Quyển 5 – Chương 103: Quyển ỷ vũ sát

Quyển ỷ vũ sát

Thật ra biển Băng Tuyết cũng không tính là lớn. Không cần phải so sánh với biển Loan Luân ở phía nam, cho dù so với biển Thần Hồn ở phía đông cũng nhỏ hơn rất nhiều. Chỉ có điều trong biển Băng Tuyết có không ít hải thú. Bởi vì Bắc Minh có mấy linh mạch lớn kéo dài trong biển Băng Tuyết, cho nên linh khí thiên địa sung túc, hải thú cũng được lợi, trở nên cường đại hơn!

Sau khi Tiêu Lãng tách khỏi mọi người, hắn lập tức ngồi chiến xa chí tôn phóng xuống biển. Hắn cũng không trực tiếp nhảy vào trong biển sâu, mà một đường thuần hóa hải thú cấp thấp, đồng thời thông qua Thảo Đằng giao lưu với hải thú cấp thấp, xác định vị trí của hải thú cường đại trong biển Băng Tuyết!

Điều khiến Tiêu Lãng rất hài lòng chính là, hải thú trong biển Băng Tuyết quả nhiên cường đại. Hải thú trăm vạn năm ít nhất có năm mươi con. Có các loại chiếm lấy một khu vực. Mà ở trung tâm biển Băng Tuyết, hải vực trăm vạn dặm bên dưới ngọn núi băng còn có một con Thú Hoàng ngàn vạn năm, hoàng giả ở biển Băng Tuyết!

Tiêu Lãng cũng không có lá gan đi trêu chọc Thú Hoàng. Dù sao Huyết Tháp cũng không bị thuần hóa. Nếu chẳng may khiến cho Thú Hoàng bất mãn, hắn chắc hẳn sẽ bị Thú Hoàng này truy sát.

Một trăm ngàn dặm dưới biển Băng Tuyết, một chiếc chiến xa chí tôn bay vụt đến. Hải thú xung quanh thi nhau kinh hãi, sau đó nổi giận phóng về phía chiến xa. Cho dù Thú Hoàng và võ giả đỉnh phong nhân loại có ước định, sẽ không công kích quy mô lớn, nhưng có võ giả đến săn bắt hải thú, hải thú tất nhiên có thể săn bắt xâm lấn nhân loại.

Vèo!

Từng ký tự tỏa ra thần quang chín màu từ trong chiến xa chí tôn bay ra, ở trong biển sâu giống như từng viên trân châu mỹ lệ, phát ra ánh sáng rực rỡ, thu hút ánh mắt của những hải thú vọt tới.

Từng ký tự di chuyển với tốc độ cực kỳ nhanh, còn có thể xoay chuyển chầm chậm. Từng ký tực tự động tìm kiếm nhập vào trán của một con hải thú, sau đó con hải thú kia lập tức nhắm mắt lại. Chờ sau khi mở mắt ra, hải thú đều trở nên ngoan ngoãn thân thiện.

Vèo!

Trăm vạn phân thân Thảo Đằng bắn ra, lần lượt nhảy vào bên trong thân thể một con hải thú, truyền đạt thiện ý của Tiêu Lãng, đồng thời truyền đạt một ý niệm, sau này nếu như Tiêu Lãng cần, đều sẽ đến biển Băng Tuyết triệu tập chúng nó.

Những hải thú này bị tình đạo cảm hóa, hoàn toàn không có chống cự đối với yêu cầu Tiêu Lãng, trái lại rất hưng phấn, thi nhau truyền ra tin tức nguyện ý nghe theo sự điều khiển của Tiêu Lãng. Vào thời khắc này, những hung thú bạo ngược hung tàn này đều giống như biến thành linh thú của Tiêu Lãng. Tiêu Lãng cũng như đã trở thành vua của bọn chúng. mệnh lệnh của vua, ai dám từ chối?

– Tình đạo này thật mạnh mẽ, lại có thể làm cho vạn thú thần phục. Sau đó nếu như tu luyện tới đại thành, thuần hóa tất cả ngàn vạn năm hải thú, không phải ta sẽ có thể dễ dàng thống nhất cả Thiên Châu này sao?

Tiêu Lãng âm thầm suy nghĩ. Mặc dù hắn cũng không có mấy hứng thú đối với chuyện làm Đại Đế nhất thống Thiên Châu, nhưng trở thành Đại Đế chí cao vô thượng, đồng thời khiến Mê Thần Cung và Diệt Hồn Điện có chỗ cố kỵ, như vậy cuộc đời của hắn sẽ đặc biệt tiêu sái chứ? Không có cường giả áp đặt ở trên đầu mình, uy hiếp sinh mạng của những người kết giao với mình, thiên hạ tùy ý ngang dọc, cuộc đời như vậy mới là cuộc sống hoàn mỹ!

Trong lúc suy tư, chiến xa chí tôn của Tiêu Lãng đã tiềm hành ra ngoài mấy chục ngàn dặm. Phía trước xuất hiện một đám hải thú. Tiêu Lãng thuần hóa hải thú vô cùng đơn giản cũng rất nhanh chóng. Mười vạn chữ tình đã có thể thuần phục được mười vạn hải thú.

Mỗi lần hắn có thể liên tục đánh ra mười mấy lần như vậy. Sau hơn một trăm vạn chữ tình hắn mới cảm giác tâm thần mệt mỏi. Cho nên mỗi lần hắn đều có thể dễ dàng thuần hóa hơn một trăm vạn hải thú.

Vèo!

Từng chữ tình bắn ra, từng con hải thú cường đại có thể khiến võ giả biển Băng Tuyết nghe tin đã sợ mất mật, đã bị thuần hóa. Trong lòng Tiêu Lãng cực kỳ vui sướng và phấn chấn. Bởi vì những con hải thú bị thuần hóa này đều biến thành thần dân của hắn. Chỉ cần hắn có yêu cầu, bất cứ lúc nào cũng có thể triệu tập lại đây.

Phù!

Một đường tiềm hành, lại thuần hóa mấy vạn hải thú, hắn đã ở trong biển Băng Tuyết đợi hơn bảy, tám ngày, liên tục thả ra hơn một trăm vạn chữ tình, thuần hóa hơn một trăm vạn hải thú. Tất nhiên hắn bắt đầu cảm giác tâm thần mệt mỏi. Hắn không dám tiếp tục khinh xuất, lập tức khống chế chiến xa phóng lên phía trên, chuẩn bị tìm chỗ nghỉ ngơi một, hai ngày, sau đó mới tiếp tục đại nghiệp chinh phục biển Băng Tuyết.

Chiến xa chí tôn rất nhanh đã vọt ra khỏi mặt nước. Vận may của hắn rất tốt phát hiện ra phía xa mơ hồ dường như có một hòn đảo. Hắn suy nghĩ một chút, chuẩn bị đi vào trong hải đảo tìm một lữ quán nghỉ ngơi một ngày, thuận tiện ăn mấy bữa. Sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn sẽ lại bắt đầu tìm những hải thú trăm vạn năm này động thủ!

– Ừm?

Chờ sau khi hắn tới gần hải đảo chỉ còn cách trăm dặm, hắn lại đột nhiên phát hiện có điểm không đúng. Bởi vì hải đảo phía trước đã biến mất. Hắn mơ hồ mở trừng trừng hai mắt, tưởng tâm thần mình mệt mỏi xuất hiện ảo giác, hoặc là vừa nãy chỉ là ảo ảnh.

Trên biển xuất hiện ảo ảnh là chuyện hết sức bình thường. Tiêu Lãng cũng không để ý lắm chuẩn bị rời khỏi, tìm kiếm hòn đảo gần đó nghỉ ngơi một chút.

Chỉ có điều, trong chớp mắt hư không phía trước lại đột ngột xuất hiện vô số võ giả mang theo mặt nạ quỷ. Những võ giả kia cảm giác giống như từ trong hư không xuất hiện vậy. Tất cả bọn họ đều có thực lực vô cùng cường đại. Thực lực cấp thấp nhất cũng phải là Nhân Hoàng cảnh. Hơn nữa nhân số có tới hơn một vạn người. Quan trọng nhất là… trong đám người bọn họ còn có một người có khí tức khiến Tiêu Lãng mơ hồ cảm giác dường như là cường giả Thiên Đế!

– Quỷ vũ sát!

Tiêu Lãng đột nhiên giật mình tỉnh lại. Hắn lập tức hiểu rõ vừa nãy hắn nhìn thấy không phải là ảo giác cũng không phải là ảo ảnh. Mà hải đảo phía trước có cấm chế thần bí bố trí một ảo cảnh cực lớn!

Mà hắn đã sớm nghe nói về những võ giả mang theo mặt nạ quỷ này. Đây là quân đoàn hải tặc lớn nhất biển Băng Tuyết, quân đoàn Quỷ vũ sát. Một quân đoàn cường đại đã từng cướp sạch mấy vực diện Bắc Minh, còn có vô số thành trì Thiên Châu.

Đây là một quân đoàn vô cùng quỷ dị. Đại thủ lĩnh của bọn họ chính là một cường giả Thiên Đế có thần thông thần kỳ, có thể bố trí vô số đại trận, cấm chế. Năm đó bốn, năm vị Thiên Đế Bắc Minh liên thủ truy sát, cuối cùng lại hao binh tổn tướng, thất bại tan tác mà quay trở về.

– Trốn!

Tiêu Lãng không chút do dự quyết định. Đối phương có võ giả Thiên Đế. Nếu như hắn xông tới tấn công, tuyệt đối là dữ nhiều lành ít!

Vèo!

Tuy rằng hắn bắt đầu chạy trốn, nhưng trước tiên hắn vẫn thả ra mấy chục vạn Thảo Đằng, hóa thành vô số cái bóng màu xanh bắn nhanh về phía trước. Đồng thời hắn lấy ra Vô Tình Kiếm, tập trung đánh xuống tên Thiên Đế kia.

Vèo!

Vô Tình Kiếm Khí xé rách trời cao rời đi. Mấy chục vạn Thảo Đằng che trời kín đất gào thét bay lượn. Khung cảnh kia tuyệt đối có thể làm cho võ giả Nhân Hoàng bình thường khiếp đảm lạnh tim. Nhưng đối với võ giả mang mặt nạ quỷ lại không hề ảnh hưởng. Bọn họ không dừng lại, cũng không tránh né. Trái lại thân thể bọn họ lóe lên trong không trung.

Hơn một vạn võ giả rất quỷ dị tạo thành một đại trận thất mang tinh. Trên người mọi người đều có hồn lực vờn quanh, chớp hiện trong không trung. Mà điều càng quỷ dị hơn chính là, hồn giữa của mỗi người bọn họ lại liên kết lẫn nhau, giống như từng sợi tơ liên kết bọn họ lại với nhau.

Sau đó trong tay cường giả Thiên Đế kia xuất hiện một chiến đao bỗng nhiên vung lên chém xuống phía trước! Một đao quang với khí thế còn bá đạo, phi phàm hơn cả Vô Tình Kiếm Khí xuất hiện ở không trung. Thời điểm đạo đao quang kia xuất hiện, bầu trời đều trở nên ảm đạm. Dường như tất cả hào quang đều bị đao quang này hấp thu. Không gian xung quanh chấn động, khiến Tiêu Lãng cảm giác được một khí tức nguy hiểm trí mạng tràn ngập xung quanh.

– Cái gì?

Đao quang và kiếm khí trong chớp mắt va chạm vào nhau. Sau đó con ngươi Tiêu Lãng đột nhiên co lại, kinh ngạc kêu lên, trong mắt hắn lộ vẻ không dám tin tưởng!

Ầm!

Một tiếng nổ rung trời vang lên. Mặt nước biển trong phạm vi trăm dặm gần đó bị nổ tạo lên cơn sóng gió động trời. Vô số hải thú cấp thấp trực tiếp bị đánh chết. Mà trên không trung, Vô Tình Kiếm Khí không gì không xuyên thủng lại bị xé rách! Cho dù vậy đao quang kia cũng trở nên cực kỳ yếu, nhưng vẫn nhanh chóng bay vụt về phía chiến xa chí tôn!

Trong tay đại thống lĩnh Quỷ vũ sát rõ ràng không phải là thần binh chí tôn, nhưng hắn lại có thể dựa vào trận pháp cấm chế quỷ dị kia, phát ra một đao quang có thể đánh nát Vô Tình Kiếm Khí. Phải biết rằng Vô Tình Kiếm có thể có thể so sánh với thần binh Đại Đế!

Ầm!

Cho dù khí thế đao quang yếu đi nhiều, nhưng uy lực vẫn không thể coi thường.

Chiến xa chí tôn bị tập trung vào, căn bản không thể trốn đi, chỉ có thể chịu đựng một đòn của Thiên Đế. Vòng bảo hộ cường đại trong nháy mắt lại nổ tung. Tiêu Lãng vận dụng phòng ngự chiến kỹ Thiên Ma, đồng thời phóng thích ra mấy chục vạn Thảo Đằng hóa thành thực thể chắn ở phía trước. Mặt khác hắn còn lấy ra một chiếc khiên chắc chắn có mấy chục đạo đạo ấn cực lớn chắn ở phía trước thân thể!

Nhưng trong nháy mắt tất cả Thảo Đằng hóa thành hư vô. Hào quang trên tấm chắn chớp hiện, chia năm xẻ bảy, dù có lực phòng ngự cường đại ở trong không trung liên tục nổ tung. Thân thể Tiêu Lãng và chiến xa chí tôn đồng thời rơi vào trong biển, sinh tử chưa biết!

Yêu Giả Vi Vương

Yêu Giả Vi Vương

Score 8
Status: Completed Author:

Đây là một nam tử yêu khí lẫm nhiên, vì nữ nhân yêu quý, vì đạo nghĩa trong lòng, không tiếc đối địch toàn thiên hạ.

Bước lên câu truyện đồ thần! Nhiệt huyết và truyền kỳ, kích tình và cảm động! Long mỗ trở về, các mem ở đâu?

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset