Nghe Vân Tử Sam quát, tim Tiêu Lãng run lên, suýt lao ra chiến đấu. Nhưng một giây kia, ma xui quỷ khiến Tiêu Lãng không nhúc nhích, càng che giấu hơi thở, thảo đằng thần hồn màu lam núp dưới đấtk o dò xét.
– Hừ! Hừ! Tiêu Lãng, còn trốn tránh gì nữa? Nam nhân như ngươi có thấy mất mặt không? Đừng để tiểu nữ tử như Tử Sam xem thường!
Giọng Vân Tử Sam lại vang lên, mắtn hìn bốn phía, dường như đã phát hiện ra Tiêu Lãng núp gần đó.
Tiêu Lãng vẫn không nhúc nhích.
Tiêu Lãng không quan tâm Vân Tử Sam khích tướng. Cách xa như vậy, trừ phi Vân Tử Sam khống chế cấm chế đại điện này, nếu không thì nàng tuyệt đối không thể phát hiện ra hắn. Thi đế công kích Vân Tử Sam liều mạng như vậy, nàng không thể nào khống chế cấm chế.
Vân Tử Sam có trí tuệ rất yêu nghiệt, Tiêu Lãng không thể không đề phòng nàng đang lừa hắn. Cho dù không phải lừa thì Tiêu Lãng sẽ không ra mặt, chờ Vân Tử Sam và Đại Đế kia lưỡng bại câu thương rồi đi ra chẳng phải tốt hơn sao?
Tất nhiên là Vân Tử Sam lừa Tiêu Lãng.
Vân Tử Sam chỉ nghi ngờ chứ không xác định Tiêu Lãng ẩnn úp xung quanh. Tiêu Lãng hét hai lần không thấy Tiêu Lãng xuất hiện thì thở phào, tập trung đối phó thi đế trước mắt.
Vân Tử Sam hét lên:
– U Minh Hỏa bình, khởi!
Bình ngọc trong tay Vân Tử Sam sáng lên, một luồng lửa xanh bay ra khỏi miệng bình hóa thành con chim lửa xông hướng chín thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đằng trước.
Mới rồi Vân Tử Sam chiến đấu mà không lấy ngọc bình ra, khỏi nói cũng biết nó là báu vật giữ mạng. Ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa bay hướng chín thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế trước mặt, nơi đi qua không khí vặn vẹo, có thể thấy nhiệt độ rất cao.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa nhanh chóng vòng quanh một thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, u minh chi hỏa màu xanh đốt cháy người thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế. Chí Tôn Thiên Đế biến thành thi đế có lực lượng cực kỳ cường đại, dù là thần binh Chí Tôn bắn ra công kích cũng khó làm nó nổ tung. Giờ phút này, thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị u minh chi hỏa thiêu đốt thành tro. Thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế nhanh chóng biến mất trên bầu trời, không chừa mẩu xương.
– Quả nhiên có chí bảo!
Tiêu Lãng không cần dùng thảo đằng thần hồn màu lam cảm nhận, cách mấy vạn thước đều cảm giác không khí biến nóng cháy. Tiêu Lãng thông qua thảo đằng thần hồn màu lam cảm ứng thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế nhanh chóng bị đốt cháy, cảm giác sống lưng lạnh toát. May mà lúc đầu Tiêu Lãng không lỗ mãng ra tay, mới rồi không bị Vân Tử Sam dụ ra ngoài, nếu không thì bây giờ hắn cũng bị đốt thành tro rồi.
Lực lượng thân thể của Tiêu Lãng rất cường đại nhưng không hơn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bao nhiêu. Thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị diệt ngay lập tức, Tiêu Lãng chống được khoảng một, hai giây là cùng.
Diệt Hồn có được nhiều báu vật trong này, không thể nào không cho Vân Tử Sam một, hai cái phòng thân. Thanh Phương thuẫn gì đó và U Minh Hỏa bình đều là báu vật trong này, nếu không thì đã chẳng mạnh mẽ như vậy.
Tiêu Lãng thấy nhức đầu. Vân Tử Sam có phòng ngự thuẫn cường đại, vũ khí công kích sắc bén như vậy thì làm sao hắn giết nàng được?
Phía trước chợt vang tiếng hú quái dị:
– Khục khục!
Cuộc chiến đã leo thang. Tiêu Lãng không nghĩ nhiều, tập trung khống chế thảo đằng thần hồn màu lam điều tra tình huống.
Vân Tử Sam chưa giết hết mấy thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, bỗng cường giả ngồi trên vương tọa đóng băng hành động. Tay người này cầm cây quyền trượng, đầu đội quan hoàng, mặc long bào màu đen, trông như một đế vương. Trong mắt người này lóe tia sáng âm u như thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế nhưng người dâng trào sinh mệnh nguyên lực, trông như một người sống. Không, càng như là cương thi.
– Khục khục!
Cương thi liên tục phát ra tiếng hú rợn tóc gáy, vọt hướng Vân Tử Sam. Cương thi vung quyền trượng, khí lạnh rít gào bay ra, chớp mắt tràn ngập trong đại điện mấy ngàn thước.
Khi cương thi bay ra, ngai vàng đóng băng di chuyển sang bên cạnh lộ cánh cửa màu đen, xem ra là lối vào đi thông đại điện khác.
Một luồng gió lạnh thổi qua, trong đại điện thành thế giới băng. Người Vân Tử Sam đông lại, roi bạc biến thành băng. Thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế còn lại bị đóng băng, ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa cũng bị đông.
Một thanh âm vang lên:
– Quả nhiên là cường giả Đại Đế, nhưng vẫn có chênh lệch với Đại Đế sống. Tuy sinh mệnh nguyên châu là chí bảo nhưng người đã chết, dù biến thành cương thi cũng vô dụng!
Người Vân Tử Sam lóe ánh sáng xanh, thân hình yêu kiều phá vỡ lớp băng. Công kích băng xuyên này dù mạnh nhưng vẫn không thể phá thanh Phượng thuẫn của Vân Tử Sam.
U Minh Hỏa bình lại lấp lánh ánh sáng, ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa to lớn mới rồi gấp mấy lần rít gào bay ra. Ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa bay qua đâu là băng hòa tan, nhiệt độ không khí thăng cao, vạn vật thức tỉnh. Ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa mang theo khí thế tiêu diệt tất cả rít gào bay hướng cường giả Đại Đế.
– Khục khục!
Cường giả Đại Đế cương thi giơ cao quyền trượng, khí lạnh ngưng tụ ra một con băng long, không chút yếu thế xông hướng ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa. Ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa và băng long màu sắc đều là xanh, nhưng năng lượng thì hoàn toàn trái ngược. Lửa và băng đan vào nhau xông thẳng lên chín tầng trời.
Cường giả Đại Đế cương thi xẹt đường cong giữa không trung. Khi ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa, băng long đan vàon hau thì quyền trượng mạnh đập xuống Vân Tử Sam. Quyền trượng khí lạnh lẽo, khi múa thì không gian chấn động, uy lực mạnh mẽ.
Vân Tử Sam không tránh né, ngược lại liên tục quất roi bạc, định quấn người cường giả Đại Đế cương thi. Vs làm liều, tự hào mình có lực phòng ngự cường đại, đánh cược cường giả Đại Đế cương thi không thể phá cường giả Đại Đế cương thi của nàng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Công kích quyền trượng đánh vào thanh Phượng thuẫn màu xanh ngoài người Vân Tử Sam, nàng văng ra ngoài. Roi bạc quấn người cường giả Đại Đế cương thi, roi dài chớp lóe ánh sáng hóa thành rắn bạc vặn vẹo chợt vung lên, đập mạnh cường giả Đại Đế cương thi xuống đất.
Cường giả Đại Đế cương thi, Vân Tử Sam rớt xuống đất lại vọt lên lao hướng đối phương. Công kích của cường giả Đại Đế cương thi quả nhiên không thể đánh phá hộ thuẫn thanh Phượng thuẫn của Vân Tử Sam. Bên kia, chiến đấu giữa băng long và ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa đã kết thúc, là ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa đốt cháy băng long. Nhưng ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa nhỏ gấp hai lần, khí thể nóng cháy trên người nó giảm bớt nhiều. Hiển nhiên ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa đã hao phí nhiều năng lượng.
Vân Tử Sam, cường giả Đại Đế cương thi liên tục chiến đấu, thân thể hóa thành từng cái bóng hợp lại rồi tách ra. Vân Tử Sam liên tục bị đánh bay, cường giả Đại Đế cương thi cũng bị roi bạc quất lia lịa. Cường giả Đại Đế cương thi, Vân Tử Sam vẫn phóng ra ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa, băng long đan vào nhau. Xem thực lực của cường giả Đại Đế cương thi, Vân Tử Sam thì kẻ tám lạng người nửa cân, không thể làm gì được đối phương. Cứ tiếp tục liều mạng thì kết cuộc sẽ là lưỡng bại câu thương.
Bên kia, Tiêu Lãng thầm chuẩn bị:
– Tà Chủ, ngươi có nắm chắc xuyên thấu vòng bảo hộ màu xanh của Vân Tử Sam không? Không nói đến luyện hóa nàng, chỉ cần có thể ảnh hưởng nàng một khắc là được.
Tiêu Lãng thông qua thảo đằng thần hồn màu lam mơ hồ cảm ứng được Vân Tử Sam đang chiếm ưu thế, cứ tiếp tục chiến đấu thì cường giả Đại Đế cương thi sẽ bị nàng giết chết.
Thanh Phượng thuẫn trên người Vân Tử Sam quá mạnh, thanh Phượng thuẫn không phá được. Công kích của Vân Tử Sam tổn thương thanh Phượng thuẫn, cứ kéo dài như vậy thì nàng thắng chắc.
Cường giả Đại Đế là cương thi, trong người gã có một viên sinh mệnh nguyên châu, đó là vật Tiêu Lãng quyết có được. Tiêu Lãng không nắm chắc đánh bại thanh Phượng thuẫn trên người Vân Tử Sam, không dám ra tay giết nàng. Tiêu Lãng chỉ cầu giành được sinh mệnh nguyên châu là đủ rồi.
Vân Tử Sam và cường giả Đại Đế cương thi chiến đấu lâu như vậy, nếu có thủ đoạn, báu vật khác thì đã sớm dùng. Tiêu Lãng chỉ cần không bị ngọn lửa màu xanh hóa thành chim lửa đốt cháy, đoạt được sinh mệnh nguyên châu liền chạy trốn ngay thì xác suất sống sót rất lớn.