Một bên là võ giả nhân loại, một bên là quái vật dị tộc, cùng có thân thể cường đại như nhau, cùng là linh hồn rất mạnh. Quan trọng nhất là sau khi tu luyện thì năng lượng trong người y hệt nhau?
Tình hình quái dị này xảy ra trước mắt Tiêu Lãng làm hắn rất kinh ngạc, cảm giác đầu tiên trong đầu là hắn cứ tu luyện thì phải chăng sẽ biến thành Vực Ngoại Thiên Ma?
Nhưng rất nhanh Tiêu Lãng xua đi suy nghĩ này, bởi vì Thiên Ma Đại Đế tu luyện đến đệ bát trọng đều chưa từng biến dị, giờ hắn mới có đệ thất trọng thì sợ cái gì? Chuyện sau này chờ sau này tính. Nếu Tiêu Lãng may mắn độ qua tâm ma lần thứ bảy thì có thể gặp Thiên Ma Đại Đế lần nữa, khi đó hỏi chuyện.
Vấn đề bây giờ là… Có nên nuốt năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma hay không?
Nếu nuốt năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma thì Tiêu Lãng sẽ iên tục biến mạnh, cảnh giới đệ thất trọng tăng lên. Nhiều Vực Ngoại Thiên Ma như vậy có lẽ giúp Tiêu Lãng đạt đến đỉnh đệ thất trọng chiến kỹ Thiên Ma luyện thể. Một khi đến đỉnh, thực lực của Tiêu Lãng sẽ thay đổi trời long đất lở. Bởi vì Liệt Thần Thủ cường đại theo thân thể, nếu Tiêu Lãng đạt đến đỉnh đệ thất trọng nói không chừng tập kích có thể giết cường giả Bán Thần cảnh.
Đỉnh đệ thất trọng dựa vào cơ thể cường đại có thể càn quét Đại Đế, nhưng mà… Nếu đạt đến đỉnh thì không thể vào cấm địa cổ thần. Hơn nữa năng lượng trong người dị tộc nếu Tiêu Lãng nuốt vào có bị biến dị không?
Lại là lựa chọn!
Tiêu Lãng cực kỳ rối rắm, phớt lờ luôn thảo đằng thần hồn màu lam mấy lần truyền âm hỏi hắn có muốn truyền năng lượng không.
Mị Nhi một lần nữa truyền âm:
– Chủ nhân, có tiếp tục tuyền năng lượng không?
Tiêu Lãng giật mình tỉnh lại, mắt lóe tia dứt khoát.
Tiêu Lãng cắn răng nói:
– Truyền, truyền hết tới đây!
Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ lục trọng đã tiêu phí nhiều huyền thạch, rất có thể đệ thất trọng hơn đệ lục trọng gấp mười lần, vậy là sẽ hao phí mấy chục ức thậm chí là trăm ức huyền thạch.
Nhiều huyền thạch như vậy trừ phi đào rỗng hết huyền thạch trong linh mạch Thiên Châu. Mới gần hai năm mà thực lực của Vân Tử Sam miễn cưỡng đến Chí Tôn Thiên Đế, cứ tiếp tục như vậy cjhắc chắn nàng sẽ vượt qua hắn. Dù Tiêu Lãng có đào hết huyền thạch trong Thiên Châu cũng cần thời gian, không chừng đợi khi hắn đào ra huyền thạch luyện hóa thì Vân Tử Sam đã đột phá Bán Thần cảnh.
Gan nhỏ chết đói, gan to no chết. Con người có gan thì mới làm giàu!
Tiêu Lãng quyết định liều mạng.
Tiêu Lãng khiến Tiêu Ma Thần tiếp tục hộ pháp, phân thân thảo đằng thần hồn màu lam tới lui suốt, truyền năng lượng nó nuốt cho hắn. Tiêu Lãng lập tức luyện hóa những năng lượng này, thân thể liên tục biến mạnh lên.
Tiêu Lãng đại khái cảm ứng, nuốt năng lượng một con Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp sánh bằng năng lượng trong hai mươi viên huyền thạch!
– Tốt lắm.
Tiêu Lãng rất vừa lòng. Nếu Tiêu Lãng nuốt một ức Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp thì tương đương với luyện hóa hai mươi ức huyền thạch. Hai mươi ức huyền thạch… Dù Tiêu Lãng dùng hết mạch khoáng Thiên Châu, muốn có nhiều huyền thạch như vậy cũng phải mất mấy năm.
Nếu đã quyết định nuốt năng lượng trong người Vực Ngoại Thiên Ma thì Tiêu Lãng không nghĩ nhiều, lập tức tiến vào trạng thái linh hồn xuất khiếu, vậy thì không chỉ có thể luyện hóa, nuốt năng lượng mà còn có thể phát hiện tình huống xung quanh, không cần Tiêu Ma Thần hộ pháp.
Một đống Vực Ngoại Thiên Ma bị nuốt. Rất nhanh, Vực Ngoại Thiên Ma xung quanh thành đống xương. Đám Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp phấn chấn tinh thần, phản công. Mấy chục con thú hoàng càn quét, những Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp không phải đối thủ, một khi bị trọng thương sẽ bị thảo đằng thần hồn màu lam nuốt ngay.
Một canh giờ!
Nguy hiểm phía nam tạm thời được khống chế. Tiêu Lãng ngừng luyện hóa năng lượng, khống chế thảo đằng thần hồn màu lam xông hướng bắc.
Diệt Hồn thấy bóng dáng Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần chạy tới thì mừng như điên, trách móc:
– Tiêu Lãng, sao bây giờ nguiw mới đến? Chậm chút nữa thì đám Diệt Thiên sẽ chết.
Tiêu Lãng liếc qua, thấy Âu Dương Lãnh Mạc người đẫm múa. Nửa người Diệt Địa máu thịt nhầy nhụa, một cánh tay lộ xương trắng hếu rớt giữa không trung.
Tiêu Lãng phớt lờ vết thương của hai sứ giả Diệt Thiên, Diệt Địa của Thần Hồn Điện và vài Thiên Đế Bắc Minh, dặn dò Diệt Hồn, sơn chủ của Phổ Đà sơn:
– Điện chủ, sơn chủ, làm phiền các ngươi dẫn Thiên Ma vương đi!
Thảo đằng thần hồn màu lam rít gào bay ra, cắn nuốt Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp.
– Được.
Diệt Hồn, sơn chủ của Phổ Đà sơn luôn chờ Tiêu Lãng đến. Diệt Hồn, sơn chủ của Phổ Đà sơn vội nhảy vọt, dốc hết sức công kích hơn mười con Thiên Ma vương ở phía xa rồi… Cắm đầu chạy.
Không ngờ lần này Thiên Ma vương không đi theo hết mà để lại một con. Tiêu Lãng cười nhạt nhìn hai sứ giả Diệt Thiên, Diệt Địa của Thần Hồn Điện.
Tiêu Lãng nói:
– Đi lên ngăn cản đi, nếu thảo đằng thần hồn màu lam của ta bị đánh nát thì mọi người tiêu đời!
Diệt Thiên sứ giả nhe răng suýt sao bắn ra một luồng công kích, trông mong nhìn Tiêu Lãng.
Diệt Thiên sứ giả hỏi:
– Tiêu Lãng… Trị thương cho chúng ta đi?
Tiêu Ma Thần hừ lạnh, tức giận vì Diệt Thiên sứ giả da mặt dày. Lúc trước Diệt Thiên sứ giả suýt giết Tiêu Lãng, giờ còn có mặt mũi kêu hắn hỗ trợ.
Tiêu Lãng mỉm cười nói:
– Chữa trị cho các ngươi thì được rồi, nhưng lúc này thảo đằng đang cắn nuốt, ta sợ nó lỡ… Nuốt luôn các ngươi!
– Hừ! Coi như ngươi giỏi!
Hai sứ giả Diệt Thiên, Diệt Địa sống lưng lạnh toát nhìn Vực Ngoại Thiên Ma liên tục biến thành bộ xương, không dám kêu Tiêu Lãng chữa trị, nhanh chóng bay tới trước liều mạng bvới con Thiên Ma vương.
May mà các cường giả trong không gian hư vô đi ra hết, liên tục có người chi viện. Bởi vì Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp đã có Tiêu Lãng ôm đồm, mọi người chỉ cần công kích vài Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp và con Thiên Ma vương, dù không thể thanh trừ nhưng muốn ngăn cản thì dễ như chơi.
Chỉ hơn nửa ngày…
Tình hình lập tức biến đổi. Bởi vì mấy ngàn vạn Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp bị cắn nuốt, đợt công kích thứ nhất của quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma bị ngăn lại. Sáu cường giả Bán Thần cảnh dẫn theo đám Thiên Ma vương vòng quanh tây bộ, chuẩn bị tiêu diệt từng tên.
Bên này, các cường giả Đại Đế dẫn theo một đám cường giả Chí Tôn Thiên Đế, Thiên Đế đi theo Tiêu Lãng phản công. Tuy tốc độ phản công rất chậm, cần có thời gian tiêu diệt những Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp. Ngẫu nhiên có Thiên Ma vương lạc bầy, cần Chí Tôn Thiên Đế, Thiên Đế hợp sức mới giết được, nhưng tình hình đã hoàn toàn thay đổi.
Tây bộ rất lớn.
Mấy ức Vực Ngoại Thiên Ma không tụ tập một chỗ, tuy quân đoàn đỉnh cường giả nhân loại từ tám trăm vạn người chết đi còn lại chưa đến trăm vạn nhưng có thể sống sót đều là siêu cường giả. Bây giờ nhóm người này không phải ođói mặt Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp đầy trời, chỉ cần từ từ thanh trừ Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp thì không thành vấn đề.
Mấy ngày trôi qua.
Vực Ngoại Thiên Ma ở trung bộ Thiên Châu đã bị tiêu diệt gần hết. Thiên Ma vương bị sáu cường giả Bán Thần cảnh liên hợp giết bốn, năm con. Tin tức truyền ra, Thiên Châu chấn động, mọi người reo vui. Nhiều tộc nhân đại gia tộc đi vào không gian hư vô cũng bay ra hỗ trợ.
Không ai muốn cả đời, thậm chí là con cháu đời đời sống trong không gian hư vô nho nhỏ. Có thể giữ Thiên Châu là chuyện phấn chấn lòng người nhất đối với mọi người.
Sáu cường giả Bán Thần cảnh và Tiêu Lãng nổi tiếng như sấm bên tai trong Thiên Châu. Đặc biệt là công thần lớn nhất, Tiêu Lãng, hắn như cứu thể chủ của Thiên Châu.