Quyển 6 – Chương 97: Ngươi muốn đùa chết ta?

Ngươi muốn đùa chết ta?

Chiến trường Thiên Ma chiến đấu kịch liệt, cuộc chiến trong không gian hư vô cũng rất dữ dội.

Cái bóng linh hồn của Tiêu Lãng hiện đang đan xen với một bóng người, nhưng hắn liên tục bị kiếm khí ngưng tụ thiên lực của người đó đánh bay.

Phía xa lại có một bóng người lao ra, chính là Lãnh Đế! Đợt công kích thứ năm đã đến, Tiêu Lãng bất đắc dĩ từ bỏ chiến đấu với oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế, tập trung ứng đối đợt công kích thứ năm.

Chí Tôn Thiên Đế!

Đợt công kích thứ năm đạt đến trình độ Chí Tôn Thiên Đế, công kích mặt sau chắc chắn sẽ là lực công kích Đại Đế, cường giả Bán Thần cảnh.

Tiêu Lãng vẫn không giết oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế là vì muốn tìm điểm đột phá trong cuộc chiến với gã. Nhưng mấy canh giờ qua đi, Tiêu Lãng không thu hoạch được gì.

Mặc dù Lãnh Đế xếp chót trong mười Chí Tôn Thiên Đế nhưng là Chí Tôn Thiên Đế thật sự. Tiêu Lãng nhiều lần đánh nhau với oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế đã chứng thật điểm này. Tiêu Lãng có thể sử dụng hết năng lực vốn có, bao gồm Vô Tình kiếm nhưng… Không thể sử dụng tàn hồn của Tà Chủ. Điều này khiến Tiêu Lãng rất bực mình, tàn hồn của Tà Chủ là sát chiêu mạnh nhất của Tiêu Lãng.

Tay Lãnh Đế cầm ngân thương mang theo sát khí lạnh băng rạch từng bóng thương trên không trung, cuối cùng biến thành mấy trăm luồng sáng lạnh bao phủ Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng trợn to mắt nói:

– Nhiều bóng thương như vậy?

Bốn phương tám hướng toàn là bóng thương, cái nào cũng ẩn chứa sát khí, không thể phân biệt cái nào là thật. Tiêu Lãng chỉ có thể tùy ý phóng thích tình thương bắn hướng Lãnh Đế.

Lãnh Đế dễ dàng tránh né, nơi công kích tình thương đi qua bóng thương biến mất, nhưng không đánh trúng bóng thương ẩn chứa thiên lực. Nếu không phải giây phút cuối Tiêu Lãng cảm nhận nguy hiểm trí mạng, né sang bên một chút thì chắc lúc này cái bóng linh hồn của Tiêu Lãng đã nổ tung.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dù vậy nhưng cái bóng linh hồn của Tiêu Lãng cảm giác như bị tạc nổ, nếu không phải hắn lập tức gọi thảo đằng thần hồn màu đỏ chữa trị thì e rằng linh hồn tan vỡ.

Vù vù vù vù vù!

Hai bóng người một trái một phải lao hướng Tiêu Lãng. Người oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế bắn ra từng đợt kiếm khí. Lãnh Đế lại lần nữa huyễn hóa ra mấy trăm bóng thương bao phủ Tiêu Lãng.

– Sắp chết sao?

Lúc này Tiêu Lãng không nhúc nhích, ngơ ngác nhìn kiếm khí, bóng thương đầy trời. Phút chỉ mành treo chuông, Tiêu Lãng làm ra hành động điên cuồng.

Tiêu Lãng thử làm mình tiến vào trạng thái linh hồn xuất khiếu, để tinh thần mình thoát khỏi linh hồn bềnh bồng trên bầu trời bình tĩnh nhìn chiến đấu bên dưới.

Tiêu Lãng luôn muốn thử trạng thái này, lần trước độ qua tâm ma cũng nhờ nó. Nhưng làm vậy cực kỳ nguy hiểm, bởi vì linh hồn thoát ra, nếu tinh thần bị công kích một chút thôi là Tiêu Lãng sẽ thành tro bụi. Hơn nữa tinh thần hoàn toàn rời khỏi cái bóng thần hồn, vậy thì rất khó khống chế cái bóng linh hồn, nếu không chừng sơ sẩy một chút là bị đánh tan.

Giờ phút này, Tiêu Lãng không có cách nào khác, chỉ có thể đi vào loại trạng thái này. Bởi vì tiến vào trạng thái đó sẽ cảm giác bốn phía rất rõ ràng, những công kích cực kỳ chậm, Tiêu Lãng có thể dễ dàng đoán ra chân thân từ mấy trăm bóng thương của Lãnh Đế.

Lựa chọn của Tiêu Lãng là chính xác.

Lãnh Đế và oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế không tập trung vào chút tinh thần của Tiêu Lãng, hắn phát hiện bóng thương ẩn chứa sát chiêu trong mấy trăm bóng thương. Công kích của Lãnh Đế, oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế biến chậm chạp.

Vù vù vù vù vù!

Cái bóng linh hồn của Tiêu Lãng theo tinh thần khống chế phóng thích vô số chữ tình ngưng tụ tình thương, tiếp đó công kích bóng thương ẩn chứa sát chiêu thật. Linh hồn của Tiêu Lãng xảo diệu di chuyển xung quanh, dễ dàng tránh thoát kiếm khí của oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế.

Tiêu Lãng thầm quát to:

– Đi chết đi!

Công kích của kẻ thù biné chậm, Tiêu Lãng thì không bị ảnh hưởng gì. Tiêu Lãng nhanh chóng ngưng tụ chữ tình bắn hướng Lãnh Đế.

Vù vù vù vù vù!

Dường như trong khoảnh khắc này phản ứng của Lãnh Đế biến chậm. Rõ ràng Lãnh Đế có thể tránh né chữ tình nhưng giờ trơ mắt nhìn nó đâm xuyên người, thân thể Lãnh Đế hóa thành hư vô.

Chữ tình công kích có uy lực lớn, miễn cưỡng sánh bằng Chí Tôn Thiên Đế. Công kích cường đại như vậy trừ Mộc Sơn Quỷ có phòng ngự cường đại ra dù là Chí Tôn Thiên Đế bình thường đều sẽ bị thương. Nhưng Lãnh Đế dễ dàng bị đánh tan khiến Tiêu Lãng bất ngờ, không lẽ đây là bởi vì cái bóng linh hồn biến hóa?

– Trạng thái linh hồn xuất khiếu rất quái dị, bốn phía biến chậm rãi, rõ ràng, nhưng phản ứng, tốc độ công kích của ta thì không chậm, giống như cảm giác thời gian trôi chậm.

Hắn thầm kinh thán, dùng chút tinh thần khống chế linh hồn của Tiêu Lãng nhẹ nhàng tới lui bên dưới. Dù oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế công kích cỡ nào cũng bị linh hồn của Tiêu Lãng dễ dàng né tránh.

– Thử Liệt Thần Thủ xem!

Hắn khống chế linh hồn của Tiêu Lãng nhanh như chớp lao hướng oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế. Liệt Thần Thủ sắc ám kim lại phát ra. Lần này hết sức thuạn lợi, Tiêu Lãng dễ dàng đoán ra quỹ tích, tốc độ oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế phóng kiếm khí, linh hồn của Tiêu Lãng trước tiên né tránh, áp sát. Liệt Thần Thủ mạnh mẽ cào vai oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Người oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế văng ra ngoài, vai máu thịt bầy nhầy. Không thể không nói ảo cảnh chỗ này cực kỳ diệu, mô phỏng rất thật, mô phỏng oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế sau khi bị thương tốc độ biến chậm.

Tinh thần Tiêu Lãng rung lên:

– Được rồi, có trạng thái thần kỳ này chắc mấy đợt công kích sau không thành vấn đề. Chỉ mong đừng xuất hiện cường giả Bán Thần cảnh.

Linh hồn của Tiêu Lãng chiến đấu với oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế ngày càng nhẹ nhàng, thậm chí công kích kiếm khí mới phát ra đã bị hắn phán đoán quỹ tích, tốc độ công kích.

Một canh giờ sau, công kích đợt thứ sáu đến như dự đoán, thực lực càng cường đại hơn một bậc, là Ma Đế, xếp hạng năm công kích trong mười Chí Tôn Thiên Đế.

Có trạng thái linh hồn xuất khiếu, công kích của đối phương biến chậm chạp, Tiêu Lãng dựa vào tình thương nhẹ nhàng đánh chết Ma Đế, tiếp tục chơi với oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế.

Đợt công kích thứ bảy biến thành Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng. Tốc độ của Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng xếp hạng nhất trong mười Chí Tôn Thiên Đế, khiến Tiêu Lãng mấy lần suýt chết, cuối cùng miễn cưỡng đánh nát Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng do oán linh biến thành.

Tiếp theo Tiêu Lãng không chơi với oán linh biến thành Mộ Bạch Thiên Đế, tùy tiện giết gã rồi nghỉ ngơi. Biểu tình của Tiêu Lãng càng trầm trọng.

Đợt thứ bảy đã là Chí Tôn Thiên Đế có tốc độ số một trong Chí Tôn Thiên Đế, đợt thứ tám không chừng là đẳng cấp thực lực cỡ Âu Dương Thúy Thúy. Còn đợt thứ chín? Và đợt thứ mười mạnh nhất thì sao?

Không ngoài dự đoán của Tiêu Lãng, quả nhiên đợt thứ tám là Âu Dương Thúy Thúy.

Oán linh biến thành Âu Dương Thúy Thúy, Đại Đế cảnh không ngừng phi độ hư không khiến Tiêu Lãng suýt phát điên. Nếu như Tiêu Lãng không có trạng thái linh hồn xuất khiếu hay năng lực biến thái, không có thảo đằng thần hồn màu đỏ chữa trị thì hắn không cần đánh, chờ chết đi.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Oán linh biến thành Âu Dương Thúy Thúy, Đại Đế cảnh lại lần nữa phi độ hư không. Tiêu Lãng không đợi khe nứt không gian xuất hiện sớm đã phát hiện, Vô Tình kiếm luôn không được sử dụng rốt cuộc bắn ra Vô Tình kiếm khí. Liệt Thần Thủ dùng tốc độ khủng bố cào hướng khe nứt không gian, cào nát oán linh biến thành Âu Dương Thúy Thúy, Đại Đế cảnh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Linh hồn của Tiêu Lãng bị khí kình từ Vô Tình kiếm khí và công kích của oán linh biến thành Âu Dương Thúy Thúy, Đại Đế cảnh va nhau hất văng ra. Tuy thảo đằng thần hồn màu đỏ hiện ra chữa trị nhưng Tiêu Lãng cảm thấy rất suy yếu, không muốn nhúc nhích.

Thời gian trôi qua từng chút một, phương xa có một bóng người lao tới, chính là Man Hách, cường giả đẳng cấp Đại Đế!

Không có tàn hồn của Tà Chủ thì làm sao Tiêu Lãng đối phó với võ giả đẳng cấp Đại Đế được? Đợt thứ chín là cường giả Đại Đế thì đợt thứ mười khủng bố nhất, khỏi đoán cũng biết là cường giả Bán Thần cảnh.

Tiêu Lãng cười khổ nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Hèn chi Thiên Châu có vô số võ giả tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể nhưng không ai tu luyện đến đệ thất trọng. Con người có thể độ qua tâm ma được sao? Thiên Ma Đại Đế muốn đùa chết ta mà…

Yêu Giả Vi Vương

Yêu Giả Vi Vương

Score 8
Status: Completed Author:

Đây là một nam tử yêu khí lẫm nhiên, vì nữ nhân yêu quý, vì đạo nghĩa trong lòng, không tiếc đối địch toàn thiên hạ.

Bước lên câu truyện đồ thần! Nhiệt huyết và truyền kỳ, kích tình và cảm động! Long mỗ trở về, các mem ở đâu?

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset