Vị trí Sát Đảo của quân đoàn Quỷ Vũ Sát là một hải đảo khá lớn. Trên đảo cũng không có nhiều võ giả, chỉ có hơn mười vạn người, vẫn lại là già trẻ phụ nữ. Hải đảo này là căn cứ địa của bọn họ. Nơi này có thê nữ tộc nhân của bọn họ, cũng là nhà của bọn họ.
Mi lần bọn họ ra ngoài cướp, bắt ngược thật ra nhiều nhất chỉ có thể điều động 5 vạn nhân mã. Những người còn lại trấn thủ hải đảo. Mà từ sau khi Đại thống lĩnh Sát Đế của bọn họ chiếm lĩnh hải đảo này cũng chưa từng bị kẻ địch nào công phá qua. Bởi vì trên đảo không chỉ có ảo cảnh thần kỳ, còn có phòng hộ trận cường đại. Phòng hộ trận này còn cường đại hơn bất kỳ thành trì nào ở Thiên Châu. Cho dù là mười Thiên Đế đồng thời công kích cũng không thể nghiền nát. Cho nên lần trước mấy Thiên Đế Bắc Minh tiến công mới có thể thất bại tan tác mà quay trở về.
Ầm!
Nhưng ngay trong một khắc vừa nãy, mặt đất hải đảo đột nhiên phát ra một tiếng động nặng nề. Sau đó hải đảo với phạm vi mấy trăm dặm đột nhiên chấn động. Chỉ trong giây lát kia, trời rung đất chuyển, dường như thế giới này sắp bị hủy diệt!
Vèo!
Vô số võ giả kinh sợ từ trong các gian phòng trên hải đảo lao ra. Trên mặt mỗi người đều có mặt nạ quỷ. Vô số người còn ôm nữ tử và trẻ nhỏ. Trong mắt mọi người lộ vẻ hoảng sợ, nhìn hải đảo không ngừng chấn động, không biết chuyện gì xảy ra.
– Mở vòng phòng hộ ra!
Trong mắt Sát Đế thống trị Sát Đảo chớp hiện sự tức giận. Trên người hắn chỉ mặc một cái quần ngắn, trong lòng còn ôm hai nữ tử kiều mị với y phục mỏng manh. Hiển nhiên vừa nãy hắn đang ôm kiều thê mỹ thiếp ngủ.
Vòng bảo hộ rất nhanh liền sáng lên, khiến mọi người cảm giác an toàn. Nhưng rất nhanh mắt mọi người lại ảm đạm xuống. Bởi vì những tiếng động nặng nề lại từ dưới mặt đất truyền đến. Toàn bộ hải đảo lại chấn động. Vô số phòng sụp đổ. Vòng bảo hộ bao phủ toàn bộ hải đảo không ngừng lay động.
Bốn phương tám hướng cũng không có kẻ địch công kích. Dưới mặt đất lại đang không ngừng chấn động. Vậy chỉ có một giải thích duy nhất – có hải thú hoặc là võ giả cường đại đang công kích phía dưới hải đảo.
Hải đảo này lớn như vậy, đá phía dưới còn lớn hơn. Có thể làm cho cả hải đảo đều chấn động và vòng bảo hộ lay động chỉ có thể là hải thú trăm vạn năm hoặc là Thiên Đế đang công kích! Hơn nữa tần suất công kích nhanh như vậy, hiển nhiên không chỉ có một vị…
Ầm ầm ầm!
Hải đảo không ngừng chấn động. Tất cả các gian phòng trên hải đảo đều sụp đổ. Toàn bộ hải đảo trở nên hỗn độn. Mọi người hoàn toàn không biết phải làm sao. Bởi vì phía dưới tiếp tục công kích, hải đảo sẽ chìm xuống. Cấm chế trận pháp trận thạch trên hải đảo chôn dấu ở lớp bùn đất dưới hải đảo. Một khi hải đảo chìm xuống, vòng bảo hộ này dĩ nhiên sẽ bị phá huỷ.
– Chiến đội Quỷ Sát theo ta xuất chiến. Những người còn lại tự vệ, đóng vòng bảo hộ!
Sát Đế ném hai kiều thê mỹ thiếp vào không trung, trong tay xuất hiện một chiến đao, thiên lực vờn quanh sát khí ngút trời, bắn ra phía ngoài. Hơn 1 vạn võ giả mặt quỷ cũng ném vợ con mình cho võ giả khác. Toàn thân để hồn lực vờn quanh đi theo Sát Đế xông ra ngoài.
Bên ngoài hải đảo cũng không phải chỉ có một con hải thú hoặc là cường giả Thiên Đế, nhưng có một người khiến Sát Đế và hơn một vạn hải tặc đều rất bất ngờ!
Tiêu Lãng!
Hắn ngồi ở bên trong chiến xa. Chiến xa trôi lơ lửng ở trên mặt biển. Ánh mắt hắn hoàn toàn không có bất ngờ nhìn mọi người bắn mạnh ra. Khóe miệng hắn hiện ra một nụ cười nhạt, mở miệng thâm trầm nói:
– Hơn một nửa tháng trước công kích ta rất sảng khoái đúng không? Hiện tại cho các ngươi một cơ hội, thần phục ta hoặc là… tất cả chết!
Sát Đế và tất cả hải tặc đều nhìn nhau, sau đó đột nhiên cảm thấy buồn cười, giống như bọn họ vừa nghe thấy một chuyện buồn cười nhất trên thế giới, cũng làm cho bọn họ quên đi chuyện vừa nãy hải đảo thiếu chút nữa đã chìm.
– Chỉ dựa vào ngươi thôi sao?
Sát Đế giơ cao chiến đao trong tay lên, khinh thường nói. Nhưng ánh mắt hắn lại tra xét xung quanh. Hắn cũng không để ý tớiTiêu Lãng. Điều hắn lưu ý chính là ai đang công kích hải đảo.
– Không tin gia có thực lực này sao?
Tiêu Lãng thản nhiên cười, sau đó quét qua trên mặt mọi người, thâm trầm nói:
– Vậy các ngươi mở to mắt chó ra nhìn cho rõ ràng đi!
Giọng nói của hắn vừa dứt, nước biển xung quanh hải đảo nhất thời cuồn cuộn. Từng khí tức hung bạo từ dưới biển truyền đến, bao phủ trong phạm vi mấy trăm dặm. Sau đó trong biển diễn ra một cảnh tượng khiến tất cả võ giả suốt đời cũng khó quên!
Vô số hải thú từ trong biển nhô ra, đông tới mức đếm không hết. Phải có tới trăm vạn con. Hơn nữa tất cả hải thú đều từ ba mươi vạn năm trở lên. Quan trọng nhất là, bên cạnh Tiêu Lãng có mười tám con hải thú cường đại khiến Sát Đế cũng cảm giác nghẹt thở. Chúng chỉ ngẩng cao cái đầu khổng lồ. Những đôi con mắt lạnh lẽo khiến linh hồn Sát Đế run rẩy.
Tiêu Lãng ngồi yên tĩnh ở trên chiến xa chí tôn, Bên cạnh mười tám con Thú Vương trăm vạn năm vờn quanh. Đúng vào lúc này hắn không giống như một con người, mà là một con Thú Hoàng hình người, một con Thú Hoàng hình người có thể hiệu lệnh vạn thú!
Cục diện quỷ dị như thế, khiến tất cả mọi người khiếp sợ run rảy. Giờ phút này chiến đội Quỷ Sát đi theo Sát Đế xuất chiến thực lực thấp nhất đều là Nhân Hoàng nhất trọng. Võ giả Nhân Hoàng đỉnh phong còn có mấy trăm người. Nhưng hải thú phía dưới thấp nhất đều là ba mươi vạn năm, vậy hải thú phía dưới thực lực ít nhất cũng có thể tương đương với Nhân Hoàng nhất trọng, hơn nữa phải có tới trăm vạn con. Còn không biết có bao nhiêu con ẩn nấp ở trong biển sâu nữa. Hải thú chín mươi năm còn có ít nhất mấy ngàn con!
– Thần phục?
Sát Đế không thần phục làm cho người ta không lấy làm lạ. Nhưng không thần phục có lẽ hắn có thể trốn thoát, thủ hạ của hắn đều sẽ phải chết trận, không có một người nào có thể sống sót!
Mà trên thực tế, võ giả trong hải đảo cũng không chỉ đơn thuần là thủ hạ của hắn, phần nhiều chính là người trong tộc hắn. Tổ tiên bọn họ đã từng là một đại gia tộc Thiên Châu sau đó bị kẻ thù thiếu chút nữa diệt tộc, bất đắc dĩ cả tộc mới di chuyển tới biển Băng Tuyết. Sở dĩ bọn họ vẫn mang theo mặt nạ quỷ, bởi vì không muốn để người ta nhận ra thân phận của bọn họ, khiến tổ tông bọn họ hổ thẹn.
Toàn cả gia tộc bọn họ nghỉ ngơi lấy sức ở trong biển Băng Tuyết, tìm thêm nhân mã. Bọn họ hóa trang thành hải tặc cướp bóc khắp nơi thu được vô số tài nguyên bảo vật, khiến gia tộc trở nên càng cường đại hơn. Bọn họ vẫn ảo tưởng chờ gia tộc cường đại, sẽ lại xông trở về Thiên Châu nhận được vinh quang và tôn trọng.
Cho nên giờ phút này Sát Đế cực kỳ bối rối!
Tiêu Lãng lại chờ không được. Đám người Hồng Đậu vẫn đang ở Bắc Minh chờ hắn. Hắn đã làm chậm trễ quá nhiều thời gian. Cho nên tay hắn nhẹ nhàng vung lên, quát lớn:
– Giết!
Trên tay đám hải tặc này đã nhuộm vô số máu tươi, chết không hết tội! Hắn muốn cho bọn họ thần phục nhưng thật ra bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể nảy lòng tham. Hắn cũng không cho rằng đám hải tặc này sẽ thật sự thần phục. Cho dù thần phục hắn cũng không yên lòng. Cho nên hắn mới hạ lệnh để hải thú công kích.
Mệnh lệnh vừa ra, trên biển nhất thời phong vân biến sắc!
Trăm vạn hải thú đồng thời công kích tình cảnh chấn động lòng người tới mức nào?
Nhìn tình cảnh giờ lúc này có thể lĩnh hội được. Nước biển cuồn cuộn, hóa thành sóng lớn ngàn tầng. Vô số hải thú bắn mạnh lên, che trời kín đất. Trên người Thú Vương Điện Man bắn ra từng đạo hồ quang. Trong miệng Thú Vương Sư Đồn bắn ra từng đạo ánh sáng màu xanh lục…
Giữa không trung, chỉ trong chốc lát các loại thần thông của hải thú, công kích kỳ lạ quỷ dị, khiến nhật nguyệt đều ảm đạm. Thế giới giống như sắp bị hủy diệt!
– Bày trận!
Sát Đế bắt đầu rống lên. Trong nháy mắt hơn một vạn người phía sau hắn bừng tỉnh. Những thân thể ở sau lưng hắn xê dịch, sắp xếp ra một đại trận Lục Mang Tinh quỷ dị. Phía ngoài thân thể của bọn họ,hồn lực vờn quanh, liên kết với nhau. Dường như giờ phút này bọn họ không phải là một đám người, mà là một người.
Lần này Sát Đế không có bắn ra đạo công kích cường đại kia. Khi bên ngoài cơ thể bọn họ hình thành một vòng bảo hộ bảy màu cực lớn, Sát Đế có ý đồ dựa vào vòng bảo hộ cường đại chống lại công kích của trăm vạn hải thú.