– Thiên Đế Lạc Diệp ngươi cũng không biết sao? Lạc Diệp Tùng, một trong mười Đại Thiên Đế Chí Tôn tại Thiên Châu. Gia tộc Lạc Diệp đứng thứ năm trong thập đại gia tộc. Gia tộc Lạc Diệp tại phía đông nam Thiên Châu là bá chủ tuyệt đối. Vị trí của chúng ta bây giờ là Lạc Thủy Phủ, chính là phủ vực gia tộc Lạc Diệp âm thầm khống chế. Phủ chủ thật ra là cháu trai của Thiên Đế Lạc Diệp!
Phá Hài đảo mắt nhìn Tiêu Lãng không biết phải nói gì. Sau đó nở nụ cười gian tà:
– Tiểu thư Lạc Diệp tất nhiên không phải là một tiểu thư, mà là một quả phụ. Cthời điểm húng ta đi Âu Dương phủ, đã có tin tức truyền ra, nam nhân của nàng bị nàng dùng một chiêu kiếm giết chết. Ban đầu, nếu như không xảy ra chuyện ở núi Mê Tung, ta khẳng định đã sớm đến Lạc Diệp Phủ. Tiểu thư Lạc Diệp lại là con gái duy nhất của Thiên Đế Lạc Diệp, là mỹ nhân có tiếng tại Thiên Châu. Nếu như chinh phục được nữ tử này, bản công tử tại phía đông nam Thiên Châu, sai… Tại Thiên Châu cơ bản đều có thể nghênh ngang mà đi!
– Quả phụ…
Tiêu Lãng xấu hổ sờ sờ mũi. Sở thích của Phá Hài quả nhiên đặc biệt. Hắn có chút lo lắng quan sát Phá Hài nói:
– Nếu nam nhân của nàng còn bị nàng dùng một chiêu kiếm giết chết, chứng tỏ nữ tử này rất dũng mãnh! Ngươi đi quyến rũ nàng, nhưng đừng để bị một chiêu kiếm giết chế!
– Cái rắm! Ngươi còn không biết thực lực của bản công tử sao?
Phá Hài làm dáng hất đầu, ngạo nghễ nói:
– Đạo Phá Hài của ta chính là khắc tinh của quý phụ. Chỉ cần ta ra tay không quý phụ nào không nằm dưới. Ngươi sẽ chờ ca trở thành rể hiền của đại đế Lạc Diệp đi. Đến lúc đó nếu như ngươi thực sự không ổn, cứ đi tới Lạc Diệp Phủ tìm ca đi!
Phá Hài đã quyết, Tiêu Lãng cũng không nói nhiều nữa. Hắn trầm ngâm một hồi, quyết định trước tiên tìm một nơi luyện tập thần thông bay vượt qua hư không một chút, sau đó mới quyết định đi đâu trước.
Hai người bàn bạc một hồi, quyết định ở lại đây thêm nửa tháng nữa. Tiêu Lãng đi tới nơi vắng người tu luyện thần thông bay vượt qua hư không. Phá Hài ra ngoài tìm hiểu tin tức. Sau nửa tháng cả hai sẽ đồng thời đi tới Lạc Diệp Phủ.
Tiêu Lãng một mình ra khỏi tiểu thành, đi tới nơi hoang vắng tìm một chỗ không người. Hắn lập tức vận chuyển thần thông bay vượt qua hư không, hai tay vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, năng lượng trong cơ thể đột nhiên bao phủ hai tay dùng sức kéo không trung.
Phía trước hắn nhất thời xuất hiện một vết nứt không gian tối đen. Thân thể Tiêu Lãng nhanh như tia chớp lóe lên, tiến vào bên trong khe nứt biến mất không thấy bóng dáng nữa. Rất nhanh vết nứt không gian kia liền khép lại. Xung quanh lại yên tĩnh trở lại.
Phương pháp xé rách không gian là bí pháp quan trọng nhất của thần thông bay vượt qua hư không. Rất nhiều cường giả có lẽ đều có thể xé rách không gian. Nhưng bọn họ xé rách không gian, cơ bản vết nứt không gian kia sẽ khép lại trong nháy mắt, không giống như Tiêu Lãng có thể dừng lại trong nháy mắt, khiến hắn thong dong an toàn tiến vào trong vết nứt không gian.
Đương nhiên bọn họ sẽ không có bản lĩnh di chuyển qua lại trong không gian hư vô, cũng không dám tiến loạn vào trong vết nứt không gian, bằng không chết thế nào cũng không biết.
Trong một vết nứt không gian tối đen, đưa tay không nhìn thấy được năm ngón, nhưng giờ phút này trong mắt Tiêu Lãng nhưng phát ra hai chùm sáng, có thể nhìn thấy rõ ràng vô số không gian hư vô giống như bọt biển ở xung quanh. Thân thể của hắn nhanh chóng lóe lên, lại bao vút vào trong không gian, rất nhanh tìm kiếm được một không gian hư vô trực tiếp xé rách, đi xuyên vào trong.
Không gian hư vô này rất nhỏ, bên trong cũng là một màu tối đen. Đây hoàn toàn là không gian hư vô chết, không có dưỡng khí hay bất kỳ thứ gì. Thân thể Tiêu Lãng không ngừng lại, nhanh chóng lóe lên, bay đến phần cuối của không gian hư vô, lại vận chuyển thần thông xé rách không gian hư vô, xuất hiện trong vết nứt không gian.
Tiêu Lãng tiếp tục tìm không gian hư vô, tiếp tục qua lại. Trong thần thông bay vượt qua hư không của Thanh Đế có giới thiệu rất tỉ mỉ, phải xuyên qua thế nào mới không dễ dàng tiến vào không gian hư vô sụp đổ, mới không đi lệch hướng quá xa.
– Gần được rồi. Đi ra ngoài thôi!
Sau nửa canh giờ, hai tay Tiêu Lãng phát ra ánh sáng lập lòe. Hắn giơ tay cào một cái vào trong vết nứt không gian tối đen, xé rách tấm màn không gian, lộ ra một tia sáng phía ngoài. Ánh mắt của hắn lập tức nhìn lướt qua xung quanh. Sau khi xác định gần đó không có thành trì, thân thể hắn bắn mạnh ra ngoài.
Thân thể xuất hiện ở trong vùng hoang dã, Tiêu Lãng lập tức cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh. Sau khi xác định không ai, lúc này hắn mới lấy địa đồ Thiên Châu ra, kiểm qua tỉ mỉ một hồi, thì thầm nói:
– Xem ra, ta hẳn đã xuyên qua mấy trăm ngàn dặm. Nơi này hẳn là Nam Thiên Thành ở gần Lạc Thủy Phủ chứ?
Thu hồi địa đồ, Tiêu Lãng tra xét xung quanh. Rất nhanh hắn tìm được một quan đạo. Hắn chạy tới cuối quan đạo tìm được thành thị gần đó. Sau khi hỏi han một hồi, trên mặt hắn đầy u oán, mặt mày ủ rũ than thở:
– Bay vượt qua không gian với khoảng cách ngắn như vậy, lại sai lệch trăm vạn dặm. Ta lại đi tới Hoành Nghị Phủ ở bên cạnh Lạc Thủy Phủ. Tính sai, tính sai rồi!
Vào thành đi một vòng, Tiêu Lãng lại đi ra, tìm kiếm một chỗ không người, xé rách không gian đi vào không gian hư vô trong vết nứt không gian.
Gần nửa canh giờ sau, Tiêu Lãng lại đâm xuyên tới một nơi cách đó mấy triệu dặm. Kết quả khi hắn tìm được thành thị phụ cận và so sánh đối chiếu với địa đồ. Nhưng hắn hoàn toàn trợn tròn mắt. Hắn vốn định bay vượt không gian tới Lạc Thủy Phủ, không nghĩ tới lại đến Lạc Diệp Phủ…
– Thanh Đế, thần thông bay vượt qua hư không của lão nhân gia người không tốt! Tại sao nhiều lần đều truyền tống lệch một trăm ngàn dặm như vậy? cường giả Âu Dương phủ người ta, có thể trực tiếp đến một điểm chuẩn xác. Thần thông của người lại không chuẩn được như vậy, nhưng ít nhất cũng phải ở trong một phủ vực chứ?
Tiêu Lãng truyền ý niệm vào trong Tu Di Giới oán than với di thể của Thanh Đế. Thần thông bay vượt qua hư không này không phải chỉ sai lệch một điểm hai điểm, mà sai lệch cả một phủ vực. Tiêu Lãng không dám bay vượt qua không gian quá xa. Nếu như bay vượt qua không gian với khoảng cách xa, chắc hẳn có thể sai lệch mấy vạn phủ vực…
Tiếp tục thử nghiệm, Tiêu Lãng thử hơn ba mươi lần, ngược lại đã nắm giữ thần thông bay vượt qua hư không càng ngày càng thuần thục hơn. Chỉ có điều mỗi lần bay vị trí đều sai lệch cực kỳ xa. Lần gần đây nhấ, cũng lệch nửa phủ vực.
Thấy sắp tới thời gian đã hẹn trước với Phá Hài, Tiêu Lãng cũng không dám tiếp tục tập luyện thần thông này nữa. Nếu như càng ngày càng xa thì phiền toái. Hắn chỉ có thể vào trong một thành trì lấy huyền thạch truyền tống trở về.
– Đã thu thập tin tức xong. Không cần tới ba tháng, bản công tử tuyệt đối có thể nắm được tiểu thư Lạc Diệp này. Không tới ba năm bản công tử tuyệt đối có thể được Thiên Đế Lạc Diệp tín nhiệm, quang minh chính đại lấy thân phận là con rể của Thiên Đế Lạc Diệp trở lại Phá Thiên phủ, ha ha!
Trở lại trong tiểu thành của Lạc Thủy Phủ, Tiêu Lãng vừa nhìn thấy Phá Hài, lập tức bị hắn kéo vào trong phòng. Hắn mặt mày hớn hở nói, dường như không cảm thấy nhục nhã khi tìm trăm phương ngàn kế làm Phượng Hoàng Nam.
– Chúc ngươi mã đáo thành công!
Tiêu Lãng cũng không tiện khuyên bảo. Mỗi người đều có chí riêng. Lại nói nữa muốn làm Phượng Hoàng Nam cũng phải có bản lãnh này, không phải sao? Hai người lại bàn bạc một hồi, sau đó đi tìm một tửu lâu thoải mái ăn một bữa. Tiếp đó cả hai mới bay thẳng đến truyền tống trận rời đi.
Trên đường, Phá Hài quan tâm hỏi:
– Ngươi quyết định đi đâu trước?
Trong nửa tháng này Tiêu Lãng đã suy nghĩ thông suốt. Hắn không do dự nói:
– Thanh Châu Phủ cách nơi này không xa lắm. Ta dự định đưa ngươi đi Lạc Diệp Thành, sau đó lập tức bay vượt không gian tới Thanh Châu Phủ. Thanh Đế đối với chúng ta có đại ân. Không trước làm tốt chuyện của hắn, trong lòng ta thấy hổ thẹn!
– Cái này cho ngươi!
Tu Di Giới trong tay Phá Hài lóe lên. Một lệnh bài truyền tống xuất hiện. Hắn giải thích:
– Cái lệnh bài này chỉ đánh dấu Phá Thiên phủ, cũng không đánh dấu thân phận của ta. Ngươi tùy tiện dùng, sẽ không ai nghi ngờ. Ta sẽ ở lại Lạc Diệp Thành chờ ít nhất ba năm, tạm thời không dùng tới.
Tiêu Lãng không hề nói gì, lặng lẽ thu hồi lệnh bài, đi tới truyền tống trận. Hắn đưa lệnh bài ra, võ giả canh giữ truyền tống trận lập tức mở ra truyền tống trận, đưa hai người đi tới phủ thành Lạc Thủy Phủ. Chờ đến Lạc Thủy Thành hai người không dừng lại. Tiêu Lãng lại truyền tống, trực tiếp đi tới Lạc Diệp Thành.