, chạy nhanh như bay. Không ai muốn chết, nếu đã có cơ hội tốt như vậy thì tất nhiên là trốn trước nói sau.
Cảm nhận hơi thở võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh sau lưng ngày càng xa, mọi người thở phào, lòng còn sợ hãi ngoái đầu nhìn, thầm nhủ xem như nhặt về một cái mạng.
Đám Trà Mộc thở phào, hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng thì cực kỳ kích động.
Tuy Thiên Tầm chạy rất nhanh nhưng gã mang theo một người. Tốc độ của võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh không chậm. Hai bên ngày càng gần, ban đầu cách một ngàn thước cho đến tám trăm thước, năm trăm thước, ba trăm thước.
Vù vù vù vù vù!
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh liên tục múa rìu chiến chém ra từng đao mang hình bán nguyệt dài hơn mười thước, một đường chém nát hắc sam thụ ngăn đường, thế sấm sét chém xuống người Thiên Tầm.
May mà cách nhau ba trăm thước, Thiên Tầm có đủ thời gian phản ứng lại, tránh né kịp lúc. Nhưng Thiên Tầm né tránh khiến khoảng cách giữa hai người lại bị kéo gần.
– Liều mạng!
Tiêu Lãng cắn răng, xoay người khiến Thiên Tầm trở tay xách mình, hắn đối mặt với võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh. Hai tay Tiêu Lãng bỗng múa máy, miệng lầm bầm.
– A! Sơn thần vĩ đại, xin hãy nghe con dân A Lý Sơn tộc thành tín nhất của ngươi kêu gọi, dùng lực lượng diệt thế của ngươi, vu thuần thần kỳ đánh chết dị giáo đồ này đi!
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh mờ mịt, đây là thứ quy quái gì? Sơn thần là thần gì? Vu thuật là cái quái gì?
Giây tiếp theo, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh đã hiểu.
Bởi vì thảo đằng thần hồn màu tím lại chui lên từ mặt đất cuốn người gã, điên cuồng ăn mòn Huyền khí chiến giáp của gã.
– Đây chính là vu thuật?
Tuy võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh mơ hồ cảm giác thảo đằng này càng giống thần hồn, nhưng lúcn ày Tiêu Lãng rời xa như vậy. Không ai có thể khống chế thần hồn cách thân thể xa đến thế, quan trọng nhất là thảo đằng chui ra từ mặt đất.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lập tức ngừng lại, dốc sức chặt chém thảo đằng màu tím. Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh biết rõ uy lực của thứ này, mấy chục Chiến Suất cảnh chớp mắt bị nó tổn hại nặng, Huyền khí chiến giáp của gã mà vỡ thì gã cũng phải chết.
Thiên Tầm tiếp tục chạy như bay. Khi hai người kéo khoảng cách ra xa năm trăm thước thì Tiêu Lãng lập tức thu về thảo đằng thần hồn màu tím, nếu không thì chờ khi không khống chế được, bị võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh đánh nát thảo đằng thần hồn màu tím thì Tiêu Lãng sẽ chết.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh thấy thảo đằng màu tím chớp mắt xuất hiện, gã chưa kịp công kích đã biến mất, trong mắt đầy nghi hoặc, thở phào.
Nhưng khi võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh ngẩng đầu lên mới phát hiện Thiên Tầm kéo khoảng cách ra xa ngàn thước, lại tức giận đuổi theo.
– Không ngờ binh sĩ của Chiến Vương triều này biết vu thuật khủng bố như vậy? Nếu không giết người này thì sẽ có bao nhiêu binh sĩ cấp thấp bị hắn giết chết?
Nghĩ đến đây, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh càng quyết tâm phải giết Tiêu Lãng, tốc độ tăng nhanh mấy phần.
– A! Sơn thần vĩ đại, xin hãy nghe con dân A Lý Sơn tộc thành tín nhất của ngươi kêu gọi, dùng lực lượng diệt thế của ngươi, vu thuần thần kỳ đánh chết dị giáo đồ này đi!
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh không thể kéo gần khoảng cách. Tiêu Lãng liên tục múa may bậy bạ, vận dụng ‘vu thuật’ thần kỳ làm võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh lao nhanh theo phải dừng lại tự bảo vệ mình.
Tuy Thiên Tầm toàn thân căng cứng, thần kinh căng thẳng đến cực hạn, nhưng thấy Tiêu Lãng nghiêm trang ‘cầu khấn Sơn thần’ thì dở khóc dở cười.
Chạy nhanh đi vài chục vạn thước, Tiêu Lãng chợt quát với Thiên Tầm:
– Được rồi, vòng qua cây to đằng trước xong đừng nhúc nhích. Tên Huyết Man tử này muốn lấy mạng của chúng ta thì ta sẽ giết hắn!
Thiên Tầm sớm phát hiện đã đến gần chỗ Huyền thú cường đại kia. Thiên Tầm biết Tiêu Lãng muốn lợi dụng thảo đằng thần hồn màu tím chọc giận Huyền thú, chế tạo hỗn loạn để chạy trốn. Thiên Tầm biết có lẽ hai người sẽ bị Huyền thú cường đại cùng đánh nát, nhưng Tiêu Lãng đã làm quyết định, gã không có cách nào khác hơn là nghe theo.
Vù vù vù vù vù!
Thiên Tầm như con u hồ bay ra khỏi bụi cây rậm rạp, chợt đứng im sau một hắc sam thụ, không nhúc nhích.
Thanh âm như thầy đồng của Tiêu Lãng lại vang lên:
– A! Sơn thần vĩ đại, xin hãy nghe con dân A Lý Sơn tộc thành tín nhất của ngươi kêu gọi, dùng lực lượng diệt thế của ngươi, vu thuần thần kỳ đánh chết dị giáo đồ này đi!
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh chạy theo tới cực kỳ nghi hoặc tại sao hai người không trốn? Tiêu Lãng lại thi triển ‘vu thuật’, võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh bản năng phát ra Huyền khí chuẩn bị tự bảo vệ mình.
Nhưng thứ như quỷ mị kia không xuất hiện mà mặt đất xung quanh võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh chấn động.
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh trợn to mắt nhìn xung quanh, bay lên trời, lòng cực kỳ hoảng loạn. Sao vu thuật lần này mạnh mẽ như vậy? Không lẽ là… Sơn thần xuất hiện?
Sơn thần không xuất hiện, là một thứ khổng lồ đi ra.
Đất cát tung bay, một hắc sam mộc to lớn bị lật tung, sau đó vật khổng lồ chui ra, một con mắt đỏ rực nổi điên nhìn quét xung quanh, lập tức nhìn chằm chằm vào võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh ở giữa không trung.
– Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu!
Võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh sợ hãi hồn lìa khỏi xác, người run bần bật, lập tức xoay người chạy vắt giò lên cổ.
Không chỉ có võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh bị hù sợ, hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng cũng sợ muốn chết. Thiên Tầm mang theo Tiêu Lãng chuồn đi.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu nổi tiếng như cồn trong Bắc Cương, năm ngoái mấy ngàn người bị đánh chết chính là kiệt tác của nó.
Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu, tên như ý nghĩa, nó chỉ có một con mắt, tám chân, độ cứng rắn có thể so với Huyền khí cực phẩm. Bị chân nó quét một cái thì Huyền khí chiến giáp của Chiến Tôn cảnh bình thường vỡ ra ngay, sau đó bị giết.
Cái này không quan trọng, quan trọng nhất là một con mắt của nó có thể bắn ra tơ nhện khủng bố, đây không phảil oại tơ bình thường. Huyền khí không thể chém đứt tơ nhện, đao mang Huyền khí cũng không được. Bị tơ nhện quấn, sơ suất một cái là Chiến Hoàng cảnh cũng phải chết!
Tiếc rằng tơ nhện rời khỏi thân thể Thất giai Huyền thú, Độc Nhãn Huyết Tri Chu một đoạn thời gian sẽ hỏng ngay, nếu không thì nó là tài liệu tốt nhất để chế tạo chiến giáp thánh phẩm.