Thảo đằng thần hồn màu lam bỗng nhiên rời đi, Tiêu Lãng không giải thích với ai, bao gồm đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu. Không một ai thấy cô bé như tinh linh này, Tiêu Lãng muốn vĩnh viễn khắc ghi nàng trong tâm trí, tựa như đứa trẻ có bí mật của một mình nó.
Tuy thảo đằng thần hồn màu lam nói sẽ đến tìm hắn nhưng trong lòng Tiêu Lãng có cảm giác có lẽ suốt đời này không có cơ hội gặp mặt Mị Nhi nữa. Yêu Vực là một trong ba vực diện chung cực, Tiêu Lãng không biết có thể đi Thần Vực không chứ đừng nói là Yêu Vực. Hơn nữa Yêu Vực là nơi yêu thú mị linh ở, không biết nhân loại có đi vào được không.
Chuyện Âu Dương Lãnh Yên càng khó nghĩ, nghe giọng điệu của tàn hồn thần hồn cường giả thì rất khó sống lại. Chí Cao Thần? Hai chữ chí cao đại biểu cho chí tôn vô thượng. Đại Thần bình thường làm sao dám xưng hô Chí Cao Thần? Tiêu Lãng không dám suy nghĩ sâu hơn.
Thiên điện Tiêu Lãng tu luyện đã bị hủy, hắn không giải thích nhiều, chỉ nói lúc tu luyện có chút vấn đề. Tiêu Lãng tìm thiên điện khác tiếp tục tu luyện, vẫn không cho ai đến quấy rầy.
Tiêu Lãng không nhìn đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu, hắn biết vẻ mặt mình đang rất buồn. Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu cực kỳ nhạy bén, chắc chắn sẽ nhìn ra manh mối, khi đó chỉ càng khiến mọi người lo lắng.
Tiêu Lãng ngồi trong thiên điện nhưng không tu luyện, thẫn thờ ngẩn ngơ. Ba, năm ngày sau, rốt cuộc Tiêu Lãng tỉnh táo lại, cất đi cảm xúc buồn bã, cắm đầu tu luyện, tiếp tục tham ngộ đệ nhị trọng Bàn Nhược chưởng.
Tiêu Lãng vừa luyện hóa huyền thạch vừa đăm chiêu suy tư, thân thể máy móc nhanh chóng luyện hóa huyền thạch. Rất nhanh, linh khí đậm đặc truyền đến từ thiên điện Tiêu Lãng ở. Người canh giữ bên ngoài yên lòng, nhiều người thấy dáng vẻ lạc lõng của Tiêu Lãng, giờ thấy hắn bắt đầu tu luyện thì yên tâm.
Tiêu Lãng hoàn toàn tập trung vào tu luyện, không quan tâm, suy nghĩ cái gì, thậm chí quên Mộc Tiểu Yêu có bầu. Chỉ có như vậy Tiêu Lãng mới quên chuyện Mị Nhi, Âu Dương Lãnh Yên.
Một tháng, ba tháng, bốn tháng.
Tiêu Lãng đã luyện hóa gần mười ức huyền thạch, kim châu linh hồn trong óc từ nhỏ xíu đến cỡ hạt cơm, lực lượng bên trong cuồn cuộn dâng trào. Linh hồn Tiêu Lãng từng bước tăng mạnh, nhưng hắn không nghĩ thông làm sao áp súc năng lượng vào huyệt đạo.
Lại qua một tháng, Tiêu Lãng theo thường lệ bắt đầu tra xét linh hồn, nhìn kim châu linh hồn dần biến to ra, vui mừng khôn xiết. Tiêu Lãng cảm ứng kim châu linh hồn chậm rãi xoay tròn, nhìn vòng xoáy linh hồn xoay tít, Tiêu Lãng chợt nghĩ đến cái gì, linh hồn rung lên.
Tiêu Lãng cực kỳ hưng phấn khiến linh hồn lập tức trở về thân thể, ngừng tu luyện, mở to mắt cười dài.
– Ta nghĩ ra rồi, vòng xoáy, kim châu! Nếu lực lượng linh hồn có thể biến thành vòng xoáy, có thể từ vòng xoáy áp súc thành kim châu linh hồn, vậy tại sao năng lượng trong người ta không thể áp súc thành từng năng lượng kim châu? Vậy là toàn bộ năng lượng sẽ áp súc vào huyệt đạo rồi.
Trong không gian linh hồn xảy ra mấy lần biến đổi, ban đầu là bán thể lỏng linh hồn thể bắt đầu biến đại, tràn ngập nguyên không gian linh hồn, rồi xuất hiện một vòng xoáy linh hồn. Linh hồn Tiêu Lãng được thăng hoa mặt bản chất, cường đại gấp mấy lần. Sau đó vòng xoáy linh hồn tràn ngập nguyên không gian linh hồn, lại xuất hiện kim châu linh hồn.
Kim châu linh hồn nho nhỏ ẩn chứa lực lượng linh hồn hùng dũng, nếu năng lượng Vực Ngoại Thiên Ma trong người Tiêu Lãng có thể chuyển hoán thành năng lượng kim châu thì có dễ dàng lưu trữ vào huyệt đạo.
Nghĩ liền làm.
Tiêu Lãng khống chế một tia năng lượng chậm rãi tiến vào một huyệt đạo, nhanh chóng khống chế năng lượng xoay tròn, rồi hắn đưa mắt nhìn, chờ đợi trong vòng xoáy linh hồn xuất hiện kim châu.
Nhưng vòng xoáy linh hồn xoay nhiều ngày, Tiêu Lãng khống chế nó càng xoay càng xanh, xoay trái rồi xoay phải nhưng không có kim châu nào ngưng kết.
Tiêu Lãng ngừng lại, bắt đầu vận chuyển nhiều năng lượng hơn vào trong vòng xoáy linh hồn xoay tròn. Nhưng lần này vòng xoáy linh hồn không xoay nữa, bởi vì có quá nhiều năng lượng, suýt làm huyệt đạo nổ tung.
Tiêu Lãng rầu rĩ, ngừng nửa ngày, thử một cách khác. Đầu tiên Tiêu Lãng khống ché một phần năng lượng đi vào huyệt đạo, chậm rãi xoay tròn. Đợi vòng xoáy hình thành, Tiêu Lãng nhanh chóng tỉuệ tập năng lượng từ bên ngoài tiến vào huyệt đạo, thêm vào vòng xoáy linh hồn.
Từ từ. vòng xoáy linh hồn càng xoay càng nhanh, năng lượng bên trong càng lúc càng nhiều, Tiêu Lãng phập phồng lo sợ. Bởi vì Tiêu Lãng đã không thể khống chế vòng xoáy linh hồn, nó tự động xoay tròn. Năng lượng bên ngoài bị lôi kéo vào trong, xem tình huống sơ sẩy một cái là huyệt đạo sẽ nổ tung.
Mị Nhi đã đi, bây giờ huyệt đạo mà nổ là Tiêu Lãng sẽ bị thương, chỉ có thể ngừng tu luyện, tìm linh dược chữa trị rồi mới tu luyện tiếp.
Tiêu Lãng vừa xua đi năng lượng tụ tập gần huyệt đạo vừa âm thầm chú ý, nếu tình huống không đúng thì đành cưỡng ép nhúng tay xua đi năng lượng.
Kết quả!
Mấy ngày sau, trong vòng xoáy linh hồn chậm rãi xuất hiện một năng lượng kim châu cỡ hạtr bụi nếu không phải linh thức của Tiêu Lãng tra xét cẩn thận thì không phát hiện được. Làm Tiêu Lãng mừng như điên là chỉ cần năng lượng kim châu thứ nhất xuất hiện là có thể ngưng kết ra viên thứ hai, ba, thứ một trăm lẻ tám.
Tiêu Lãng càng hiểu tại sao Bàn Nhược chưởng có thể tăng phúc sức chiến đấu gấp mấy lần. Năng lượng kim châu này là áp súc năng lượng, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại gấp mấy lần. Một khi sử dụng, nhiều năng lượng trút ra thì tất nhiêu uy lực lớn. Hơn nữa Tiêu Lãng cảm giác năng lượng trong năng lượng kim châu có chất lượng hơn năng lượng bình thường gấp một, hai lần.
Tiêu Lãng hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện, với trạng thái linh hồn xuất khiếu, hắn ngưng kết ra vòng xoáy năng lượng nhanh gấp mấy lần. Những vòng xoáy linh hồn hình thành không cần Tiêu Lãng khống chế, giống như vòng xoáy linh hồn trong không gian linh hồn, liên tục xoay tròn, từ xung quanh thân thể hấp thu năng lượng ngưng tụ ra năng lượng kim châu.
Hai cái, năm mươi cái, một trăm cái, ba trăm cái.
Tiêu Lãng cực kỳ chăm chú, nhanh chóng khống chế năng lượng ngưng tụ ra vòng xoáy năng lượng trong huyệt đạo, sau khi ổn định lại khống chế năng lượng ngưng kết ở huyệt đạo tiếp theo.
Tiêu Lãng mất hơn một tháng để một trăm lẻ tám huyệt đạo trong người đều xuất hiện vòng xoáy.
Nếu thân thể của Tiêu Lãng bị võ giả cường đại tra xét sẽ kinh ngạc phát hiện cơ thể hắn như biến thành một đại trận, hơn một ngàn năng lượng huyền ảo toàn thân, năng lượng ẩn núp trong người chậm rãi di chuyển đến những huyệt đạo rồi bị áp súc thành năng lượng kim châu.
Ban đầu ngưng tụ ra năng lượng kim châu chỉ thô hơn sợi tóc một chút, chắc năng lượng toàn thân Tiêu Lãng bị hấp thu hết, một trăm lẻ tám năng lượng kim châu to cỡ hạt cơm nhưng khi ấy năng lượng trong người mạnh hơn gấp đôi.
– Hộc hộc, đại công cáo thành!
Tiêu Lãng chờ mấy ngày, xác định tất cả ổn định mới thu về linh hồn, mở mắt ra. Bế quan hơn nửa năm, chắc một, hai tháng nữa Mộc Tiểu Yêu sẽ sinh, Tiêu Lãng muốn đi ra ngoài chờ con mình sinh ra rồi tiếp tục tu luyện.
– A? Phải rồi, bây giờ năng lượng trong người ta bị huyệt đạo hấp thu biến thành năng lượng kim châu, trước kia luyện hóa huyền thạch không giúp thân thể hấp thu năng lượng nữa là vì năng lượng trong tế bào đã bão hòa rồi? Nay năng lượng trong người đều vào huyệt đạo, phải chăng có thể hấp thu tiếp năng lượng huyền thạch?
Tiêu Lãng nghĩ đến chuyện này, trầm ngâm một lúc, quyết định luyện hóa vài viên huyền thạch thử xem. Tiêu Lãng luyện hóa xong đã chứng thực suy nghĩ của hắn, thân thể lại có thể hấp thu năng lượng.
Tiêu Lãng cực kỳ hưng phấn. Giờ phút này, tuy thân thể của Tiêu Lãng không ngưng tụ thần thể nhưng liên tục hấp thu năng lượng, áp súc vào huyệt đạo, chờ khi luyện hóa hết mấy ức huyền thạch thì không biết năng lượng trong người hắn sẽ đạt đến mức độ khủng bố nào? Khi ấy phải chăng có thể một chiêu đánh cấp Đại Thần thành tàn phế?