Phi vân bàn rời đi, Tiêu Lãng bế quan ở bên trong phòng, quên đôi mắt đẫm lệ của Mị Nhi, quên dáng vẻ Tiểu Bạch, quên khuôn mặt quyến rũ của Âu Dương Lãnh Yên, một lòng chìm đắm trong tu luyện.
Đầu tiên hắn tu luyện một chút tử thánh thạch, khiến tâm thần hoàn toàn bình tĩnh lại, lúc này mới truyền tin ra ngoài cho Thiên Tôn Hiên Viên nói:
– Thúc thúc Hiên Viên, ta chuẩn bị bế quan một thời gian. Thúc thúc hộ pháp một chút giúp ta.
– Được, ngươi yên tâm bế quan đi. Tất cả đã có ta!
Thiên Tôn Hiên Viên truyền tin lại cho hắn một đáp án khẳng định. Hắn cũng biết Tiêu Lãng muốn làm gì.
Không sai!
Luyện hóa máu Thần Chí Cao.
Hắn không luyện hóa máu Thần Chí Cao do Mị Nhi đưa cho, trái lại giành được thiện cảm của Dạ Hậu, được cho một giọt máu Thần Chí Cao khác. Tại Tử Đế Cung, hắn không có thời gian luyện hóa. Bảo vật như vậy hắn cũng không dám mang ở trên người, luyện hóa vẫn tốt hơn.
Sau khi mở cấm chế trong gian phòng ra, Tiêu Lãng vẫn chưa yên tâm, thả ra năng lượng vờn quanh thân thể, sau đó mới lấy ra một cái hộp bạch ngọc.
Vù!
Hộp bạch ngọc không có cấm chế, hoặc là cấm chế bên trong đã sớm được Dạ Hậu phá giải, cho nên Tiêu Lãng dễ dàng mở ra được.
Trong nháy mắt khi chiếc hộp ngọc vừa được mở ra, một khí tức cường đại lại đặc biệt truyền khắp xung quanh. Đám người Hiên Viên Thiên Tâm nhất thời bị kinh động, tất cả từ trong phòng lao ra. Thiên Tôn Hiên Viên vung tay lên bảo bọn họ thối lui, lập tức truyền âm nói:
– Tiêu Lãng, lập tức luyện hóa, bằng không sẽ khiến cường giả dòm ngó, sẽ phiền phức.
Tiêu Lãng vội vàng dùng năng lượng bao chùm giọt máu kia. Giọt máu màu tím chậm rãi chìm vào trong lòng bàn tay Tiêu Lãng. Cỗ khí tức mạnh mẽ kia mới biến mất không thấy nữa.
Hiên Viên Thiên Minh chạy trở về, nhưng Hiên Viên Thiên Tâm lại lộ vẻ ngạc nhiên hỏi:
– Phụ thân? Đây là vật gì vậy? Không ngờ lại có năng lượng thật khủng bố, khí tức quá cường đại!
Trong mắt Thiên Tôn Hiên Viên bắn ra tinh quang, cảm khái nói:
– Đồ tốt, ngoại trừ thập đại chí bảo thiên địa, còn có bảo vật đứng đầu của Thần Chí Cao, hi vọng Tiêu Lãng không nên lãng phí…
Trong mắt Hiên Viên Thiên Tâm đầy vẻ mê hoặc, sau đó đột nhiên nhớ tới điều gì, kinh ngạc kêu lên:
– Sẽ không phải là máu Thần Chí Cao chứ?
Nhìn thấy Thiên Tôn Hiên Viên không trả lời, trong mắt Hiên Viên Thiên Tâm lộ vẻ hâm mộ, nói thầm:
– Máu Thần Chí Cao, Tiêu Lãng luyện hóa có phải quá lãng phí hay không?
Bốp!
Một cái tát quét tới. Đầu Hiên Viên Thiên Tâm liền kêu ong ong. Thiên Tôn Hiên Viên trừng mắt cả giận nói:
– Cho ngươi luyện hóa thì không lãng phí sao? Tiêu Lãng có thể được nhiều người yêu mến như vậy, lẽ nào thật sự chỉ do hắn có vận khí tốt sao? Ngươi cũng không nghĩ, hắn chỉ là võ giả từ một vực diện nhỏ đến, còn là một thần khí thể nhưng lại giữ mối quan hệ tốt với Mai gia, Mộc gia, Hoàn Nhan gia như vậy? Giờ phút này còn được Dạ Hậu yêu thích. Cho dù năm đó hắn và Mị Nhi cùng nhau lớn lên, Dạ Hậu làm sao có thể đưa bảo vật quý trọng như vậy cho hắn? Còn đưa một ngọc phù truyền tin siêu cấp nữa! Kẻ ngu ngốc như ngươi còn không ngẫm lại?
– Cũng phải!
Hiên Viên Thiên Tâm bị đánh một cái, hoàn toàn không nổi giận, trái lại nghiêm túc tự hỏi. Một người có thể ngẫu nhiên thành công một lần đó là vận khí, nhưng bất kỳ người nào có vận khí cũng không thể tốt như vậy được. Cho dù Tiêu Lãng có ơn đối với Mị Nhi, Dạ Hậu tùy tiện đưa chút bảo vật là được. Máu Thần Chí Cao này cho dù có tử thánh thạch cũng không mua được. Bình thường chỉ có hậu nhân được Thần Chí Cao yêu mến nhất mới có tư cách luyện hóa…
– Lẽ nào tiểu tử Tiêu Lãng này còn có chỗ nào đặc biệt mà chúng ta không nhìn ra?
Hiên Viên Thiên Tâm nói thầm. Thiên Tôn Hiên Viên nhìn lại, khẽ thở dài cũng không giải thích. Trong lòng hắn lại buồn bã. Vẫn là hài từ Tiểu Vũ hiểu cách làm người. Nghĩ đến việc sau khi trở lại lập tức có thể phục sinh cho Tiểu Vũ, trong lòng Thiên Tôn Hiên Viên có phần sốt ruột. Đồng thời hắn âm thầm thề, phải tranh thủ đột phá bước cuối cùng, sau đó có thể có máu Thần Chí Cao cho hài tử mình…
– Máu này thật cường đại!
Giờ phút này tinh thần Tiêu Lãng khẩn trương cao độ. Sau khi giọt máu kia tiến vào trong thân thể, toàn thân hắn đều cảm giác giống như bị thiêu đốt. Một năng lượng khổng lồ từ trong thần huyết phóng ra. Máu dừng lại ở gần tim, sau đó tan ra từng chút một. Năng lượng cường đại kia bắt đầu thẩm thấu đi toàn thân, cải tạo tất cả máu thịt và xương cốt toàn thân.
Tiêu Lãng cảm nhận được toàn thân trở nên cường đại với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Tốc độ còn nhanh hơn so với luyện hóa chất lỏng màu xanh trong nguyên đan của hoang thú Toan Nghê gấp mấy lần. Hơn nữa còn có một cỗ năng lượng tiến vào linh hồn trợ giúp nâng cao linh hồn.
Tiêu Lãng lập tức tiến vào trạng thái du hồn, toàn lực khống chế một phần năng lượng phân tán vào trong 1008 huyệt đạo, khiến vách huyệt đạo nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.
Máu Thần Chí Cao tan rã với tốc độ rất chậm. Với tốc độ chậm như vậy, Tiêu Lãng kết luận cuối cùng thân thể hắn ít nhất có thể cường đại đến mức Thần Tổ hậu kỳ. Đây là kết quả hắn lấy ra một phần năng lượng đi cường hóa huyệt đạo. Nếu như tất cả dùng ở trong thân thể, sợ là có thể cường đại đến Thần Tổ đỉnh phong.
Tiêu Lãng âm thầm xúc động. Chẳng trách hài tử được Thần Chí Cao yêu mến, cơ bản đều có thể đột phá Thiên Tôn. Có đồ tốt như thế, còn có vô số thiên tài địa bảo, thân thể và linh hồn đều có thể cường đại tới vô hạn. Linh hồn cường đại tốc độ cảm ngộ thiên đạo cũng nhanh hơn. Hơn nữa hài tử của Thần Chí Cao, gien chắc chắn sẽ không quá kém. Đột phá Thiên Tôn đúng là không phải việc khó…
Máu Thần Chí Cao này cho hài tử của bọn họ dùng, tất cả căn bản không có tai hoạ ngầm. Tiêu Lãng cũng không cần lo lắng. Bằng không Dạ Hậu đã căn dặn hắn vài câu. Hắn yên tĩnh luyện hóa như vậy, khiến huyệt đạo linh hồn trong thân thể trở nên mạnh mẽ.
– Ừm, triệu tập một tia năng lượng đi cường hóa huyệt đạo. Không cần quan tâm đến thân thể. Huyệt đạo là quan trọng nhất!
Tiêu Lãng quyết định triệu tập thêm một chút năng lượng phân tán đi huyệt đạo. Đương nhiên hắn không triệu tập năng lượng tự động tiến vào linh hồn. Linh hồn cường đại hết sức trâu bò. Ít nhất uy lực Toan Nghê Sát của hắn có thể trở nên mạnh mẽ, không phải tốc độ cảm ngộ có thể tăng nhanh lên sao?
Tốc độ luyện hóa máu Thần Chí Cao rất chậm, kéo dài đến mười ngày vẫn không luyện hóa xong. Cũng may trong khoảng thời gian này bên ngoài vẫn yên tĩnh, không người nào tới quấy rầy. Cho dù có người tới đây, Thiên Tôn Hiên Viên thả ra khí thế sẽ doạ lui kẻ địch trước.
– Ồ? Huyệt đạo lại không tiếp tục trở nên mạnh mẽ nữa sao?
Vào ngày thứ mười một, Tiêu Lãng phát hiện vách ngăn huyệt đạo không còn hấp thu những năng lượng kia. Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ để năng lượng tùy tiện đi khắp nơi, tăng cường cho thân thể. Hắn cảm ứng vách ngăn huyệt đạo một chút, âm thầm cảm thấy thoả mãn. Vách ngăn này phải cường đại ít nhất gấp mười lần? Hiện tại, hắn muốn ép năng lượng Tử Phủ thành biển sao, cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Điểm thứ nhất Hình Thiên đã nói tới, xem như đã làm được.
Ngày thứ mười ba, Tiêu Lãng mở mắt ra. Máu Thần Chí Cao đã hoàn toàn luyện hóa xong. Hắn đứng lên, tùy ý động đậy thân thể một chút, phát hiện bên trong chứa lực lượng cường đại khiến bản thân hắn cũng phải kinh hãi. Sợ là chỉ dựa vào thân thể, hắn đứng cho Thần Quân giết cũng không giết chết được.
– Ừm, mức độ cường đại của thân thể hẳn là có thể tương đương với Thần Tổ hậu kỳ. Linh hồn cũng đủ cường đại, nhanh chóng hóa linh hồn Tử Phủ chứ? Máu Thần Chí Cao quả nhiên là chí bảo!
Tiêu Lãng cảm khái. Nếu muốn tăng cường linh hồn rất khó. Đã nhiều năm như vậy, linh hồn của hắn vẫn chỉ có kích thước ba hạt đậu tương. Tại Tử Đế Cung, sau khi ăn được một vài linh quả, mới biến thành kích thước bốn đậu tương. Giờ phút này nó đã đạt được kích thước chín hạt đậu tương. Chờ khi đạt được kích thước mười đậu tương, là có thể tiến hóa thành linh hồn Tử Phủ.
– Ừm, ra ngoài thử xem uy lực của Toan Nghê Sát và Liệt Thần Thủ thế nào!
Tiêu Lãng nở nụ cười. Linh hồn trở nên mạnh mẽ, Toan Nghê Sát cũng sẽ trở nên mạnh mẽ. Thân thể trở nên mạnh mẽ, Liệt Thần Thủ sẽ trở nên mạnh mẽ. Bây giờ sức chiến đấu của hắn lẽ ra có thể dễ dàng chống đỡ được Thần Tổ sơ kỳ.