Vô số chữ tình xé gió lao đi trước, tiếp theo là Tiêu Ma Thần với Mị Ảnh chiến đao phát ra hỏa sư, sau nữa là Mộc Sơn Quỷ phát ra một con rồng vàng. Cuối cùng là công kích hồn lực, thiên lực của vô số Thiên Đế, vài vạn cường giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh.
Hải thú không nhận được lệnh của Tiêu Lãng nên không nhúc nhích, nhưng công kích của mấy vạn người làm trên bầu trời tối tăm. Khí thế hủy thiên diệt địa rít gào bay ra, muốn xé rách bầu trời này, san bằng thành trì trước mặt.
Công kích Tình Thương của Tiêu Lãng là công kích linh hồn. Công kích của Tiêu Ma Thần ngang ngửa với Chí Tôn Thiên Đế. Công kích của Mộc Sơn Quỷ không mạnh nhưng là Chí Tôn Thiên Đế thật sự. Gần trăm Thiên Đế, vài vạn cường giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh, những công kích này có thể sánh bằn ba vị Chí Tôn Thiên Đế dốc hết sức đánh ra công kích.
Tiêu Lãng không sử dụng hải thú vì hắn tự phụ công kích của bọn họ có thể đánh gục hai Chí Tôn Thiên Đế Man nhân. Hải thú rất bạo ngược, một khi khai chiến thì dân chúng bình thường trong tường thành sẽ bị hủy diệt, không tiện khống chế tình hình.
Hai Chí Tôn Thiên Đế của Man tộc không thụt lùi, vì nếu như họ lùi, Thiên Đế, toàn bộ người trong thành trì sau lưng hai Chí Tôn Thiên Đế Man nhân sẽ bị nghiền nát!
Hai Man nhân trầm giọng quát:
– Man khải!
Người hai Tinh Mộc phu nhânm tỏa ánh sáng vàng chói mắt, không lùi mà còn tiến tới, kiêu ngạo đứng bên ngoài tường thành mặc cho công kích đầy rẫy xé gió lao hướng họ. Thiên Đế đứng sau lưng cũng như hai Chí Tôn Thiên Đế, người lấp lánh ánh sáng vàng xếp thành hàng ngang, dùng thân thể ngăn cản. Những hộ vệ trên tường thành thì lật đật chạy nhanh ra sau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chữ tình của Tiêu Lãng dẫn đầu xông vào người hai Chí Tôn Thiên Đế, sau đó hỏa sư bao phủ lấy Man nhân. Một con rồng màu vàng đất đi theo sau rít gào phu trùm hai Man nhân. Cuối cùng là công kích hồn lực, thiên lực đầy trời.
Trên bầu trời vang tiếng nổ điếc tai, ánh sáng đủ màu lấp lánh làm người ta không mở mắt ra được. Sóng xung kích khủng bố xé rách từng mảng bầu trời. Không gian gần đó chấn động hóa thành sóng gợn khuếch tán bốn phương tám hướng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tường thành to lớn, hùng vĩ, rắn chắn bị vỡ từng mảng, đá vụn bị gió xoáy cuốn lên trời. Những hộ vệ Man nhân chưa kịp chạy xa đều bị cuốn lấy. Hai Chí Tôn Thiên Đế, những Thiên Đế như bao tải bị hất bay ra. Bao gồm vô số lầu các dưới tường thành đều bay ra sau. Máu, thịt vụn hòa vào nhau khiến bầu trời đầy mưa máu và mưa đá.
– A?
Tiêu Lãng và Mộc Sơn Quỷ cùng phát ra tiếng nghi hoặc. Tiêu Ma Thần và các Thiên Đế lộ vẻ khó hiểu. Bởi vì trong mưa máu kia, võ giả bị xé rách đều là võ giả cấp thấp trên tường thành. Công kích có lực lượng cường đại như vậy nhưng không thể giết một Chí Tôn Thiên Đế, Thiên Đế!
Nhìn các Thiên Đế, hai Chí Tôn Thiên Đế liên tục bay ra từ đốngp hế tích, vô số người chấn kinh, ngạc nhiên. Lực phòng ngự của Man nhân này quá khủng bố đi? Công kích của tập thể chỉ khiến bên Man nhân bị thương, dường như hai Chí Tôn Thiên Đế chỉ bị thương nhẹ.
Ánh sáng vàng trên người Man nhân đều là thần khải sao? Chẳng lẽ bọn họ giống như Mộc Tiểu Đao, là Thần Khải chiến sĩ vạn năm mới có một lần?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, bởi vì chưa từng chiến đấu với Man nhân nên lúc này mới giật mình đến vậy. Tuy Tiêu Lãng có đấu với Man Kiền nhưng lúc này bị lực phòng ngự mạnh mẽ của hai Chí Tôn Thiên Đế làm vô cùng chấn động. Đây còn là kết quả sau khi Tiêu Lãng sử dụng Tình Thương khiến linh hồn của bọn họ tạm hỗn loạn.
Nhưng Tiêu Lãng không chút do dự hay sợ hãi, quát to với hải thú sau lưng:
– Huyết Tháp, Ngao Cổ, Chương Qua, làm phiền ba ngươi ra tay, bắt lấy hai thủ lĩnh Man nhân này!
So đấu phòng ngự?
Ai có phòng ngự mạnh hơn Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng? Lúc trước Diệt Thiên sứ giả có tu vi Đại Đế còn không thể giết Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng. Khí băng xuyên của Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải có thể giảm tốc độ, phối hợp cùng Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải có thể nhẹ nhàng bắt giữ hai Chí Tôn Thiên Đế!
Tiêu Lãng đã đổi ý, chỉ cần bắt hai Chí Tôn Thiên Đế để trao đổi con tin, cho dù Man Thần sơn có nhiều cường giả cũng sẽ không đến nỗi bỏ mặc sinh mạng của hai Chí Tôn Thiên Đế đi?
– Grao!
– Hú!
– Xèo xèo!
Ba con thú hoàng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải hú lên, đám đông tự động tách ra cho chúng chạy vào trong thành trì.
Tiêu Lãng lặng lẽ nói với Mộc Sơn Quỷ:
– Mộc gia gia, lát nữa ta sẽ khiến toàn quân công kích, ngươi thừa dịp loạn đi tìm Tiểu Đao. Chỉ cần cứu Tiểu Đao ra là xong chuyện.
Mộc Sơn Quỷ liếc hai Chí Tôn Thiên Đế giao chiến với ba con thú hoàng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải, gật đầu. Có ba con thú hoàng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải ở thì không cần lo Chí Tôn Thiên Đế. Chỉ cần cứu Mộc Tiểu Đao ra lập tức rút lui, cho dù là Man Thần Yêu Kiệt cũng không dám đến Thiên Châu báo thù đi?
Tiêu Lãng sắp xếp mọi chuyện xong quát to:
– Toàn bộ Thiên Đế trùng kích!
Tiêu Lãng cưỡi chiến xa Chí Tôn đi đằng trước, ngoài người có vô số chữ tình vòng quanh bay ra. Tiêu Ma Thần theo sau Tiêu Lãng, người nổi lên ánh sáng đỏ như lửa cháy rực. Mị Ảnh chiến đao hẹp dài trong tay Tiêu Ma Thần giơ cao, một con hỏa sư to lớn lại rít gào bay ra. Sát Đế, ba vị Thiên Đế, Vô Ngân Thiên Đế, Cuồng Nhân Thiên Đế, Luân Hồi Thiên Đế nắm binh khí lấp lánh ánh sáng, sát khí ngập trời xông vào trong thành trì.
Một thân hình từ bên kia nhanh chóng lao vào thành trì. Mộc Sơn Quỷ có lực phòng ngự cường đại như vậy, trong thành trì không ai bị thương lão được. Chỉ cần tìm ra Mộc Tiểu Đao thì Mộc Sơn Quỷ sẽ nhẹ nhàng cứu ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân hình khổng lồ của Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng xông thẳng đến, hễ trước mặt có tường thành chưa sụp đổ, vô số lầu các chắn đường là bị đụng nát. Cánh tay to lớn kia nặng nề cào hướng Thiên Đế trước mặt. Một Thiên Đế phản ứng chậm, chớp mắt bị bắt trúng. Thiên Đế đó như con khỉ trong bàn tay người khổng lồ, vùng vẫy liên tục nhưng vẫn không thoát ra được, còn bị Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng bóp mạnh. Xương cốt vỡ nát, Thiên Đế không thể nhúc nhích.
Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải nhanh như chớp bay tới bay lui giữa không trung, tốc độ nhanh nhất trong sân, Chí Tôn Thiên Đế không sánh bằng. Miệng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải liên tục phun ra khí lưu màu xanh, bao phủ hai Chí Tôn Thiên Đế và vô số Thiên Đế vào trong, khiến tốc độ của bọn họ giảm dần.
Còn con Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải càng khủng bố hơn, vô số xúc tua như tên bay đầy trời. Tuy Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải không quấn Chí Tôn Thiên Đế ngay mà bị hai Thủ lĩnh Man nhân mặc chiến giáp màu đen bị thương mấy cái vòi trước, nhưng nó dễ dàng quấn hơn mười Thiên Đế.
– Man Thần cứu mạng!
– Man Thần vĩ đại, xin hãy che chở con dân của người!
– Hỡi Man Thần chí cao vô thượng, xin hãy xé rách tất cả kẻ thù trước mặt đi!
Mười hai Man nhân Thiên Đế bị xúc tua của Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải quấn lấy, bị gai lấp lánh ánh sáng trong vòi đâm vào người, không thể nhúc nhích. Toàn thân mươi hai Man nhân Thiên Đế cảm giác như có mấy vạn con kiến cắn xé, đau đớn rống to, kêu gào cầu nguyện.
Man Thần vực diện rất cường đại nhưng trước quân đoàn hùng mạnh của Tiêu Lãng thì trong khoảnh khắc đã bị đánh tan. Chỉ cần giây lát là toàn bộ Thiên Đế, hai Chí Tôn Thiên Đế sẽ bị bắt giữ, thành trì sẽ bị san bằng.
Lúc này, có ba bóng người bay ra từ trong thành trì, một tiếng quát Tiêu Lãng rất quen thuộc vang lên:
– Toàn bộ dừng tay! Nếu muốn Mộc Tiểu Đao chết thì các ngươi cứ ra tay đi!
Rốt cuộc Man Tuyết Nhi đã xuất hiện.